Tam Quốc Tranh Phong

Chương 436

Thống lĩnh hộ vệ sắc mặt ngưng trọng tiến lên phía trước nói.
- Được! Được! Chúng ta nhanh đi thôi.
Lúc này người trung niên người đã đầy mồ hôi lạnh, hai chân nhũn ra.
- Không hay.
Mọi người vừa rời khỏi, thống lĩnh hộ vệ biến sắc lên tiếng kinh hô.
Cùng lúc đó có một đội nhân mã từ bốn phía rừng cây lao ra, ít nhất cũng có vài trăm người, người cầm đầu trong tay cầm cung tên hông đeo một thanh bảo kiểm, mà xung quanh mỗi người đều mang theo khăn bịt mặt màu đen không rõ diện mạo.
- Bảo Long tướng quân?
Thống lĩnh hộ vệ không thể tin nhìn người cầm đầu, những người khác mang theo khăn hắn không biết, nhưng người cầm đầu quả thật hắn cực kỳ quen thuộc, hắn đúng là Bảo Long tướng quân quận Quế Dương.
- Bảo tướng quân, không biết ngươi làm vậy là có ý gì?
Thống lĩnh hộ vệ cũng mơ hồ đoán được nhưng vẫn lên tiếng hỏi.
- Làm sao? Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra sao?
Bảo Long lạnh lung cười ra hiệu áo đen xung quanh động thủ.
- Khoan đã, Bảo tướng quân, ngươi làm vậy chẳng lẽ không sợ Thái thú đại nhân trách tội.
Lúc này người trung niên cũng phản ứng , đứng giữa đám đông lớn tiếng quát.
- Trách tội? ha ha, Thái thú đại nhân cao hứng còn không kịp, làm sao có thể trách tội?
Bảo Long phá lên cười, động tác trong tay cũng không chậm, người áo đen bốn phía sau khi nhận được lệnh của Bảo Long cũng nâng đao lên chém giết người của bộ tộc Trương thị.
- Là Triệu Phạm, hắn rốt cuộc muốn gì? Bộ tộc Trương thị ta tuy không phải là đại tộc gì, nhưng cũng không phải là dễ bắt nạt, chẳng lẽ hắn không sợ chúng ta vạch trần chuyện của hắn hay sao?
Người trung niên trong lòng khủng hoảng nói năng lộn xộn
- Chờ đến lúc các ngươi chết hết, rồi hãng vạch trần đi.
Bảo Long cười ha hả, bộ mặt dữ tợn, cung tên trong tay chẳng biết từ lúc nào đã nhắm về phía hộ vệ bắn ra.
A!
Ngay sau đó một tiếng hét thảm thiết, mũi tên xuyên thấu trái tim một gã hộ vệ, hộ vệ lúc này ngã xuống đất bỏ mình.
- Sát!
Theo tên hộ vệ bỏ mình, người áo đen bốn phía cũng gia nhập bao vậy bộ vệ bộ tộc Truong thị, tuy thực lực hộ vệ bộ tộc Trương thị không kém, nhưng những người áo đen cũng không tầm thường, không bao lâu đã bị chém giết không còn.
- Ngươi, ngươi, đừng tới đây.
Tộc trưởng trung niên ngã nhào trên đất nhìn Bảo Long tới gần với vẻ mặt kinh hoàng, bò về phía sau.
- HỪ!
Bảo Long hừ lạnh một tiếng, lắp môt mũi tên, một mũi tên xuyên tim, người trung niên dãy giụa rồi gục chết trên đất.
- Đi, cho vào một chỗ.
Bảo Long nhìn các thi thể tán loạn khắp nơi xoay người nói với mấy trăm tên áo đen nói.
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... . . .
Cách nơi này chưa đầy hai mươi dặm, tướng Trần Ứng dưới trướng Triệu Phạm nhìn về giết chóc phía trước, giống với Bảo Long, ngoại trừ Trần Ứng với một người khác, những người khác đều mang theo khăn che mặt không rõ diện mạo. Mà bị vây công là mộ trong những thế gia lớn nhất quận Quế Dương, tộc trưởng bộ tộc tiền thị và hộ vệ.
- Trần Ứng, ngươi giúp kẻ xấu làm điều áo sẽ không có kết cục tốt đâu, Triệu Phạm kia ngược lại sẽ bị chém thành trăm ngàn mảnh chết không có gì đáng tiếc.
Tộc trưởng bộ tộc Tiền thị nhìn thấy hộ vệ của mỉnh bị đám người áo đen chém giết, lúc này sắc mặt tím lại, chỉ vào Trần Ứng chửi ầm lên.
Đối với nhục mạ của tộc trưởng bộ tộc Tiền thị, Trần Ứng chỉ cười khẽ nói:
- Chính ngươi cũng phải chết, còn quan tâm người khác.
- Ngươi yên tâm, các ngươi cũng không sống tốt đâu, muốn giết ta các ngươi tự tìm đường chết đi.
Tộc trưởng Tiền thị giơ trường đao trong tay chém tới người áo đen.
- Hừ! không biết tự lượng sức mình.
Nói xong Trần Ứng đem phi xiên đột nhiên ném về phái tộc trưởng Tiền thị, tộc trưởng Tiền thị còn không kịp phản ứng đã bị đâm chết tại chỗ.
- Giết, báo thù cho tộc trưởng.
- Giết đám súc sinh này đi.
Nhìn thấy tộc trưởng đã chết, những hộ vệ này một đám không muốn sống hướng về người áo đen phóng đi, tuy nhiên người áo đen ít nhất cũng có vài trăm người, những người này vừa mới xông lên đã bị người áo đen vây công chém giết, tuy rằng chém giết được mấy người áo đen, nhưng vẫn không ai có thể thoát khỏi vòng vây.
- Đi.
Sau khi chém giết người của bộ tộc Tiền thị xong, Trần Ứng lạnh lung khẽ quát một tiếng, xoay người rời khỏi.
. .
Mấy ngày liên tiếp, quận Linh Lăng, quận Quế Dương, quận Trường Sa, quận Võ Lăng những thế gia chạy tới Tương Dương tham gia thịnh hội đều gặp chuyện, những thế gia này đều là thế gia số một số hai trong tứ quận Kinh Nam, mỗi tộc trưởng ra ngoài đều mang theo mười mấy tên hộ vệ thậm chí là trên trăm tên hộ vệ, nhưng mặc dù là như vậy vẫn không thể tránh được, toàn bộ tứ quận Kinh Nam chỉ vẻn vẹn có vài thế gia ít ỏi thuận lợi chạy tới Tương Dương.
Ngay cả thái thú Linh Lăng Lưu Độ cũng bị tập kích, tuy nhiên may mắn là đại tướng Hình Đạo Vinh nhanh chóng chém giết vài tên áo đen mới khiến cho người áo đen trong lòng kiêng kị mà rời khỏi.
Mà đội ngũ Dương Thái thú Triệu Phạm cũng bị tập kích, bản thân thái thú Triệu Phạm Quế Dương bị thương trầm trọng không dậy nổi.
Toàn bộ tứ quận Kinh Nam ngoại trừ quận Trường Sa coi như ổn định, ba quận khác cũng lâm vào khủng hoảng, một đám thế gia triệu tập hộ vệ cả ngày không dám ra cửa, có thế gia còn đem tất cả hộ vệ triệu tập lại một chỗ tạo thành một tư binh nhỏ, ít là mấy trăm người thậm chí là hơn ngàn người.
Mà Ngũ Kê Man Tộc vốn đã được đánh tan cũng như là ruồi bọ ngửi thấy mùi tanh, đột nhiên từ trong núi lớn xông ra, một lần nữa tụ tập binh mã bất cứ lúc nào cũng khai chiến với Kinh Châu.
Thái thú bốn quận Kinh Nam đều phái ra binh mã bao vây tiêu diệt người ám sắt các thế gia, nhưng khi bọn họ nhận được tin tức đuổi tới thì cũng là người đi- nhà trống, căn bản ngay cả bóng dáng người đánh lén cũng không nhìn thấy. Mà người áo đen cũng xuất quỷ nhập thần, giốn như là đôi với hành động của các thế gia này rõ như lòng bàn tay, hễ thế gia bị đánh lén, không có một thế gia nào có thể may mắn thoát khỏi.
Càng ngày càng nhiều các tộc trưởng các thế gia bị ám sát, không chỉ bốn quận Kinh Nam bị lâm vào khủng hoảng, mà ngay cả các quận khác cũng điều tra, một đám trở nên cực kỳ cẩn trọng, cho dù là người được phái đi tham gia thịnh hội cũng mang theo mấy trăm tên hộ vệ, thậm chí là vài thế gia tụ tập cũng một chỗ để có thể đạt tới hơn ngàn người.
Khi các thế gia đang âm thầm đoán người nào rat ay ám sát thì tin tức Lưu Kỳ muốn đánh đè các thế gia cũng được lan truyền ra toàn bộ Kinh Châu, tất cả các thế gia gần như ánh mắt đều tập trung tới Tương Dương, nếu lời đồn là sự thật, thì có khả năng người chặn giết các tộc trưởng thế gia chính là Lưu Kỳ.
Phàm là tới Tương Dương tham gia thịnh hội đều là các đại tộc số một số hai tại các quận, những người này một khi bị ám sát bỏ mình thì toàn bộ các thế gia Kinh Châu đều như rắn mất đầu, không đoàn kết.
Đồn đại càng ngày càng nghiêm trọng, trước là truyền ra cả tứ quận Kinh Nam, sau đó các quận khác cũng bắt đầu đổi thổi, không thể nghi ngờ là nhằm vào Lưu Kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận