Tam Quốc Tranh Phong

Chương 260

Giả Hủ nhìn đoàn người dưới thành, vuốt râu cá trê ở khóe miệng nói.
- Vậy gặp đi.
Thấy Gỉa Hủ đồng ý, Trương Tú nói với tiểu tướng bên cạnh:
- Mở của thành, nghênh đón bọn họ đến trong phủ.
- Vâng.
Lúc này tiểu tướng với quát người bên cạnh:
- Mở cửa thành.
Nói xong mang theo hơn mười người xuống tường thành.
- Văn Hòa, chúng ta về phủ trước.
Trương Tú cũng xoay người đi xuống dưới tường thành.
Cầu treo hạ xuống, cửa thành mở rộng, bên trong thành chạy ra hơn mười người, đi đến phía trước đoàn người Mã Lương.
- Mạt tướng Hồ Xa Nhi phụng mệnh Chủ công tới đón tiếp sứ giả.
Gã chính là tướng quân đắc lực nhất dưới trướng Trương Tú Hồ Xa Nhi. Lúc trước Trương Tú phản bội Tào Tháo, chính là gã đã chuốc Điển Vi đại tướng của Tào Tháo uống đến say mèm, cầm đi song kích của Điển Vi, bơi vậy Trương Tú đối với gã hết sức tin cậy.
- Hóa ra là Hồ Xa Nhi tướng quân, tại hạ phụng mệnh Lưu Kinh Châu đến gặp Tuyên Uy hầu, kính xin dẫn đường.
Mã Lương thúc ngựa chắp tay nói Hồ Xa Nhi.
- Sứ giả đi theo ta.
Hồ Xa Nhi nói.
Dọc theo đường đi tuy rằng Hồ Xa Nhi và Mã Lương thỉnh thoảng có nói chuyện, nhưng luôn không yên lòng, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Phi Hổ Vệ đi sau Mã Lương. Vì Phi Hổ Vệ là binh lính tinh nhuệ nhất Lưu Kinh Châu, tất nhiên gã đã nghe nói qua, nhưng gã để ý ở đây chính là khôi giáp và binh khí của Phi Hổ Quân. Trương Tú phụ thuộc vào Lưu Biểu, ăn nhờ ở đậu, lương thảo và đồ dùng quân đội đều do Lưu Biểu cung cấp, bởi vậy cũng không giàu có. Tuy rằng một mặt Hồ Xa Nhi được Trương Tú tin cậy, nhưng khôi giáp trên người cũng không tốt, lúc này thấy khôi giáp trên người Phi Hổ Vệ tự nhiên muốn nhìn nhiều một chút.
Mã Lương đi bên cạnh đem những hành động này của Hồ Xa Nhi thu hết lại trong mắt, ý cười trong mắt càng đậm, cười nói:
- Nếu tướng quân thích loại khôi giáp đó, khi tới Tương Dương ta sẽ xin Vương phó tướng Phi Hổ Vệ tặng ngươi một bộ.
- Tốt quá…. thật sao?
Vốn Hồ Xa Nhi không yên lòng, tuy nhên nghe được lời nói của Mã Lương ánh mắt sáng quắc nhìn Mã Lương. Võ tướng thích nhất chính là ngựa, áo giáp và binh khí, áo giáp của Phi Hổ Vệ hoàn mỹ như thế, gã dĩ nhiên rất thích.
- Đương nhiên là thật. Vương Phó thống lĩnh cùng ta có chút giao tình, một chiếc áo giáp nay hẳn là sẽ không thành vấn đề, tuy nhiên áo này rất đắt tiền, nhưng khi hôm nay ta nhìn tướng quân tới đón tiếp, nên mới đáp ứng tướng quân, một bộ năm mươi lượng hoàng kim như thế nào?
Mã Lương thấp giọng nói với Hồ Xa Nhi.
- Cái này …
Hồ Xa Nhi kinh ngạc nhìn Mã Lương, áo giáp Phi Hổ Vệ này cực kỳ tinh xảo, cho dù là năm trăm lượng hoàng kim cũng không mua được, Mã Lương bán cho gã với cá giả rẻ như thế làm gã tin được. Không phải nói Kinh Châu mọi người rất giàu có sao, người trước mắt nếu là sứ giả của Lưu Biểu chức quan cũng sẽ không nhỏ, chẳng lẽ còn cần bán áo giáp kiếm tiền à.
- Tướng quân hiểu lầm lầm, áo giáp ta nói chính là loại thải của Phi Hổ Vệ, mặc dù có vài chỗ tổn hại, nhưng tuyệt đối là tinh phẩm, nếu tướng quân muốn ta cũng có thể tìm đồ mới cho, tuy có mất chút thời gian, có thể có chút chênh lệch với áo giáp mà ngươi thấy, nhưng tuyệt đối là áo giáp của Phi Hổ Vệ, chỉ có điều giá tiền này….
Mã Lương cười đáp.
- Loại thải?
Ánh mắt Hồ Xa Nhi lóe sáng, áo giáp đối với gã có lực hấp dẫn quá lớn, trong nội tâm Hồ Xa Nhi thèm muốn vô cùng, nói:
- Cái mới cần bao nhiêu hoàng kim?
Gã tự nhiên biết áo giáp Mã Lương nói lúc nãy là áo giáp của Phi Hổ Vệ còn dư lại, tuy rằng so ra kém hơn bây giờ, nhưng tuyệt đối là tinh phẩm.
- Ba trăm lượng hoàng kim.
Mã Lương giơ ba ngón ra quơ quơ trước mặt Hồ Xa Nhi.
- Tốt, chuyện này ta đáp ứng, chuyện này chờ sứ giả gặp Chủ công đã rồi chúng ta hẵng thương lượng sau.
Hồ Xa Nhi không chút đắn đo nói, tuy gã đã đáp ứng Mã Lương, nhưng đối với Mã Lương gã cũng không có lập tức tin tưởng, vẫn là nhìn kỹ hãy nói.
- Ta đây nghe theo tướng quân rồi.
Trong lòng Mã Lương mừng rỡ. Nhiệm vụ này của y cũng không đơn giản, đối với người dưới tay Trương Tú đương nhiên là y đã điều tra rõ ràng, Hồ Xa Nhi chính là thủ hạ của Trương Tú, nếu có thể khiến gã đi khuyên bảo Trương Tú vậy chuyện kia sẽ có cơ hội nhiều hơn
- Không biết vừa rồi trên cổng thành có phải là Tuyên Uy hầu không?
Mã Lương nghĩ đến hai người vừa rồi trên thành bèn hỏi.
- Đúng vậy, đúng là Chủ công nhà ta.
Hồ Xa Nhi đối với Mã Lương có vài phần thân thiết.
- Vậy còn người kia?
Mã Lương hỏi tiếp Hồ Xa Nhi.
- Đó là Giả quân sư, bản lĩnh thật sự không nhỏ.
Hồ Xa Nhi đối với Giả Hủ cũng có vài phần kính trọng, vẻ mặt kính nể nói.
- Hoá ra là Giả tiên sinh, tuy là lần đầu ta làm quan, nhưng đối với đại danh của Giả tiên sinh cũng là sớm đã nghe nói qua, ở Uyển Thành này có Giả tiên sinh mới có thể đánh bại Tào Tháo, Kinh Châu mới có thể yên ổn.
Mã Lương vẻ mặt kính nể nói.
- Ha ha, lời này cũng không phải là sai, tới Hầu phủ rồi.
Hồ Xa Nhi vẻ mặt hưng phấn chỉ về phía cửa phủ nói.
- Vậy hãy mau đi gặp Tuyên Uy hầu đi.
Mã Lương cười nói.
- Mời vào.
Hồ Xa Nhi dẫn Mã Lương vào đại điện, chỉ bảo người mời Trương Tú đến, còn mình thì ở lại nói chuyện phiếm cùng Mã Lương.
- Tướng quân đến.
Một tiếng hô vang lên, Mã Lương và Hồ Xa Nhi đều đứng thẳng chờ Trương Tú, không bao lâu thì thấy Trương Tú một thân cẩm phục cùng Giả Hủ đi đến. Trương Tú sau khi gặp Mã Lương cảm thấy mặc khôi giáp có chút không tiện nên trở về phủ thay cẩm phục.
Sau khi ngồi vào chỗ của mình Trương Tú mới nhìn Mã Lương nói:
- Ngươi là người phương nào?
- Hạ quan Mã Lương ra mắt Tuyên Uy hầu. Lần này đến Uyển Thành là phụng mệnh Lưu Kinh Châu đến bái kiến Tuyên Uy hầu.
Mã Lương khom người nói.
- Ồ, Lưu Kinh Châu có tâm rồi, không biết Lưu Kinh Châu gần đây có khoẻ không?
Ánh mắt Trương Tú loé lên hỏi. Mặc dù tay y có Uyển Thành nhưng bắc có Tào Tháo, nam có Lưu Biểu, bản thân mình có lương thực đồ quân nhu hay không đều do người ta khống chế, y đã sớm muốn đánh hạ Tương Dương cát cứ một phương, nhưng trước kia nghĩ Lưu Biểu cũng không dễ động đến, bởi vậy không hề hành động. Mấy ngày nay nghe nói Lưu Biểu bị bệnh liền nổi lên tâm tư.
- Đạ ta Tuyên Uy hầu đã hỏi thăm, Lưu Kinh Châu rất khoẻ mạnh.
Mã Lương tất nhiên biết tâm tư của Trương Tú, cũng sẽ không nói tình hình của Lưu Biểu sau này.
- Vậy thì bản hầu yên tâm, không biết lần này sứ giả đến uyển Thành là có chuyện gì?
Trương Tú như là thở phào nhẹ nhõm nói. Ở Tương Dương này cũng có người của y xếp vào, đối với tình huống của Lưu Biểu cũng biết một chút, tự nhiên sẽ không tin lời nói của Mã Lương.
- Lưu Kinh Châu muốn mời Tuyên Uy hầu đến Tương Dương có chuyện trọng yếu cần thương lượng, hơn nữa tháng tới Đại công tử của chúng ta thành thân, nhân tiện mời Tuyên Uy hầu tham gia lễ thành thân của Đại công tử. Đây là thư tay của Lưu Kinh Châu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận