Tam Quốc Tranh Phong

Chương 286

- Hừ! Khoác lác đừng nói, nhất định phải khiến người quỳ xuống dưới cây ngân thương đầu hổ của ta mà xin tha mạng.
Triệu Vân không thể nhịn Hứa Chử được nữa, Hứa Chử này không chỉ vô lễ với Lưu Kỳ, mà còn thiếu chút nữa đả thương Gia Cát Lượng, hai người này đều là người Triệu Vân cần phải bảo vệ, sao Triệu Vân không tức giận được.
- Tiểu tử kia, đợi chịu thiệt rồi thì đừng cầu cứu.
Hứa Chử thấy Triệu Vân không biết điều vậy, hừ lạnh một tiếng bước lên trước, trường đao trong tay hướng tới chém chỗ cổ Triệu Vân.
Thấy đại đao của Hứa Chử bổ tới, Triệu Vân nghiêng người tránh đi, trường thương trong tay khua tới, mũi thương giống như rắn độc thè lưỡi hướng thẳng đến cổ họng của Hứa Chử, giống như lập tức giết chết Hứa Chử, đối với Hứa Chử, Triệu Vân không có chút nương tay, liền đọ sức sinh tử.
- Hả?
Thấy thương pháp độc ác của Triệu Vân, Hứa Chử kinh hãi, trong lòng gã chỉ có khinh thường đối với thanh niên trước mặt này, vừa rồi ra tay cũng không xuất toàn lực, lúc này đối mặt với thương pháp độc ác của Triệu Vân, lập tức Hứa Chử không biết nên làm gì.
- Rống!
Hứa Chử hét lớn một tiếng, vung chém trường đao ngăn cản trường thương của Triệu Vân, lúc này Hứa Chử không thể cho rằng Triệu Vân là một võ tướng không tài giỏi gì.
- Nào dễ dàng như vậy!
Trong mắt Triệu Vân chợt lóe tinh quang, trường thương trong nháy mắt đâm vào những chỗ yếu hại chung quanh thân Hứa Chử, bất kể đâm vào chỗ nào Hứa Chử không chết cũng phải trọng thương. Ngay khoảnh khắc thương pháp của Triệu Vân nhanh không gì sánh nổi, thương thương đòi mệnh, không ai còn dám xem thường y nữa. Mà ngay cả đám người Mã Trung cũng không thể tin nổi nhìn Triệu Vân. Ngay vừa rồi họ còn lo lắng Triệu Vân sẽ bị một đao chém chết, không ngờ vừa lên Triệu Vân đã hăng hái áp chế được Hứa Chử rồi.
- Đáng chết!
Trong mắt Hứa Chử toàn tia tức giận, vừa rồi bởi vì sơ suất nên mất tiên cơ, trong mắt độc ý chợt lóe lên, Hứa Chử không phòng ngự, trực tiếp quơ đại đao lao về phía Triệu Vân, ro ràng muốn cùng Triệu Vân tổn thất song phương. Chỉ có điều một đao kia của Hứa Chử nếu thực sự chém vào Triệu Vân, Triệu Vân không chết thì cũng trọng thương, trường đao của Hứa Chử vốn là binh khí nặng, hơn nữa khí lực của gã đáng kinh ngạc, không biết có phải muốn chém chết Triệu Vân tại chỗ không.
Thấy Hứa Chử như vậy, Triệu Vân hừ lạnh một tiếng, thân hình lắc mạnh đâm trường thương trong tay, ngay lúc Hứa Chử quay thân lập tức đâm trường thương, mũi thương đâm khiến tay Hứa Chử xuất hiện một vết thương, mũi thương lướt qua, máu tươi giàn giụa.
Chẳng ai ngờ được Triệu Vân lại dũng mãnh vậy, lại đâm bị thương mãnh tướng dưới trướng của Tào Tháo, dù chỉ là vết thương nhẹ nhưng thiên hạ này ít ai địch lại được mãnh tướng Hứa Chử chứ, bất luận là võ tướng nào đứng trước đại đao của gã đều không thể không bị lép vế. Hơi bất cẩn chút sẽ bị đại đao đâm trúng, chắc chắn là trọng thương, mà Triệu Vân trong nháy mắt đã đánh trọng thương Hứa Chử rồi.
Tuy rằng Hứa Chử sơ suất mất tiên cơ, nhưng người bình thường cũng không thể đánh dễ dàng như vạy được, gần như đối mặt, cho dù là Điển Vi dưới trướng Tào Tháo đã chết cũng không đánh dễ dàng như thế. Phải biết lúc trước Hứa Chử và Điển Vi vì muốn tranh giành địa vị mãnh tướng số một dưới trướng Tào Tháo đã giao chiến không ít, nhưng hai người cũng rất ít khi áp chế được người còn lại.
- Ồ…
Vẻ mặt Hoàng Thừa Ngạn không thể tin nổi, nhìn Triệu vân, không chỉ lão mà Bàng Đức Công và Tư Mã Huy bên cạnh đều là vẻ mặt không thể tin nổi.
- Người như vậy không biết Đại công tử thu phục lúc nào?
Tâm tình Bàng Đức Công thoáng bình tĩnh lại, há miệng hỏi. Mạnh như vậy cho dù là dưới trướng Tào Tháo hay Viên Thiệu cũng không có nhiều, vậy mà mới vài ngày chưa gặp mặt Lưu Kỳ đã thu phục được một người, hơn nữa còn rất trẻ tuổi.
- Trách không được Khổng Minh phải suốt ngày đêm mời chào, dùng người thích hợp như vậy chính là bảo bối nha.
Hoàng Thừa Ngạn phủi tay, sắc mặt trở nên vui mừng.
- Đúng vậy, nghe nói Cam Ninh dưới trướng Đại công tử cũng đặc biệt dũng mãnh, xem ra dưới trướng Đại công tử đều có văn võ vẹn toàn, quả nhiên là điềm báo quật khởi nha.
Tư Mã Huy kinh ngạc nói, không ngờ Lưu Kỳ vô tình tích lũy được thực lực mạnh như vậy.
Lúc Triệu Vân đâm Hứa Chử bị thương, ánh mắt Trương Tùng ngưng lại, đột nhiên y nghĩ đến việc ngày hôm nay cùng chư hầu sử giả các nơi tranh tài, dĩ nhiên Lưu Kỳ sẽ không sử dụng lực lượng chính của Kinh Châu, ngoại trừ bốn phía có Phi Hổ Vệ canh chừng, những người khác đều là những người mà mấy tháng nay Lưu Kỳ mời được. Hơn nữa những người này tuổi còn rất trẻ, trẻ tuổi như vậy so với Ích Châu đúng là sức sống mạnh mẽ.
Chỉ có mấy người dưới trướng Lưu Kỳ mà đã áp chế được các chư hầu khác, chớ nói dùng toàn bộ lực lượng Tương Dương, lúc này Trương Tùng phát hiện ra mình đã quá coi thường Lưu Kỳ rồi, tuy rằng lễ cưới lần này chư hầu các nơi đầu phái ra nhân tài đắc lực nhưng so với toàn bộ lực lượng của các chư hầu khác cũng chỉ là muối bỏ bể, căn bản y đã cho rằng chỉ cần lực lượng như muối bỏ bể này cũng đủ để khiến Kinh Châu mất mặt, không nghĩ tới Kinh Châu cũng chỉ phô bày một phần lực lượng nhỏ cũng có thể áp chế toàn diện chư hầu các nơi khác.
Nghĩ tới đây, Trương Tùng không khỏi phải đánh giá lại Lưu Kỳ, một người trẻ tuổi như vậy mà chỉ trong khoảng thời gian vẻn vẹn mấy tháng có thể phô phương thế lực đến mức khiến người người khiếp sợ. Nhân vật như vậy, Trương Tùng cảm thấy chuyện cần thiết lần này chính là sau lễ trước có thể đàm luận cùng với Lưu Kỳ.
Nhưng Trương Tùng lại không biết, đây là nơi phô trương sức mạnh, Lưu Kỳ đã đưa ra sức mạnh lớn nhất rồi, nếu như nhiều hơn, chỉ sợ chính hắn cũng không nắm chắc (cơ hội chiến thắng), dù sao toàn bộ Tương Dương này, có thể so với Tuân Văn Nhược và Hứa Chử, nhân tài đã ít lại càng ít hơn.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Hứa Chử nhìn vết thương trên cánh tay, hai mắt phun lửa giận, gầm lên một tiếng, trường đao trong tay vung lên lần hai, lần này Hứa Chử không có nương tay nữa, vừa ra tay chính là xuất tẫn toàn lực.
Đại đao cán dài không dừng lại mà trực tiếp bổ về phía Triệu Vân. Triệu Vân bên kia sắc mặt nghiêm ngị, vừa nãy nhân lúc Hứa Chử bất cẩn đả thương được Hứa Chử quả là may mắn, nhưng dù sao Hứa Hửa cũng là dũng tướng hạng nhất hạng nhì dưới trướng của Tào Tháo, sao lại không có bản lĩnh được? Cũng không ai dám bất cẩn.
Đang!!
Trường thương vắt ngang, tiếng thương và đại đao chạm vào nhau tạo nên âm thanh chói tai, Triệu Vân ngay thời khắc suýt bị thương đã ngăn được một đao trí mạng của Hứa Chử, sức mạnh của đại đao quả là rất lớn khiến cho cánh tay Triệu Vân khẽ run, có điều ngay tức khắc Triệu Vân đã khôi phục như cũ, thừa dịp Hứa Chử ngây người liền thuận thế nhắm thẳng đến yết hầu Hứa Chử, nhanh đến mức cực hạn.
- Hả?
Hứa Chử thấy Triệu Vân chắn được một đao trí mạng của mình liền có chút sững người, sức mạnh của gã kinh người, mấy năm nay chẳng có mấy người có thể ngăn cản được đòn công kích chính diện của gã, mặc dù là miễn cưỡng ngăn được chỉ e là cánh tay cũng không nâng lên được, không ngờ Triệu Vân lại hùng hổ như vậy, không chỉ lập tức ngăn được đòn công kích của gã mà còn công kích lại, lúc này Hứa Chử mới thật sự coi trọng Triệu Vân chính là đối thủ ngang sức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận