Tam Quốc Tranh Phong

Chương 534

Trần Quần vẻ mặt nghiêm nghị, thanh âm không lớn những hữu lực.
Nghe được lời nói của Trần Quần, sắc mặt Tào Thuần có chút hòa hoãn, vừa rồi tuy có lo lắng ảnh hưởng đến uy danh cuả hai huynh đệ, nhưng càng lo lắng việc của Hán Trung khiến cho Tào Tháo không vui liên lụy đến hai huynh đệ, hắn cũng bởi vì điều này mà tức giận. Tuy Tào Tháo từng nói qua Hán Trung sẽ do người tự mình gánh vác, nhưng hành động này của Tào Tháo lại ngăn cản Kinh Châu quật khởi, hiện tại mặc dù không thành công, nhưng cũng gây không ít phiền toái cho Kinh Châu, không có công lao cũng có khổ lao, hắn cũng là nhất thời không thông suốt được nên mới tức giận.
Tào Nhân đứng một bên cũng khẽ gật đầu, lời nói của Trần Quần mặc dù không có chứng cứ xác thực nhưng Tào Tháo sẽ tuyệt không vì chuyện của Hán Trung mà trút giận lên hai người bọn hắn, lệnh cho đại quân rút khỏi Thượng Dung.
- Trường Văn nói có lý, mặc kệ là vì nguyên nhân gì, nếu chủ công đã hạ lệnh, vậy việc rút khỏi Thượng Dung chính là nhiệm vụ cấp bách, tối nay đại quân vứt bỏ hết quân nhu ngay trong đêm rời khỏi thành, rời khỏi Thượng Dung.
Tào Nhân trầm ngâm một lúc rồi nói.
Nghe được lời nói của Tào Nhân, Tào Thuần do dự một chút những cuối cùng cũng không nói gì, Trần Quần một bên tâm tình cũng giảm sút.
Cùng đêm, đại quân trong thành Thượng Dung âm thầm rút khỏi, gần như cùng thời khắc đó binh mã bên trong Phàn Thành cũng lặng yên rút lui.
- Ngươi nói binh mã trong Thượng Dung thành đã có động tĩnh?
Trong đại trướng Mã Siêu chỉ mặc áo trong, sắc mặt âm trầm nói.
- Đúng vậy, vừa nãy Tào binh trong thành Thượng Dung tập trung toàn bộ binh lực, nhưng không đi về hướng chúng ta mà đi về hướng bắc.
Bàng Đức nhíu mày nói, tuy không cùng Tào binh giáp chiến, nhưng mấy ngày qua vẫn luôn cùng đối phương đọ sức không ngừng, vì vậy việc giám thị thànhThượng Dung , Bàng Đức không dám có chút sơ suất.
- Ừm, vậy mục tiêu của Tào Nhân rốt cuộc là gì?
Mã Siêu nghi ngờ nói.
- Mạt tướng không biết, nếu mạt tướng là Tào Nhân, lúc này hoặc là cố thủ thành trì, hoặc là thừa dịp đại quân chưa chuẩn bị tập kích, nhưng lần này mạt tướng thật không nghĩ ra, hay Tào Nhân còn việc gì phải làm?
Bàng Đức chắp tay nói.
- Hướng Bắc?
Mã Siêu bước đến tấm bản đồ trước mặt, nhíu mày trầm tư, tầm mắt luôn di chuyển trên tấm bản đồ, muốn tìm ra mục đích đi về hướng Bắc của Tào binh.
- Chẳng lẽ là quỷ kế của Tào Nhân, cố ý dẫn dụ ta vào thành tập kích, sau đó nửa đường trở lại đánh giết để ta trở tay không kịp.
Bàng Đức nghi ngờ nói.
- Theo hướng đi hiện tại của Tào binh, có thể quay trở về kịp lúc đại quân ta công thành sao?
Mã Siêu khẽ cười một tiếng nói.
- Không có khả năng?
Bàng Đức lắc đầu nói, theo hắn biết Tào binh sau khi rời khỏi Thượng Dung vẫn luôn tiến về phía bắc, hắn vì thận trọng lại phái hơn mười thám báo âm thầm tìm hiểu, Tào binh trên đường đi vẫn giữ nguyên số lượng, điều này nói rõ Tào binh không có âm thầm mai phục.
- Không ngại, giám thị chặt chẽ hành tung của Tào bình, nếu hai canh giờ nữa Tào binh vẫn không quay lại, vậy ta trực tiếp tấn công thành Thượng Dung.
Mã Siêu lắc đầu nói.
- Vâng
Bàng Đức khom người nói.
Hai canh giờ sau, trong đại doanh Lương Châu vang lên tiếng trống dồn dập, năm nghìn binh mã Lương Châu nhanh chóng tập kết, tiến vào thành Thượng Dung. Tào Nhân cũng không dẫn binh quay lại, hai canh giờ đại binh công thành dư dả. Đến lúc đó cho dù Tào Nhân dẫn binh trở lại, cũng vô kế khả thi.
- Cái gì?
Ngoài thành Thượng Dung, Mã Siêu sững sờ nhìn thành trì cách đó không xa, lúc này trên cổng thành một mảnh âm u, không có chút tiếng động, Mã Siêu có thể cảm nhận được một tia tịch liêu, dường như nơi này không có bao nhiêu người.
- Đi xem xem.
Mã Siêu nói với binh lính phía sau.
Hơn mười tên sĩ tốt nhanh chóng chạy về phía thànhThượng Dung , chỉ một lát sau đã trở lại bên người Mã Siêu.
- Khởi bẩm tướng quân, trên cổng thành không có người, có vài huynh đệ đã tiến vào thành, mở cửa cho đại quân.
Mã Siêu có chút bất ngờ gật đầu, nơi này không có ai, nói cách khác Tào Nhân đưa toàn bộ binh mã trong thành tháo chạy. Chẳng lẽ uy danh của mình thật có thể đe dọa đại tướng dưới trướng Tào Tháo sao? Trong lòng tự cảm thấy buồn cười, vốn còn đang suy tính làm sao hạ thành Thượng Dung, hiện tại toàn bộ Thượng Dung hắn đoạt được dễ như trở bàn tay, cảm giác không chân thật chút nào?
Đúng lúc này hơn mười sĩ tốt cưỡi ngựa đến, chưa tới gần Mã Siêu liên chắp tay nói:
- Khởi bẩm tướng quân, Tào binh Phàn Thành suốt đêm rút lui, toàn bộ Phàn Thành không người nào lưu lại.
- Cái gì?
Mã Siêu ngẩn người, không chỉ Tào binh Thượng Dung thành bỏ chạy, ngay cả Phàn Thành cũng rút lui, Tào Nhân này rút cuộc muốn làm gì, chẳng lẽ thể hiện thiện ý với phụ thân?
Ầm ầm…
Ngay tại lúc Mã Siêu tự hỏi, cửa thành Thượng Dung ầm ầm mở rộng.
- Tướng quân?
Bàng Đức nhìn về phía Mã Siêu.
- Vào thành.
Mã Siêu vung tay lên, tiến về phía cổng thành, Bàng Đức phía sau tinh thần khẩn trương an bài binh sĩ cảnh giới chung quanh, theo sát bảo vệ bên người Mã Siêu.
- Quả nhiên là thành trống.
Vào trong thành, Mã Siêu nhìn thấy dấu vết lúc Tào binh rời khỏi thành, quân nhu rơi khắp nơi trên mặt đất cho thấy tình hình khẩn trương của Tào binh khi rút lui khỏi thành.
- Tướng quân, trong thành không có Tào binh.
Không lâu sau, Bàng Đức đến trước Mã Siêu bẩm báo.
- Ừ, ngươi xem đi.
Mã Siêu chỉ vào một doanh trại cách đó không xa.
- Ồ?
Bàng Đức có chút nghi hoặc nhìn về phía doanh trại, doanh trại này ngoại trừ xây ở gần cửa thành cũng không có chỗ nào kỳ lạ.
- Ngươi xem số lương thảo và quân nhu đó đều là lúc Tào binh rút lui để lại, chỉ dựa vào đây có thể thấy thời gian rút lui khỏi thành của Tào binh vô cùng khẩn trương, dường như là nhận được mệnh lệnh vô cùng cấp bách, buộc trong vòng một đêm phải rút lui khỏi thành.
Mã Siêu nhíu mày nói.
Nhìn doanh trại hỗn độn trước mắt, Bàng Đức gật gật đầu, Tào bình rút kui đích xác có phần vội vàng, toàn bộ thành không có người nào, thậm chí ngay cả lương thảo và quân nhu đều không cầm theo.
Tin tức Tào Nhân rút khỏi Thượng Dung, binh mã Lương Châu trong một đêm chiếm lĩnh Thượng Dũng nhanh chóng lan truyền, chư hầu thiên hạ đều lâm vào chấn động.
Còn chưa giao thủ mà Tào Nhân đã chủ động rút lui khỏi Thượng Dung, liên kết với tình cảnh hiện giờ của Tào Tháo, người trong thiên hạ không thể không hoài nghi lúc này có phải Tào Tháo đã không kiên trì nổi rồi hay không.
Đang cùng Viên Thiệu kiềm giữ lẫn nhau hơn mười ngày, Tào Tháo thật sự gặp áp lực hay không, thiên hạ chư hầu đều đang đoán.
Quận Tử Đồng, Lưu Kỳ kinh ngạc nhìn thẻ tre trong tay, trong lúc nhất thời khó có thể tin, đợi cho sau khi xác nhận mới thở hắt ra một hơi, mà đám người Gia Cát Lượng cũng lộ vẻ kinh ngạc nghi hoặc.
- Khổng Minh, việc này ngươi thấy thế nào?
Buông thẻ tre trong tay, Lưu Kỳ nhìn Gia Cát Lượng. Tào Nhân chủ động từ bỏ Thượng Dung, điều này làm cho trong lòng Lưu Kỳ vô cùng kinh ngạc. Lúc này giữa Kinh Châu và Tào Tháo dù chưa nói đến thủy hỏa bất dung, nhưng cũng là đối chọi gay gắt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận