Tam Quốc Tranh Phong

Chương 388

Thủy quân Kinh Châu từ trước tới nay đều bị thủy quân Giang Đông áp chế, lúc này đây đem thủy quân Giang Đông ngăn ở trong trại, binh lính Kinh Châu cả đám đều nghẹn họng, nhất định phải hung hăng giáo huấn thủy quân Giang Đông một chút.
Tiếng kêu không ngừng, ngày càng nhiều tàu chiến Kinh Chau vào được trong doanh trại, không gian để tàu chiến có thể di chuyển càng ngày càng nhỏ, tàu chiến thỉnh
Cam Ninh hét to một tiếng, đem trọn khí thế của thủy quân dâng lên đỉnh điểm, toàn bộ thủy quân sát khí ngưng tụ, theo sau đó đột nhiên bạo phát ra ngoài.
Tàu chiến vốn dĩ dừng lại trên mặt sông giống như được lên dây cót rồi đột nhiên buông ra, tựa như mũi tên được bắn ra ngoài, sĩ khí như cầu vồng, dường như tất cả những gì che ở phía trước tàu chiến đều bị đâm cho dập nát.
Đông đông đông….
Tiếng trống trận trầm thấp đột nhiên vang lên dồn dập, vang dội dị thường trên mặt sông, chỉ một thoáng đã lấn át tiếng trống trại của thủy quân Giang Đông cách đó không xa.
Từng nhóm tàu chiến rẽ qua mặt sông đi về phía thủy trại Giang Đông, tuy rằng tốc độ cực nhanh, nhưng đội hình vẫn cực kì chỉnh tề, mà đội hình này càng làm cho khí thế thủy quân Kinh Châu càng lên cao.
- Tiếng gì vậy?
Trong trại thủy quân Giang Đông, Lăng Thao đang chỉ huy quân đội tập kết, trong lòng kinh hãi đột nhiên quay đầu nhìn ra bên ngoài, lớn tiếng quát.
Bên cạnh Lăng Thao vài tên tiểu tướng ngơ ngác nhìn nhau, không biết nên nói gì. Bọn họ phái người đi tìm hiểu tin tức đến nay cũng không có tin tức gì truyền về, vốn dĩ mấy người tưởng không có động tĩnh gì, cho nên bọn họ mới chưa trở về, nhưng hiện giờ xem ra rõ ràng không phải, trong lòng mọi người cơ hồ đều có chút bất an.
- Đây là tiếng trống trận!
Lăng Thao rùng mình, sắc mặt lúc này trở nên khó coi.
- Trống trận chỉ có tại thời điểm giao chiến mới đánh, đây tột cùng là người nào lớn mật, đánh lén thủy quân Giang Đông ta.
Ánh mắt Lăng Thao lạnh lẽo, lạnh lùng nhìn mấy tên tiểu tướng, tiếng trống trận dồn dập trời đất rung chuyển. Rõ ràng, người đến đánh lén cũng không ít, mà nhiều người như vậy ngay cả một chút tin tức cũng không có, mấy người kia thật là đáng chết.
- Tướng quân …
Bị Lăng Thao giương mắt lạnh lẽo, mấy tên tiểu tướng thân thể đều run rẩy, sắc mặt trắng bệch. Mấy người biết lần này mình đã phạm vào sai lầm lớn, khuyết điểm này cũng đủ để dồn bọn họ vào chỗ chết.
- Còn không đi tìm hiểu rốt cuộc là người nào dám đánh lén thủy quân Giang Đông ta?
Lăng Thao quát lạnh một tiếng, khiến mấy tên tiểu tướng lập tức chạy đi, thấy mấy người như thế khiến Lăng Thao hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ trong lòng sau khi đánh tan quân địch, rồi sẽ xử lí họ sau.
- Ta rất muốn nhìn xem là ai dám cấu kết thủy quân Kinh Châu đối địch với thủy quân Giang Đông ta?
Sắc mặt Lăng Thao lạnh lùng cười một tiếng, cũng không để kẻ địch này ở trong mắt. Theo y thủy quân Kinh Châu hiển nhiên không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy đuổi tới đây, hơn nữa bốn vạn thủy quân Kinh Châu hành động thanh thế lớn như vậy, làm sao có thể giấu diếm được trạm canh gác thăm dò của Giang Đông. Nếu không phải thủy quân Kinh Châu, vậy cũng chỉ có thể là quân đội khác cấu kết với thủy quân Kinh Châu, mưu toan đánh lén đại quân Giang Đông, gây hỗn loạn.
Trong lòng nghĩ như vậy, động tác của Lăng Thao cũng không chậm lại, bước về phía trước vài bước, chân dùng lực đạp mạnh, cơ thể Lăng Thao nhảy lên, vững vàng đáp vào trên tàu chiến cách đó không xa. Trên tàu chiến này Lăng Thao tự mình thống lĩnh, mỗi một lần tụ tập thủy quân chiếc tàu chiến này cũng sẽ dừng ở bên bờ.
Mới vừa rồi Lăng Thao đứng yên chỗ bờ biển, boong tàu nơi Lăng Cầm dùng rất cao, đứng ở boong tàu phía trên có thể nhìn thấy toàn bộ doanh trại thủy quân.
Trên tàu chiến bả vai Lăng Thao hơi run một chút, rồi như không có việc gì tiếp tục đi về phía trước, không bao lâu liền tới chỗ đầu thuyền, mệnh lệnh của Lăng Thao cũng truyền đi từ chỗ này.
Đông đông đông…
Trong đại doanh Giang Đông tiếng trống ngày càng dồn dập, theo Lăng Thao đến, toàn bộ thủy quân cũng bởi vì tình huống ngoài doanh trại có chút hoảng sợ, cũng rất nhanh liền yên tĩnh trở lại, tất cả đều nhìn Lăng Thao.
Giết!
Lăng Thao rút ra trường kiếm chỉ phía xa ngoài thủy trại, sát khí dâng trào.
Không nói tiếng nào chỉ vẻn vẹn một chữ ‘giết’ đã đem toàn bộ nhiệt huyết trong lòng thủy quân Giang Đông dâng trào. Thủy quân Giang Đông đều ít nhiều thuận lợi trải qua nhều cuộc chiến, khó bị thất bại, hôm nay cũng sẽ không, từng tên binh lính tay cầm binh khí không ngừng cao giọng hô to.
Một tiếng ầm vang, cửa lớn thủy trại chậm rãi bị đẩy ra, hai vạn thủy quân Giang Đông tập kết xong, chậm rãi chạy về hướng bên ngoài thủy trại.
Mà tại thời điểm từng chiếc tàu chiến Giang Đông chậm rãi chạy ra ngoài doanh trại, cửa doanh trại đột nhiên xuất hiện một con tàu chiến treo đầy tinh kỳ, theo sau tàu chiến xuất hiện, ngay sau đó truyền vào bên trong thủy trại chính là tiếng động, tiếng hô giết ngập trời. Bất thình lình có tiếng động, tiếng hô giết xảy ra khiến thủy quân Giang Đông lâm vào kinh hoàng, sau đó tàu chiến của Giang Đông đang chỉnh tề lập tức xuất hiện tia hỗn loạn.
Trên tàu chiến Lăng Thao cũng bởi vì đột nhiên xuất hiện tàu chiến, sắc mặt lúc này trở nên trắng bệch. Thủy trại Giang Đông mặc dù lớn, nhưng mấy trăm tàu chiến ở trong trại căn bản không thể phát huy thực lực, thủy quân Giang Đông bị ngăn trong trại căn bản cũng không có chút phản kháng nào.
- Xông ra ngăn cản bọn chúng ở bên ngoài.
Ngay khoảnh khắc biện pháp mà Lăng Thao nghĩ đến chỉ có ngăn cản tướng địch ở bên ngoài, theo doanh mà thủ mới có thể ứng phó với hoàn cảnh trước mắt.
Đột nhiên xuất hiện tàu chiến, đúng là tàu chiến Kinh Châu, sau đó từng chiếc tàu chiến tiếp cận thủy trại Giang Đông, Cam Ninh cầm kiếm đứng trên đầu thuyền mà nhíu mày, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm thủy trại Giang Đông.
Hắn sở dĩ không để cho thủy quân Kinh Châu sớm tấn công, chính là đang đợi thời cơ này. Thực lực thủy quân Giang Đông hắn cực kỳ rõ ràng, đả thương địch thủ một ngàn thì ta cũng tổn hại tám trăm, nếu muốn giảm thiệt hại đến mức thấp nhất mà có thể đánh tan thủy quân Giang Đông, vậy cũng chỉ có thể dùng kế.
Mà Cam Ninh chính là muốn tại thời điểm Giang Đông mở của doanh trại, nhân cơ hội này tiến vào, đem thủy quân Giang Đông ngăn ở bên trong, tay chân bị ràng buộc, thực lực của thủy quân Giang Đông tất nhiên bị giảm đi.
Quả nhiên, Cam Ninh nắm bắt thời cơ cực tốt, lúc thủy trại Giang Đông mở cửa, nháy mắt liền chỉ huy tàu chiến xông tới.
Cách đó không xa mấy tên tiểu tướng phụng mệnh đến tìm hiểu tin tức, không ngờ lại nhìn thấy quân địch đem ngăn thủy quân của mình ở bên trong doanh trại, một đám sợ tới mức hai chân như nhũn ra.
- Xong rồi, xong rồi lúc này không ngờ tướng địch nhân cơ hội này đánh vào thủy trại, cho dù là đem đánh đuổi được địch thì thủy quân Giang Đông cũng sẽ bị tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, đến lúc đó tội danh của ta cũng không nhỏ nha.
- Nguy rồi, chuyện quan trọng như vậy, không ngờ ta lại không biết, lần này thật đúng là tội chết.
… … … … … … … …
Bạn cần đăng nhập để bình luận