Tam Quốc Tranh Phong

Chương 269

Mã Trung chắp tay nói.
- Chúng ta sẽ tự mình đến đó.
Triệu Vân suy nghĩ một chút rồi nói.
- Nếu như ngươi muốn giúp chúng ta, vậy cho ta một con ngựa đi.
Triệu Vân vừa cười vừa nói xong, Triệu Vũ liền mở miệng.
- Được.
Mã Trung không chút do dự gật đầu.
- Muội muội.
Triệu Vân cau mày nhìn em gái, y còn chưa quyết định có đầu nhập dưới trướng của Lưu Kỳ hay không đã nhận ân huệ của người ta có chút không ổn.
- Không có gì, chỉ là một con ngựa mà thôi. Ta cùng Triệu huynh mới quen mà đã thân, một con ngựa này coi như là lễ vật đi.
Mã Trung khoát tay một cái nói.
- Vậy thì cảm ơn nhé.
Triệu Vân bất đắc dĩ nói.
- Một khi đã như vậy ta cũng không quấy rầy nữa, tuy nhiên khoảng cách với hôn lễ không có mấy ngày, hi vọng Triệu huynh có thể lên đường sớm.
Mã Trung đứng lên nói.
- Mã huynh yên tâm, đến lúc đó nhất định sẽ đến.
Triệu Vân cũng đứng lên đi theo nói.
Ba người đến trong sân, Mã Trung sai người tiến đến ngoài thành dắt một con ngựa, sau đó mới rời khỏi.
Sau khi đám người Mã Trung rời khỏi, Triệu Vũ vui mừng nhìn ngựa trong sân, mà ngay cả Triệu Vân cũng quan sát đánh giá.
- Ca, có phải con ngựa này không tốt không?
Triệu Vũ gặp Triệu Vân quan sát đánh giá nghĩ ràng con ngựa này là ngựa tồi, trên mặt có chút khó coi.
- Không, con ngựa này rất tốt, so với con ngựa kia cũng không kém chút nào.
Triệu Vân lắc đầu nói.
- Vậy vì sao ca lại có vẻ mặt như thế?
Triệu Vũ có chút nghi hoặc nói.
- Ta nghĩ ngựa tốt như thế sao Lưu Kỳ lại cho chúng ta? Ân tình này không dễ hoàn lại.
Triệu Vân lắc đầu, ngựa tốt như vậy ít nhất cũng phải có giá trị thiên kim, lễ vật lớn như vậy Triệu Vân không biết nên làm thế nào hoàn lại.
- Không bằng ca ca đầu nhập vào Lưu Kỳ đi, Mã Trung này nhìn khá là có ý tứ đấy, có lẽ Lưu Kỳ kia cũng không kém.
Triệu Vũ ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Vân.
- Việc này chờ đến Tương Dương rồi nói sau.
Triệu Vân lắc đầu nói.
Thành Tương Dương mấy ngày nay náo nhiệt vô cùng, tin tức Lưu Kỳ thành hôn đã truyền ra hoàn toàn, lấy uy vọng của Lưu Kỳ ở Tương Dương lúc này, những người tới tham dự hôn lễ Lưu Kỳ tự nhiên không ít, bởi vậy mấy ngày này các nhà trọ trạm nghỉ chân đều đã chật cứng người. Toàn bộ người có mặt mũi tại Kinh Châu đều tới đây, Thái Thú các quận thậm chí Huyện Úy các huyện đều phái người đến chúc mừng đại hôn của Lưu Kỳ.
Đối tượng đại hôn của Lưu Kỳ lần này không chỉ có một người, mà là đồng thời cưới Tân Hiến Anh, tỷ muội Đại Kiều và Uyển Nhi. Thân phận Tân Hiến Anh mẫn cảm liên quan đến quan hệ của Lưu Biểu và Viên Thiệu, người tiến đến Tương Dương tìm hiểu cũng không ít. Đại Kiều, Tiểu Kiều vốn là vị hôn thê của Tôn Sách và Chu Du, tự nhiên có rất nhiều người tiến đến xem để chê cười Tôn Sách, bởi vậy hôn lễ này náo nhiệt phi thường.
Trong ngoài phủ đệ Lưu Kỳ đã tiến hành sửa chữa lại một lần, trước kia tuy phủ đệ nhìn không tầm thường, nhưng dù sao lâu năm chưa tu sửa nhìn có vẻ hoang tàn, trải qua hơn mười ngày sửa chữa nhìn rực rỡ hẳn lên.
Bởi vì trong nội thành Tương Dương càng ngày càng nhiều người tiến đến chúc mừng đại hôn của Lưu Kỳ, Phi Hổ Quân đã được điều tới nội thành Tương Dương đề phòng bất cứ lúc nào, đề phòng tình huống ngoài ý muốn. Mà hai ngàn binh mã đám người Từ Thứ mang từ Trường Sa về, lúc này cũng trợ giúp Phi Hổ Quân duy trì trị an trong thành, bởi vậy trong thành Tương Dương số người tăng vọt, nhưng cũng vẫn gọn gàng ngăn nắp không có chút hỗn loạn nào.
Đại hôn của Lưu Kỳ đại biểu cho Lưu Biểu, Lưu Biểu dĩ nhiên cực kỳ coi trọng, cung cấp vật tư bên trong phủ. Hơn mười ngày tại thành Tương Dương ngoại trừ Y Tịch, Khoái Việt và các quan viên trọng yếu, những người khác đều chuẩn bị đại hôn của Lưu Kỳ, hôn lễ lớn như vậy mà cần chuẩn bị trong thời gian ngắn bởi vậy toàn bộ Tương Dương đều bận rộn.
Tuy rằng Lưu Kỳ đã nhiều lần đề cập với Lưu Biểu cần thanh đạm một chút, hôn lễ làm đơn giản một chút, nhưng vận dụng vật tư cùng tài lực vẫn lớn như cũ khiến Lưu Kỳ trợn mắt há mồm.
Trong mấy ngày này Lưu Biểu cũng đặt cho Lưu Kỳ một chữ, đối với việc này căn bản nên sớm có nhưng lại bị Lưu Biểu kéo dài đến nay, trải qua Lưu Biểu thương lượng với Tân Bì, tự của Lưu Kỳ định là Tu Viên, tự là Khuất Nguyên tức là “đường đi mênh mộng rộng rãi”. Đối với tự này Lưu Kỳ thật ra không quá mức để ý, dù sao thì hắn cũng không quá thích ứng với cái tên chữ này.
Bởi vì Tân Bì ngay trong Tương Dương, bởi vậy những nghi lễ phiền phức cũng được hoàn thành ngay tại Tương Dương, hiện tại chỉ là phải phái người thông tri huynh trưởng của Tân Bì là Tân Bình một chút.
Đối với đại hôn của Lưu Kỳ có người vui mừng cũng có người lo, trong hơn mười ngày này gia tộc Thái thị sóng êm biển lặng không có bất kỳ động tác nào, nhưng ai cũng biết trong chuyện này không đơn giản như vậy. Gia tộc Thái thị dù sao cũng là gia tộc lớn nhất của Tương Dương, tự nhiên sẽ không nuốt được cơn giận này, âm thầm có động tác hay không cũng khó đoán trước, đối với việc này Lưu Kỳ chỉ có thể để Cẩm Y Vệ chú ý nhiều hơn, gia tăng đề phòng.
Không thể không nói lần đại hôn này của Lưu Kỳ sức ảnh hưởng rất lớn, gần mười ngày thời gian các chư hầu phái người đến chúc mừng trong đó có sứ giả của Tào Tháo và Viên Thiệu, thậm chí có sứ thần của đương kim thiên tử. Ngay cả Giang Đông Tôn Sách cũng phái người tiến đến, các sứ giả này tự nhiên không đơn thuần là tới tham gia hôn lễ, mà âm thầm phái người đi tới lẫn nhau đạt thành vô số giao dịch, đương nhiên là dựa vào hôn lễ của Lưu Kỳ va chạm lẫn nhau, giao phong kết minh.
Ngoại trừ Tào Tháo, Viên Thiệu, Tôn Sách, Mã Đằng, Hàn Toại thì những chư hầu khác cũng phái sứ giả tới, những sứ giả này phần lớn là tiến đến xem náo nhiệt, phần lớn là có tâm tư bàng quan. Dù sao hôn lễ tổ chức lần này vào thời điểm hết sức mẫn cảm, khắp nơi sẽ dựa vào hôn lễ lần này mà nỗ lực.
Đại chiến sắp diễn ra, càng có nhiều đồng minh sẽ càng có thêm một phần thắng. Thiên hạ chính thức hỗn chiến ai không muốn thống nhất thiên hạ làm Hoàng đế.
- Lần này khắp nơi tới có những người nào?
Trong thư phòng, Lưu Kf sắc mặt ngưng trọng nhìn Từ Thứ, hôn lễ lần này huyên náo quá lớn, ngay cả hắn cũng không đoán trước được lại đại náo lớn như thế, thiên hạ chư hầu trên cơ bản đều phái người tiến đến, mà ngay cả Tôn Sách có cừu oán với hắn cũng không ngoại lệ.
- Tào Tháo phải sứ giả Tuân Văn Nhược, Viên Thiệu phái sứ giả Tự Thụ, Giang Đông Tôn Sách phái sứ giả là Trương Hoành, ngoài ra còn có sứ giả của Trương Tú là Giả Hủ …, Những người này không ai là không có tài, bất luận là mưu lược hay là tài trí đều là người bình thường không thể so được.
Nói xong trong lòng Từ Thứ một phen đổ mồ hôi lạnh, nhiều người tiến đến như vậy ngay cả y cũng cảm nhận được áp lực, nếu đại hôn của Lưu Kỳ gặp phải chuyện xấu, vậy cũng nguy rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận