Tam Quốc Tranh Phong

Chương 281

Cái này không giống với chư hầu, các chư hầu tuy rằng thường xuyên phản bội, nhưng chỉ cần đầy đủ lợi ích sẽ lại hợp tác, nhưng Lưu Kỳ và Tào Tháo không như vậy, gia tộc Lưu thị đã là tử địch của Tào Tháo, cho dù là ích lợi cực lớn cũng không thay đổi được.
- Lưu Kỳ này đúng là không tầm thường, nói vài câu đã nắm thế chủ động, vừa rồi Tuân Văn Nhược và Trương Hoành liên hợp tạo áp lực, lại bị hắn đánh lại khiến Tuân Văn Nhược và Trương Hoành ăn thiệt lớn.
Giả Hủ tròng mắt hơi híp lại, đánh giá Lưu Kỳ.
Mục đích chuyến này của y là đục nước béo cò, đồng thời từ trong tay Lưu Biểu lấy được ích lợi, về phương diện khác là muốn nhìn thấy Lưu Kỳ rốt cuộc là thần thánh phương nào, không ngờ mấy câu ít ỏi mà đánh tan sự liên hợp của Tuân Văn Nhược và Trương Hoành, không chỉ khiến hai người liên hợp chịu thiệt mà còn làm cho Tuân Văn Nhược và Trương Hoành phải ngậm bồ hòn.
Mặc dù biết Lưu Kỳ không tầm thường, nhưng Giả Hủ vẫn có khuynh hướng đứng bên Tào Tháo, dù sao thế lực của Lưu Kỳ lúc này còn chưa đủ để so với Tào Tháo, hơn nữa dưới tay Lưu Kỳ cũng không có được mấy người có thể xuất thủ, Từ Thứ kia là một nhân vật, tuy nhiên y không để ở trong lòng, tuy rằng có thể khiến Giang Đông ăn thiệt nhưng thực lực Từ Thứ đưa ra còn chưa đủ. Mà thanh niên ngồi cạnh Từ Thứ nhìn qua có chút bản lĩnh, nhưng cũng còn quá trẻ, Giả Hủ không tin hắn ta sẽ vượt qua Từ Thứ, người có lý luận suông cũng không ít, thanh niên nay ai biết được có tài giỏi không.
- Xem ra là ta quá lo lắng, dù không có Khổng Minh, chỉ sợ Kinh Châu này không bị ép giống như ta tưởng tượng.
Hoàng Thừa Ngạn lắc đầu nói, hiện tại trên cơ bản Gia Cát lượng còn chưa xuất lực, Lưu Kỳ đã khiến cho Tuân Văn Nhược ăn thiệt lớn, trong thời gian ngắn đã nắm giữ chủ động rồi.
- Đúng vậy, là chúng ta lo lắng quá mức, hôm nay đại công tử sớm đã có chuẩn bị, đầu tiên là phá vỡ liên minh Tào Tháo và Tôn Sách, sau đó nhân lúc Tuân Văn Nhược không kịp phản ứng liền phát động công kích, quả nhiên là lợi hại. Tuân Văn Nhược này cũng là nhân tài, chỉ sợ trước hôm nay hắn không để đại công tử ở trong mắt, chịu thiệt là không thể tránh được.
Bàng Đức Công gật đầu nhìn Tuân Văn Nhược cách đó không xa.
- Chỉ có điều tiếp theo e là không dễ dàng như vậy.
Bàng Đức Công có chút bận tâm.
Tuân thị Bát Long đại danh đỉnh đỉnh không ai không biết, tám người này là căn cơ gia tộc Tuân thị, khiến cho gia tộc Tuân thị trở thành đại tộc số một số hai ở phương bắc, tám người này có thể nói là có sở trường danh chấn thiên hạ, hậu bối bọn họ cũng không tầm thường, trong số này có tử bối Tuân Văn Nhược và tôn bối là Tuấn Công Đạt là am hiểu mưu lược nhất, vừa rồi là Tuân Văn Nhược không am hiểu Lưu Kỳ, hiện tại đối với Lưu Kỳ đã có nhận thức, tự nhiên sẽ không bị Lưu Kỳ lừa. Bất kể là vì Tào Tháo hay là vì chính hắn thì hắn đều sẽ cho Lưu Kỳ một bài học.
- Điểm ấy ta cũng không lo lắng, cho dù Đại công tử không địch lại Tuân Văn Nhược, Khổng Minh cũng sẽ ra tay, với tài năng của Khổng Minh thì đối phó với Tuân Văn Nhược không khó. Ta lo lắng thật ra lại là Hứa Chử, Hứa Chử lại mãnh tướng số một số hai dưới tay Tào Tháo, Kinh Châu bây giờ còn không có người nào là đối thủ của hắn, chỉ sợ Tương Dương sẽ có nguy hiểm, nếu hắn ra tay tổn thương mấy người, Kinh Châu trong thời gian ngắn sĩ khí nhất định sẽ sụp đổ.
Tư Mã Huy cau mày đánh giá vài vị võ tướng Kinh Châu, không có người nào là đối thủ của Hứa Chử.
- Điểm ấy đại công tử tự nhiên là nghĩ tới, cũng đã chuẩn bị biện pháp rồi.
Hoàng Thừa Ngạn mỉm cười, giống như là đùa giỡn bình thường.
- Ồ, ngươi là chuyện gì cũng biết nha, nói nhanh lên.
Tư Mã Huy gặp Hoàng Thừa Ngạn như thế cười mắng.
Hoàng Thừa Ngạn không chỉ che dấu chuyện Gia Cát Lượng đầu nhập vào Lưu Kỳ, mà ngay cả Lưu Kỳ mời chào võ tướng cũng không nói cho bọn họ biết, thật sự là đáng giận, Bàng Đức Công nhìn tức giận vô cùng, Trong lòng Tư Mã Huy dễ chịu hơn một chút, xem ra bị giấu diếm không chỉ một mình mình.
- Các ngươi nhìn gã võ tướng cuối cùng kia?
Hoàng Thừa Ngạn chỉ vào Triệu Vân nói.
- Ồ, người này là ai, trước kia chưa từng gặp, không phải là hắn có thể đánh thắng Hứa Chử đó chứ?
Bàng Đức Công kinh ngạc nhìn Triệu Vân, võ tướng trẻ tuổi như vậy, làm sao có thể so được với Hứa Chử.
- Ta cũng không biết hắn là ai, chỉ biết hắn tên là Triệu Vân, tối hôm qua Khổng Minh vì mời được hắn đến đã đi cả đêm, sáng hôm nay ta thấy hắn luyện thương ở trong viện, thương pháp của hắn rất bá đạo, toàn Tương Dương này sợ ít người đánh lại…
Sắc mặt Hoàng Thừa Ngạn có chút ngưng trọng.
- Người có thể khiến cho Khổng Minh cả đêm đi mời chào, thiên hạ này không nhiều.
Bàng Đức Công cau mày, cẩn thận đánh giá Triệu Vân, muốn tìm ra được hắn rốt cuộc có chỗ nào xuất chúng.
- Ha ha, không chừng hôm nay Tương Dương sẽ nổi danh thiên hạ.
Tư Mã Huy nhìn Triệu Vân, trong mắt chợt lóe sang, cười nói.
Lưu Kỳ tình cờ thu phục được cả Ngọa Long và Phượng Sồ, tuy rằng Phượng Sồ vắng mặt, nhưng có Từ Thứ bên cạnh, vậy cục diện hôm nay cũng không khó ứng phó, mà người này, nếu có thể để cho Gia Cát Lượng phải đi suốt đêm mời chào có thể thấy được võ nghệ không tầm thường. Mà người này trước đây bọn họ đều chưa từng nghe danh qua ở Tương Dương, hẳn là mấy ngày nay mới đến Tương Dương, sau đó liên lạc với Gia Cát Lượng đi tới Tương Dương, chắc người đến Tương Dương này có quan hệ với Lưu Kỳ, hơn nữa dưới trướng của Lưu Kỳ có một đám võ tướng, khó trách chuyện hôm nay Lưu Kỳ đều đã dự tính trước.
- Nếu như vậy, hôm nay Đại công tử khác với bình thường là do đã sớm dự định được hôm nay chính là cơ hội phá tan ràng buộc rồi.
Bàng Đức Công lộ vẻ vui mừng, nếu Kinh Châu có thể vấn đỉnh thiên hạ, đối với bọn họ cũng là chuyện tốt. Gia tộc của bọn họ ở Kinh Châu kinh doanh đã hơn mười năm, quan hệ rắc rối khó gỡ, nếu trải qua chiến loạn đương nhiên sẽ bị tổn thất không ít.
Trên giáo trường, khách đến rất đông, bóng người đung đưa, nhưng lại rất yên tĩnh, cơ bản mọi người đều đang đợi phản ứng của Tuân Văn Nhược. Tuân Văn Nhược thay mặt Tào Tháo, hôm nay Lưu Kỳ nhân cơ hội này muốn làm khó dễ cho Tào Tháo, tuy rằng vừa rồi Tuân Văn Nhược bị ăn thiệt nhỏ, nhưng dựa vào khả năng của Tuân Văn Nhược, muốn thay đổi thế cục này cũng không khó.
- Đại công tử nói vậy, tại hạ cũng không dám gật bừa.
Tuân Văn Nhược đứng dậy, đến chính giữa nói.
- Ồ, Văn Nhược tiên sinh có quan niệm khác sao?
Lưu Kỳ không phản bác, nhẹ giọng hỏi, đồng thời liếc mắt nhìn Gia Cát Lượng, nếu Tuân Văn Nhược nổi đóa, hắn không chắc có thể nói qua được, Gia Cát Lượng cũng nên vào sân.
Chuyện vừa rồi chắc chắn Tuân Văn Nhược đã thăm dò hắn rõ ràng, muốn tính kế với Tuân Văn Nhược khó càng thêm khó, nhưng tài năng của Gia Cát Lượng thiên hạ ít người biết, hơn nữa Gia Cát Lượng tuổi còn trẻ, nói không chừng Tuân Văn Nhược lại chịu thiệt trong tay Gia Cát Lượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận