Tam Quốc Tranh Phong

Chương 306

Tâm Hiến Anh ngẩng đầu nói.
- Ừ.
Lưu Kỳ gật đầu, biết lúc này không có chuyện quan trọng thì sẽ không có ai đến quấy rầy.
Tân Hiến Anh vội vã đứng dậy hầu hạ Lưu Kỳ, không bao lâu thì trang phục đã chỉnh tể.
Không bao lâu cửa phòng mở rộng ra, vài thị nữ cung kính đi đến. Những thị nữ này nhìn quần áo rải rác khắp nơi trong phòng thì đều cười thầm, làm cho Tân Hiến Anh vô cùng ngượng ngùng.
Dưới sự hầu hạ của vài thị nữ, hai người rửa mặt chải đầu xong mới cùng nhau đi ra ngoài.
- Đại công tử, phu nhân.
Lưu Kỳ mới ra cửa, một thị nữ khom mình thi lễ bẩm báo.
- Ừ, có chuyện gì nói đi.
Lưu Kỳ khẽ gật đầu nói.
- Đại công tử, Trấn Nam tướng quân phái người đến mời, đang chờ ở ngoài cửa.
Thị nữ cung kính nói.
- Ồ, ta biết rồi.
Lưu Kỳ kinh ngạc nhìn thoáng qua Tân Hiến Anh, chỉ thấy trong mắt Tân Hiến Anh cũng đầy kinh ngạc, ngày đại hôn của hai người rốt cuộc có chuyện gì lại để Lưu Biểu vội vã phái người tiến đến như thế.
- Chẳng lẽ là sự tình của Uyển Thành đã thành.
Ánh mắt hai người cùng sáng lên.
- Ngươi tiến đến mời hai vị phu Đại Kiều, Tiểu Kiều nhân, nói cùng nhau đi Châu Mục phủ bái kiến phụ thân.
Lưu Kỳ nói xong cầm tay Tân Hiến Anh cùng đi ra tiền viện.
Không bao lâu hai tỷ muội Đại Kiều, Tiểu Kiều đến, nhìn thấy Lưu Kỳ Tân Hiến Anh bèn bước lên phía trước thi lễ. Tuy rằng cảm thấy như vậy khá xa lạ, nhưng Lưu Kỳ cũng không có phản đối, việc trong hậu viện hắn đã giao cho Tân Hiến Anh, hắn không có ý định nhúng tay. Quả nhiên bắt gặp hai nàng thi lễ, Tân Hiến Anh bước lên phía trước nâng hai nàng dậy, không đến mấy câu các cô gái đã không còn ngại ngùng nữa.
Đại Kiều thấy Tân Hiến Anh như thế, cũng thở phào nhẹ nhõm. Tỷ muội nàng mặc dù là bình thê, nhưng là so với chính thê cũng vẫn thấp hơn, nếu Tân Hiến Anh lấy thân phận kia dọa các nàng, các nàng cũng phải tuân theo, tuy nhiên sự hoà hợp của hơn mười ngày sống chung giữa các cô gái chỉ sợ cũng phải vì vậy mà chấm dứt. Đại Kiều và Lưu Kỳ ở chung thời gian dài, biết Lưu Kỳ sợ nhất phiền toái, nếu bởi vậy khiến cho Lưu Kỳ không vui, thì càng thêm hỏng bét.
Lưu Kỳ bắt gặp ba cô gái vẫn hòa hợp như vậy, cũng thở phào một cái, tiến lên hỏi tình hình Kiều Công sau đó cùng trò chuyện.
- Chủ công, xe ngựa đã chuẩn bị xong.
Mã Trung bước nhanh đến khom mình thi lễ nói.
- Ừ.
Lưu Kỳ gật gật đầu, cùng với ba cô gái đi ra cửa.
Đỡ ba cô gái lên xe ngựa, Lưu Kỳ mới quay sang hỏi Mã Trung:
- Có phải là việc của Uyển Thành không?
- Khởi bẩm chủ công, đích thật là việc Uyển Thành, xem tình hình hẳn là thành công rồi. Sứ giả vừa đi, ta đã để cho sứ giả đi trước trở về bẩm báo Trấn Nam tướng quân rồi.
Mã Trung khom người nói.
Nghe Mã Trung nói vậy, Lưu Kỳ cười cười không nói gì. Việc Uyển Thành có Bàng Thống ở đó thành công chẳng qua là vấn đề sớm hay muộn, nhưng hắn thật không ngờ Bàng Thống lại đánh hạ được Uyển Thành vào ngày cưới của hắn, hiển nhiên là đem việc này làm mòn quà cho ngày đại hôn của hắn.
Sau khi ra hiệu Mã Trung khởi hành, Lưu Kỳ chui vào trong xe ngựa. Trên xe ngựa ba cô gái nói cười oanh yến, không chút nào lúng túng làm cho Lưu Kỳ kinh ngạc, nhưng nghĩ ba nàng cũng không phải là người có tâm kế, hoặc là nói sẽ không đem tâm cơ dùng trên người hắn, hắn cũng không cảm thấy kỳ lạ. Lưu Kỳ ngồi ở một bên lẳng lặng nhìn ba nàng nói chuyện.
Sau một khắc đồng hồ xe ngựa đã đến bên ngoài Châu Mục phủ, bốn người Lưu Kỳ cùng nhau tiến vào trong Châu Mục phủ, sớm có thị nữ đứng chờ, thấy đám người Lưu Kỳ đi đến, bước lên phía trước dẫn mấy người Lưu Kỳ tới đại sảnh.
Lưu Kỳ vào đại sảnh, chỉ thấy bên trên đại sảnh Lưu Biểu và Tân Bì ngồi ngay ngắn vị trí chủ vị, tuy nhiên Lưu Kỳ lại không nhìn thấy Thái phu nhân. Tuy nói Thái phu nhân và hắn không hợp, nhưng dù sao bà ta cũng là chính thê của Lưu Biểu, về tình về lý đều phải nên có mặt, lúc này không xuất hiện quả thật làm cho Lưu Kỳ khá kinh ngạc.
- Bái kiến phụ thân, nhạc phụ.
Lưu Kỳ quỳ lạy nói, phía sau chúng nữ Tân Hiến Anh cũng quỳ lạy theo. Thời gian mấy tháng chỉ sợ cũng chỉ có lúc này, Lưu Kỳ mới cảm giác được Lưu Biểu là phụ thân của hắn.
- Tốt tốt.
Lưu Biểu, Tân Bì cao hứng, ban thưởng không ít thứ, mới mệnh Lưu Kỳ theo hai người đi tới thư phòng.
- Hiến Anh, các nàng để Chính Bình đưa các nàng trở về trước nhé.
Lưu Kỳ dặn dò ba nàng xong mới hướng đi đến thư phòng của Lưu Biểu.
Trong thư phòng, ngoại trừ Lưu Biểu và Tân Bì ra thì không còn người khác, Lưu Biểu ra hiệu Lưu Kỳ ngồi xuống mới nói:
- Con nói không sai, Bàng Sĩ Nguyên kia quả nhiên có chút bản lĩnh, buổi sáng hôm nay mật báo đã truyền tới, Uyển Thành đã được khống chế ở trong tay, mà ngay cả Tuyên Uy hầu Trương Tú cũng bị Cam Ninh bắt giữ, hơn nữa ba nghìn binh mã Uyển Thành cũng bị thu phục. Hiện tại Trương Tú đang trên đường tới Tương Dương.
- Ồ.
Tuy rằng đã sớm dự liệu được, nhưng nghe Lưu Biểu nói, Lưu Kỳ vẫn rất vui sướng. Theo như lời Lưu Biểu thì lần thu phục Uyển Thành này có thể nói là hoàn mỹ, không chỉ bắt được Trương Tú mà ngay cả ba nghìn binh mã Uyển Thành cũng bị thu phục, có thể nói lực lượng trong tay Lưu Kỳ lại gia tăng, cái này xác thực khiến Lưu Kỳ hưng phấn.
Ba nghìn binh mã tuy rằng không nhiều lắm, nhưng đối với Lưu Kỳ lại có tác dụng hết sức quan trọng, bởi vì dù là lúc này Lưu Biểu đem tất cả quyền lực Kinh Châu giao cho hắn, nhưng hắn cũng khống chế không được, không nói trong tay gia tộc Thái thị nắm mấy vạn đại quân, mà ngay cả những Thái Thú khác cũng chưa chắc đã hoàn toàn nghe theo sai bảo của hắn.
Thậm chí là ngoại trừ Phi Hổ Quân và Phi Long quân, còn có mấy vạn đại quân bên ngoài Trường Sa, những binh mã này hắn cũng đều không điều động được, đây mặc dù là kết quả xấu nhất, nhưng Lưu Biểu không thể không phòng. Lúc này trong tay Lưu Kỳ có hơn ba nghìn binh mã quyền lợi và uy thế liền lớn hơn một phần, rất có tính chấn nhiếp đối với các Thái Thú bên ngoài.
Lưu Kỳ tiếp nhận thẻ tre Lưu Biểu đưa tới, nghiêm túc xem một chút trong lòng kinh ngạc càng sâu. Biểu hiện của Bàng Thống hắn đã biết, cái khiến hắn kinh ngạc chính là Ngụy Diên. Ngụy Diên lúc này vẫn chưa tới ba mươi tuổi đã có năng lực cầm binh như thế, dù là hắn biết năng lực của Ngụy Diên cũng phải kinh ngạc.
Ngụy Diên đối với Thục quốc thậm chí còn quan trọng hơn so với Quan Vũ, Trương Phi. Lúc trước Lưu Bị hao hết tâm lực đánh hạ Hán Trung, kết quả phát hiện dân chúng Hán Trung đã bị Tào Tháo di dời toàn bộ, rơi vào đường cùng Lưu Bị phải phái đại tướng trấn thủ Hán Trung.
Tất cả mọi người nghĩ người đó sẽ là Trương Phi, ai cũng không ngờ rằng tướng thủ Hán Trung lại là Ngụy Diên, thậm chí là ngay cả Gia Cát Lượng cũng phải kinh ngạc.
- Nếu Tào Tháo đem cả thiên hạ tới đánh, thì mời Đại Vương tới chống đỡ, nếu chỉ đem mười vạn quân tới, thần sẽ diệt trừ vì Đại Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận