Tam Quốc Tranh Phong

Chương 427

Mà trong ba mươi vạn binh mã này, Tương Dương khống chế cũng chỉ có gần mười vạn binh mã, Phi Long Quân hai vạn, Phi Hổ Quân hai vạn, thủy quân bốn vạn, còn có binh mã quận Chương Lăng và Tương Dương phân biệt có mười ngàn binh mã. Còn lại hai mươi vạn binh mã đều phân tán bên trong bẩy quận còn lại.
Hiện giờ, từ khi Lưu Kỳ quật khởi tình thế Kinh Châu lại phát sinh nhiều biến hóa, điều đó lại càng khiến cho Lưu Kỳ mong muốn chỉnh hợp thế lực của Kinh Châu.
Tuy rằng Kinh Châu đã thu hồi Uyển Thành, nhưng hơn phân nữa quận Nam Dương vẫn còn trong tay của Tào Tháo, hiện giờ đối với quận Nam Dương Kinh Châu chỉ khống chế được quận trị Uyển Thành và vài huyện nhỏ quanh thân mà thôi
Mà ngoại trừ Nam Dương quận, các quận Lưu Kỳ khống chế còn có Trường Sa, Võ Lăng, quận Trường Sa là từ sau khi Lưu Kỳ mang binh đi bình đinh phản loạn, hiện giờ Thái Thú Hàn Huyền đã sớm nghe lệnh của Lưu Kỳ, mà binh mã bên trong quận Trường Sa cũng đã bị Lưu Kỳ khống chế, quận Trường Sa chỉ có năm vạn binh mã, lần trước Lưu Kỳ chỉ huy Chinh Nam đại quân do Lưu Kỳ chỉ huy đều không trở về Tương Dương.
Mà trước đó không lâu quận Võ Lăng bị dị tộc đánh hạ, hiện giờ được Trương Tú mang binh mã đánh tan, có thể nói quận Võ Lăng cũng đã bị Lưu Kỳ khống chế.
Thống lĩnh Phi Long Quân Văn Sính và thống lĩnh Phi Hổ Quân Vương Uy, hai người đều trực hệ Lưu Biểu, nghe mệnh lệnh của Lưu Biểu, hai người sớm đã đầu nhập dưới trướng của Lưu Kỳ, quận Giang Hạ cũng coi như bị Lưu Kỳ khống chế.
Giả Hủ nghĩ đi nghĩ lại, đột nhiên phát hiện chín quận Kinh Châu, Lưu Kỳ thần không hay quỷ không biết đã khống chế bẩy quận, hiện giờ toàn bộ Kinh Châu ngoại trừ quận Linh Lăng và quận Quế Dương, các quận khác đều trong sự khống chế của Lưu Kỳ, theo như lời nói, Lưu Kỳ muốn mượn cơ hội lần này chỉnh hợp thế lực của Kinh Châu, có thể nói là không ai có thể ngăn cản, mặc dù là Thái thú quận Quế Dương là Triệu Phạm và Thái thú quận Linh Lăng là Lưu Độ không đồng ý cũng không thể phản kháng.
- Chủ công, hiện giờ toàn bộ chín quận Kinh Châu đã có bảy quận dưới sự khống chế của chủ công, chỉ cần chiếu thư của Thiên Tử vừa đến. chủ công có thể danh chính ngôn thuận chỉnh hợp thế lực của Kinh Châu rồi.
Giả Hủ bình tĩnh chắp tay chúc mừng.
- Thái thú Quế Dương Triệu Phạm và thái thú Linh Lăng Lưu Độ, ngươi cảm thấy bọ họ khi biết việc này sẽ phản ứng như thế nào?
Lưu Kỳ cúi đầu trầm tư một chút nói, tuy rằng hắn đã khống chế hơn phân nửa Kinh Châu, nhưng hai quận này binh mã cũng có gần bốn vạn, nếu bọn họ thật sự muốn làm phản, còn phải tốn một chút công sức mới có thể bình định.
- Thái thú Linh Lăng là Lưu Độ xưa này nổi tiếng là hiền danh ở Linh Lăng, đối với quân lệnh của quận Tương Dương cũng chưa làm trái bao giờ, hiện giờ đại thế đã định, có lẽ hắn không có vấn đề gì. Mà thái thú Quế Dương Triệu Phạm mà nói, người này tâm tư xảo trá lòng dạ tiểu nhân, đến lúc đó nói không chừng sẽ phản đối chủ công.
Giả Hủ suy nghĩ một chút nói.
- Ừ, duy chuyện này một người không đáng để lo nghĩ, nếu hắn thức thời đương nhiên là tốt rồi, nhưng nếu hắn thật sự có dị tâm gì, thuận tay loại trừ là được. Quế Dương có hai trong ngũ hổ Kinh Nam là Bảo Long và Trần Ứng, mặc dù có chút uy danh nhưng không cả xứng để xách giày cho Tử Long.
Lưu Kỳ khoát tay nói.
- Ha ha, chủ công nói không sai.
Giả Hủ cười không phản đối, võ nghẹ của Triệu Vân hắn đã được chứng kiến qua, so với Triệu Vân, ngũ hổ Kinh Nam thực sự là không đáng nhắc tới.
- Chuyện này giao cho ngươi, mau chóng đem mệnh lệnh vào trong tay các chư quận, tận lực làm trước khi chiếu thư của Thiên Tử về đến Kinh Châu.
Lưu Kỳ nói.
- Vâng.
Giả Hủ khom người xác nhận, xoay người rời khỏi.
- Chủ công, xe của Uyển phu nhân đã chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng có thể khởi hành.
Không bao lâu sau một gã tiểu tướng chạy vào nói.
- Tốt lắm, bảo Dương Linh cẩn thận một chút, nếu Uyển phu nhân xảy ra chuyện gì thì ta sẽ hỏi hắn.
Lưu Kỳ gật đầu phân phó với tiểu tướng. Lần này hộ vệ Uyển phu nhân ra khỏi thành chính là Dương Linh, hiện giờ võ tướng có thể xuất thủ cũng chỉ có Vương Nghị và Dương Linh, Vương Nghị thì bận việc không thoát thân ra được, chỉ có thể để cho Dương Linh thống lĩnh.
Trong lịch sử Dương Linh có thể có sức mạnh ngang Hoàng Trung, Ngụy Diên, trở thành mãnh tướng đứng đầu dưới trướng của Hàn Huyền, mỗi lần xuất chiến đều làm tiên phong, thống lĩnh binh mã tinh nhuệ nhất Trường Sa Hãm Trận Doanh, mặc dù hơi khoa trương, nhưng bản lĩnh cũng không nhỏ, hộ vệ Uyển Nhi ra khỏi thành hẳn là không có vấn đề gì.
- Vâng.
Tiểu tướng khom người thi lễ rồi bước nhanh rời khỏi.
Ngẫm nghĩ một chút Lưu Kỳ lại tăng thêm hai mươi tên Cẩm Y Vệ âm thầm bảo hộ an toàn của Uyển Nhi, ngoài thành Tương Dương không thể so với trong thành Tương Dương, trong thành Tương Dương tuy không có nguy hiểm gì nhưng ngoài thành có không ít sơn tặc, Lưu Kỳ mới tiếp chưởng Kinh Châu còn chưa kịp quét sạch sơn tặc, những sơn tặc này ngược lại vì Kinh Châu vừa rồi bị náo động nên càng càn rỡ hơn.
Mà lần này Lưu Kỳ để cho Cam Ninh dẫn dắt thủy quân giệt trừ hết thủy khấu trong cảnh nội Kinh Châu, thủy khấu chính là đường lui của những sơn tặc này, vùng Kinh Tương là vùng nước trải rộng, trên cơ bản đều là nước, những sơn tặc này lên núi là sơn tặc, xuống nước là thủy khấu, nếu không chặt đứt đường lui của những sơn tặc này, muốn tiêu diệt những sơn tặc này thật sự có chút khó.
Nhận được mệnh lệnh của Lưu Kỳ, đoàn xe ngoài cửa phủ chậm rãi rời khỏi, dưới sự hộ vệ của Dương Linh đi về phía ngoại thành. Lần này vì bảo hộ sự an toàn của Uyển phu nhân, Dương Linh dẫn dắt ước chừng khoảng ba trăm sĩ tốt. Trong thành Tương Dương luôn thái bình, cho dù mấy tháng nay có chút loạn, nhưng ra ngoài nhiều nhất cũng chỉ đem theo vài thị vệ, nếu không phải Uyển phu nhân phải ra khỏi thành, Dương Linh tuyệt đối sẽ không mang theo nhiều binh linh như vậy.
Mà cùng lúc đó tên tiểu tướng được Thái Huân phái tới cũng nhận được tin Uyển phu nhân rời khỏi phủ đệ của Lưu Kỳ, tiểu tướng ra lệnh cho gần hai trăm binh linh cải trang thành ăn mày phân tán ra, luân phiên rời khỏi Tương Dương hướng ra ngoài thành mai phục.
Để lại mấy chục tên cải trang thành ăn mày ở các lộ khẩu giả bộ như xin ăn, giám hị tình hình đoàn xe của Uyển phu nhân.
Hai bên đường cách ngoại thành Tương Dương không xa , hai trăm tên ăn mặc rách nát, khôi giáp binh lĩnh giấu ở trong bui cỏ hai bên đường, trước đó có một người nằm phủ phục cạnh một khe rãnh bên trong quan đạo, thám thính bốn phía…
Mà trên một ngọn núi cách đó không xa, có hai gã sĩ tốt đứng trên đồi núi nhìn chằm chằm người đi đường, không bao lâu sau có mấy trăm sĩ tốt hộ vệ cùng xe ngựa hiện ra trong tầm mắt, một gã sĩ tốt vội cho ngón tay đặt trong miệng, một tiếng huýt vang lên, khiến cho một trăm tên sĩ tốt trong bụi cỏ nội tâm chấn động.
Tiểu tướng giơ tay đẩy đám cỏ dại cao ngất trước mặt, nhìn chằm chằm hai bên đường, một tay cũng dùng toàn lực cầm trường đao, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị liều chết xung phong ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận