Tam Quốc Tranh Phong

Chương 346

- Văn Hoà nghĩ nên làm như nào?
Lưu Kỳ cười cười hỏi Giả Hủ. Ngày hôm qua Giả Hủ giết gần ngàn người, có thể nói là lập công lao lớn, giờ xem như hai người đã ràng buộc với nhau rồi.
- Chủ công hãy mang tấu chương này cùng với những người kia mang đến Hứa Đô. Ta nghĩ sắc mặt Tào Tháo lúc thấy cục diện cho mình thúc đẩy sẽ rất phấn khích đấy.
Giả Hủ bật cười ha hả.
- Ha hả, ngươi đã nói như vậy, vậy đang đợi thêm mấy ngày đi, đợi cho sau khi tin tức Giang Hạ và Võ Lăng truyền về thì hãy đưa đến Hứa Đô một thể.
Lưu Kỳ cười nói. Tào Tháo làm như thế là chèn ép hắn, không ngờ trời đưa đất đẩy khiến hắn hoàn toàn khống chế được Kinh Châu, sắc mặt của Tào Tháo tất sẽ không dễ chịu.
- Ha ha, chủ công anh minh.
Giả Hủ đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức hiểu ý tứ của Lưu Kỳ, cũng phá lên cười.
Ngoài thành Giang Hạ, doanh trướng san sát không nhìn thấy đầu cuối, đứng trên cổng thành nhìn xuống dưới, đều đã bị khí thế hùng tráng của đại quân ngoài thành làm người ta kinh hãi.
Quận Giang Hạ lúc này ngoại trừ ba thành Giang Hạ, Hạ Khẩu và Giang Lăng không Giang Đông đánh hạ ra thì toàn bộ quận Giang Hạ đã hoàn toàn rơi vào trong tay Giang Đông.
Vài ngày trước, Giang Đông Tôn Sách dẫn xuất một trăm ngàn đại quân theo đường thủy lấy thế cuồng phong công chiếm toàn bộ Giang Hạ. Quận Giang Hạ lúc này chỉ còn ba thành Giang Hạ, Hạ Khẩu và Giang Lăng đang gắng gượng chống trả.
Giang Hạ dựa vào ba nghìn thuỷ quân để sinh tồn còn chưa kịp giao chiến đã bị thuỷ quân Giang Đông công phá doanh trại, ba nghìn thuỷ quân toàn quân bị diệt, toàn bộ bến trong quận Giang Hạ đều bị thiêu hủy hoàn toàn. Các huyện của quận Giang Hạ đối mặt với đại quân Tôn Sách căn bản cũng không có lực chống trả, đã bị đại quân Giang Đông công phá thành trì.
Trong hai ngày ngắn ngủi các huyện Giang Hạ đã bị Tôn Sách chia ba đường toàn bộ đánh hạ, hiện giờ hơn mười vạn binh mã Giang Đông đã bao vây ba thành Giang Hạ, mà Phi Long quân nổi danh Kinh Châu cũng bị vây trong thành, bó tay không biện pháp.
Trong thời gian này Tôn Sách đầu tiên là mệnh lệnh đại tướng Giang Đông Chu Thái, Hàn Đương, Tưởng Khâm phân chia dẫn dắt mười lăm ngàn đại quân ngăn toàn bộ Phi Long quân trong thành Giang Hạ, mà Tôn Sách và Chu Du, Thái Sử Từ chia ra ba đường, chỉ trong hai ngày đã không chế toàn bộ quận Giang Hạ trong tay.
Hiện giờ một trăm ngàn đại quân Giang Đông theo đường thủy ngoại trừ Tưởng Khâm và Hàn Đương dẫn dắt ba vạn binh mã ra, còn lại tất cả đều tụ tập ở ngoài thành Giang Hạ.
- Công Cẩn, hiện giờ tình huống đại quân thế nào?
Trong đại trướng trung quân, Tôn Sách tụ tập chư vị tướng lĩnh. Tôn Sách hiển nhiên rất phấn khởi, cười nhìn Chu Du.
- Chủ công, hiện giờ một trăm ngàn đại quân Giang Đông tổn thất hơn ngàn người, hai ngày này đánh hạ các nơi Giang Hạ sĩ khí sĩ tốt rất cao, chỉ cần nghỉ ngơi một chút là có thể tiếp tục công thành đoạt đất.
Liên tục hai ngày bôn ba không ngừng không nghỉ, dù là Thân Vệ Doanh Tôn Sách cũng có chút mỏi mệt.
- Tốt. Hiện giờ toàn bộ quận Giang Hạ ngoại trừ ba thành Giang Hạ ra tất cả đều bị đánh hạ rồi. Giang Đông ta lại tăng thêm một quận, chỉ cần nghỉ ngơi một ngày, một trăm ngàn đại quân Giang Đông ta có thể tiến vào trung tâm Kinh Châu cướp lấy Kinh Châu.
Tôn Sách cười to nói, thù giết cha, mối hận đoạt vợ hiện giờ đã tới lúc báo rồi, Tôn Sách sao có thể mất hứng.
- Chủ công, hiện giờ tuy rằng đã công chiếm Giang Hạ, nhưng Giang Hạ lúc này còn có ba thành Giang Hạ chưa đánh hạ được, theo ý kiến của thuộc hạ, hãy đánh hạ ba thành này sau đó hãy tấn công Kinh Châu. Giang Hạ hiện giờ gần như đã bị chủ công đánh hạ, cũng đã trở thành hậu phương lớn của chủ công, nếu không đánh hạ ba thành này một khi Giang Hạ xuất hiện biến cố gì, hậu phương không xong tình cảnh của đại quân sẽ bị ảnh hưởng xấu.
Trương Hoành bắt gặp mọi người trong đại trướng đều lộ vẻ vui mừng, sợ Tôn Sách vì vậy mà sinh ra tự mãn bèn nhắc nhở.
- Quân sư quá mức cẩn thận rồi. Hiện giờ đại quân Văn Sính đã bị vây khốn trong thành, hai vạn Phi Long quân và hai vạn quân coi giữ Giang Hạ căn bản cũng không đáng quan tâm. Ta thấy chủ công không có thể một mặt tấn công ba thành Giang Hạ, một mặt tiếp tục tấn công Kinh Châu, hiện giờ Kinh Châu loạn trong giặc ngoài nếu không nhân cơ hội này đánh thêm vài địa phương, đợi sau khi Lưu Biểu có phản ứng, chúng ta sẽ không còn thuận lợi như lúc này nữa.
Người lên tiếng là đại tướng Chu Thái dưới trướng Tôn Sách. Chu Thái trấn thủ ngoài thành Giang Hạ, phòng ngừa Văn Sính trong thành Giang Hạ tập kích sau lưng, hai ngày qua chư tướng khác ít nhiều đều lập chiến công, chỉ có y và Tưởng Khâm, Hàn Đương là chưa ra trận giết địch.
Nghe hai người nói Tôn Sách có chút do dự. Ba thành Giang Hạ được Kinh Châu nhiều năm qua tu sửa, thành trì xây dựng cải tạo cực kỳ cao lớn, hơn nữa lại do Phi Long quân một trong hai đại tinh nhuệ Kinh Châu trấn thủ, mặc dù là binh mã Giang Đông nhiều không có hơn mười ngày cũng căn bản không công phá được.
Nhưng Trương Hoành nói cũng không phải là không có lý, y dẫn dắt đại quân Giang Đông đại quân đánh vào Kinh Châu, một khi Giang Hạ xuất hiện biến cố gì, đường lui của hơn mười vạn đại quân Giang Đông sẽ bị chặt đứt rồi, đến lúc đó nói không chừng còn dẫm vào vết xe đổ của phụ thân, giáo huấn của Tôn Kiên vẫn cảnh báo trong lòng y.
Tôn Sách do dự đưa ánh mắt nhìn sang Chu Du, có thể vào lúc này đưa ra quyết định hợp lý cũng chỉ có Chu Du.
Quả nhiên nhìn thấy Tôn Sách nhìn sang, Chu Du trầm ngâm một chút nói:
- Chủ công, Tử Cương nói không sai, hiện giờ không thích hợp tiếp tục tấn công Kinh Châu. Đại tướng Văn Sính Phi Long quân là người cẩn thận, lại biết nắm bắt thời cơ, vây khốn ba thành Giang Hạ một lúc khó tránh khỏi sẽ bị ông ta tìm được sơ hở, đến lúc đó hậu phương bất ổn quân tâm không phấn chấn, dù là đưa quân tấn công Kinh Châu cũng khó có thể phát huy tác dụng.
- Hơn nữa theo như lời Tử Cương nói danh sĩ Kinh Châu Gia Cát Lượng hiện giờ đang ở Giang Hạ, tài năng của người này tuy chúng ta chưa hiểu hết, nhưng tài năng của hắn và Bàng Thống nổi danh như nào, hẳn trong lòng chủ công hiểu rõ, tới Giang Hạ một thời gian ngắn mà xử lý chính vụ Giang Hạ gọn gàng ngăn nắp, toàn bộ Giang Đông chỉ sợ cũng chỉ có Tử Bố có thể so sánh bằng. Hiện giờ đại quân chủ công đã đánh hạ toàn bộ Giang Hạ, người này nếu không phải đã có sách lược ứng đối, hắn quả quyết sẽ không ngồi yên không quan tâm đến, bởi vậy người này không thể không phòng.
- Tào Tháo kia khuyên chủ công tấn công Kinh Châu, trong lòng tất là muốn tọa thu ngư ông thủ lợi, bởi vậy Tào Tháo kia chủ công không thể không phòng. Hiện giờ Kinh Châu loạn trong giặc ngoài, nhưng thực lực quả thật không kém, nếu Lưu Biểu thật sự quyết định chiến đấu, không mất mấy tháng trận chiến này không chấm dứt được, mà mục đích của chủ công lại không đơn thuần là vì Kinh Châu.
Nói tới đây Chu Du cao giọng nhấn mạnh hơn. Theo y Kinh Châu tuy rằng quật khởi không chậm, nhưng hiện giờ nếu xuất hiện náo động lại không đủ gây sợ, hơn nữa Giang Đông đã dẹp xong Giang Hạ, thực lực Kinh Châu tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, Tôn Sách hiện giờ củng cố Giang Hạ, đồng thời tầm mắt nên vượt qua bờ bắc Trường Giang mới phải. Dù sao Giang Đông muốn quật khởi lực cản lớn nhất vẫn là Tào Tháo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận