Tam Quốc Tranh Phong

Chương 368

Sau khi đem hết sự tình an bài thỏa đáng, Lưu Kỳ mới mệnh lệnh Phi Hổ quân cũng thủy quân xuất binh Giang Hạ, Cam Ninh được Lưu Kỳ bổ nhiệm vị trí thống lĩnh thủy quân cuối cùng cũng đã nhanh chóng về đến Tương Dương.
Khi nhận được bản tấu của Gia Cát Lượng, Lưu Kỳ đang ở trong phủ cùng Cam Ninh thương lượng chuyện Uyên Thành. Thời điểm Cam Ninh trở về Kinh Châu là lúc Tào Tháo phái hai viên đại tướng dưới trướng đến Thượng Dung, Phàn Thành. Phải biết rằng hai người này đều là thống lĩnh Hổ Báo kị binh tinh nhuệ dưới trướng Tào Tháo, tài năng của hai người này không thể nghi ngờ.
Nếu như hai người này nổi lên tâm tư gì với Uyển Thành, vậy thì thế cực của Uyển Thành thật sự không ổn. Bởi vậy Lưu Kỳ mặc dù là triệu Cam Ninh về cũng chỉ âm thầm tiến hành. Dù sao thì trong Uyển Thành, uy danh của Ngụy Diên cùng Cam Ninh đều không hề yếu kém.
- Chủ công, quân sư sai mạt tướng nói với chủ công, việc của Uyển Thành không cần chủ công lo lắng, Tào Nhân cùng Tào Thuần tuy rằng dũng mãnh nhưng cũng không đáng để quá lo nghĩ. Uyển Thành có gần sáu nghìn Phi Hổ quân cùng ba nghìn quân thủ hộ Uyển Thành, phòng bị hai người kia khẳng định dư dả, chủ công chi bằng đem tâm tư để ở nội bộ Giang Đông và Kinh Châu là được rồi.
Cam Ninh vẻ mặt mệt mỏi, nhưng nhãn thần lại vô cùng sáng.
Thế cục Uyển Thành trên cơ bản đã ổn định, trong thời gian ngắn sẽ không thể có bất cứ xung đột nào với Tào binh. Y cùng Ngụy Diên đều ở Uyển Thành có phần quá dư thừa, bởi vậy nghe được lệnh triệu hồi của Lưu Kỳ, Cam Ninh mới đem hết công việc trong tay giao cho Ngụy Diên, mình thì bí mật nhanh chóng trở về.
- Ừ, nếu như Sĩ Nguyên đã nói như thế, vậy thì Uyển Thành trong đoạn thời gian ngắn này chắc sẽ không xuất hiện sai xót gì. Trước mắt chuyện gấp nhất bây giờ chính là Giang Đông. Thời gian trước Tôn Sách có huy động mười vạn quân tấn công Giang Hạ, đã mấy ngày không thấy có tin tức truyền về, nhưng mà có Khổng Minh cùng Trọng Nghiệp (Văn Sính) nên trong khoảng thời gian ngắn Giang Đông cũng không thể làm nên sóng gió gì. Nhưng Giang Đông những năm gần đây tùy ý xâm phạm Kinh Châu, nếu như không cho Giang Đông một đòn giáo huấn, chỉ sợ sau này Giang Đông vẫn sẽ không để Kinh Châu vào trong mắt.
Nghe xong lời Cam Ninh Lưu Kỳ thở nhẹ ra một hơi, sau đó cười lạnh nói.
Tôn Sách Giang Đông những năm gần đây vì muốn thay cha báo thù, cùng với Kinh Châu đánh ít nhất cũng mười mấy trận lớn nhỏ, mỗi lần đều làm cho Kinh Châu không thể không cẩn thận phòng bị, nếu như không cho Giang Đông một đòn đánh cảnh cáo, còn tưởng rằng Kinh Châu thật sự dễ bắt nạt.
- Chủ công anh minh, hẳn người đối với Giang Đông sớm đã có sắp xếp rồi đi.
Cam Ninh cười cười nói, nếu như Lưu Kỳ không nắm chắc thì sẽ không nói ra đâu.
- Ha ha, ta chuẩn bị phái Hưng Bá thống lĩnh bốn vạn thủy quân xuôi dòng trợ giúp Giang Hạ, đồng thời Phi Hổ quân của Vương lão tướng quân cũng sẽ nhanh chóng về Giang Hạ, cho Giang Đông một đòn giáo huấn khó quên. Khổng Minh kế sách có nhiều, lúc đó chỉ cần nghe lời Khổng Minh sắp xếp tất sẽ khiến Giang Đông trở tay không kịp, đợi đến khi Giang Đông tỉnh ngộ ra chỉ sợ đã muộn rồi.
Lưu Kỳ cười nói. Đối với Gia Cát Lượng hắn có đầy lòng tin, Văn Sính, Vương Uy, Triệu Vân lại thêm Cam Ninh, lần này Giang Đông muốn toàn thân trở ra chỉ sợ rất khó.
- Bốn vạn thủy quân? Chủ công… cái này…
Cam Ninh không ngờ Lưu Kỳ lại giao cho y thống lĩnh bốn vạn thủy quân, phải biết rằng bốn vạn thủy quân này chính là toàn bộ thủy quân của Kinh Châu hiện có rồi.
- Hưng Bá không cần phải lo lắng, bốn vạn thủy quân này tuy đã trải qua tuyển chọn kĩ càng nhưng đã lâu chưa trải qua máu tanh, lần này hành trình Giang Hạ nhất định sẽ có đụng chạm với thủy quân Giang Đông, cũng coi như một lần tôi luyện cho thủy quân ta. Trước mắt Kinh Châu không có người thích hợp thống lĩnh thủy quân hơn Hưng Bá đâu.
Lưu Kỳ khoát tay nói, hắn biết Cam Ninh lo lắng, nhưng hắn đối với nhân phẩm của Cam Ninh lại vô cùng tin tưởng, nếu không sẽ không đem bốn vạn thủy quân giao cho Cam Ninh.
- Đa tạ chủ công.
Cam Ninh kích động nói, nhiều binh mã như vậy lại giao cho mình thống lĩnh, lúc này trong lòng Cam Ninh quá đỗi hưng phấn. Lúc mới đầu đầu quân Kinh Châu chỉ là ý nghĩ nhất thời, không ngờ sau khi gặp Lưu Kỳ vận may liên tiếp đến, không những được trọng dụng, hiện giờ còn được thống lĩnh bốn vạn thủy quân.
- Ha ha, Hưng Bá không nên vui mừng sớm, ngươi thống lĩnh cũng chỉ là tạm thời, nếu như dẫn dắt thủy quân lập được công lao mới có thể chính thức được bổ nhiệm.
Nhìn Cam Ninh như vậy trong lòng Lưu Kỳ cũng rất vui vẻ, hắn có thể cảm nhận được sự kích động của Cam Ninh.
- Chủ công yên tâm, chuyến hành trình Giang Hạ tất sẽ để thủy quân Giang Đông có đến mà không có về.
Cam Ninh vẻ mặt kích động nói, đối với tác chiến của thủy quân y vô cùng quen thuộc, tuy lần này nhân số tăng lến đến bốn vạn người, nhưng y có lòng tin trong vòng vài ngày sẽ quen thuộc hết.
- Tốt tốt, hôm nay ngươi cứ đi nghỉ ngơi trước đi, sáng sớm ngày mai ngươi lập tức thống lĩnh bốn vạn thủy quân đến Giang Hạ. Vương tướng quân đã thống lĩnh một vạn Phi Hổ quân nhanh chóng đến Giang Hạ trước, đến lúc đó vừa đúng lúc các ngươi có thể hội họp ở Giang Hạ, cho Tôn Sách một niềm vui bất ngờ.
Lưu Kỳ cười nói.
Thủy quân xuôi theo dòng xuống so với Phi Hổ quân không biết nhanh hơn bao nhiêu lần, bởi vậy trước một ngày Cam Ninh trở về Lưu Kỳ đã mệnh lệnh cho Vương Uy dẫn một vạn Phi Hổ quân xuất phát trước. Tương Dương nguyên bản có một vạn bốn nghìn Phi Hổ quân, Lưu Kỳ vốn dự định để cho Vương Uy mang hết toàn bộ Phi Hổ quân đi, nhưng Vương Uy kiên trì chỉ đem một vạn quân là có thể đánh cho binh mã Giang Đông tan tác rồi.
Đối với đề nghị của Vương Uy, Lưu Kỳ không hề phản đối. Vương Uy trong lịch sử ngay cả Tào Tháo sau cuộc chiến Quan Độ cũng không dám chính diện đối chiến, đối với Giang Đông này tự nhiên cũng sẽ không để vào mắt. Vương Uy đã rất lâu rồi không dẫn binh đánh giặc, hiện giờ đúng lúc có thể cho Giang Đông thấy được uy phong của Vương Uy.
Phất tay bảo Cam Ninh lui ra, liền thấy Giả Hủ cầm một phần thẻ tre vội vã tiến vào.
- Chủ công, Giang Hạ có tin tức truyền đến.
Không đợi Lưu Kỳ hỏi, Giả Hủ đã bẩm báo trước.
- Ồ, tin tức gì?
Nghe thấy là tin tức của Giang Hạ, Lưu Kỳ tinh thần chấn động, Giang Hạ đã mấy ngày không có tin tức gì truyền về rồi.
- Ha ha, Khổng Minh thật sự là kì tài, hắn cư nhiên có thể nghĩ cách cho Phi Long Vệ đột kích bất ngờ Sài Tang – nơi trọng binh phòng thủ của thuộc Giang Đông, một kích đem lương thảo của mười vạn đại quân ở Giang Đông thiêu hủy sạch sẽ, đã nắm vững quyền chủ động rồi.
Giả Hủ nói xong nét mặt cũng hồng nhuận, giống như là chính mình chỉ huy vậy.
Y không thể không kích động, cho dù bản thân đặt ở vị trí Gia Cát Lượng, cũng không thể có kế sách mạo hiểm lại trí mạng như vậy. Hơn nữa, chuyện Sài Tang tuy nhìn vào chính là mạo hiểm rất lớn, nhưng kì thực tính toán thận trọng lại không hề sơ sót được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận