Tam Quốc Tranh Phong

Chương 273

Tuy rằng gia tộc Gia Cát thị đều quyền cao chức trọng, nhưng kết cục lại không có mấy người tốt, Thục Quốc Gia Cát Lượng bệnh chết, hai đứa con trai chết trận, mà Giang Đông Gia Cát Khác cũng bởi ủng binh tự trọng mà bị giết, người nhà cũng không thoát khỏi liên quan. Gia Cát Đản dẫn binh đầu hàng Ngô quốc cuối cùng cũng bị Tư Mã Chiêu chém chết, từ đó gia tộc Gia Cát thị có thể nói là không gượng dậy nổi, dần dần suy sụp, cho đến triều Tấn chỉ có một người có tài xuất hiện là Gia Cát Khôi.
- Gia huynh vài ngày trước rời nhà đi xa đến nay chưa về.
Gia Cát Lượng biết ý tứ của Lưu Kỳ vội nói.
- Ừ.
Lưu Kỳ thở dài, nghĩ đến lúc này chắc ông ta đã tìm nơi nương tựa Giang Đông rồi.
- Khổng Minh ở Tương Dương đã có phủ đệ chưa?
Lưu Kỳ đột nhiên nghĩ tới Gia Cát Lượng vừa tới Tương Dương, chắc có lẽ không có phủ đệ.
- Còn chưa có.
Gia Cát Lượng lắc đầu nói.
- Một khi đã như vậy, cũng không cần chuẩn bị, đến lúc đó ta cho người chuẩn bị cho ngươi một tòa là được.
Lưu Kỳ suy nghĩ một chút nói, hắn đột nhiên nghĩ tới dưới trướng Cam Ninh, Mã Trung còn có đám người Bàng Thống hẳn là đều không có phủ đệ, liền thừa dịp hôn lễ lần này chuẩn bị một chút.
- Đa tạ chủ công.
Gia Cát Lượng chắp tay nói, y ban đầu vốn định đặt mua phủ đệ, chỉ có điều mấy ngày này trong phủ đệ nhạc phụ vẫn luôn bận rộn.
Hai người vừa nói xong thì đi đến cửa phủ, Từ Thứ đã sớm chờ ở ngoài nhìn thấy Lưu Kỳ chắp tay thi lễ, Lưu Kỳ xoay người nói với Gia Cát Lượng một tiếng bèn trèo lên xe ngựa, phía sau Từ Thứ và Gia Cát Lượng nhìn nhau cười lên xe ngựa.
- Xem ra chủ công đã thành công rồi.
Từ Thứ nhìn Lưu Kỳ cười nói.
- Đúng vậy, Khổng Minh đã đáp ứng giúp ta, hắn cũng nghĩ đến phương pháp đối phó với cục diện ngày mai rồi.
Lưu Kỳ gật đầu nói.
- Chúc mừng chủ công.
Từ Thứ chắp tay nói.
Lưu Kỳ khoát tay nói:
- Ta đã quyết định ngay mai làm cho sự tình huyên náo lớn càng tốt, buổi sáng ngày mai Không Minh sẽ tiến đến, đến lúc đó các ngươi thảo luận một chút.
- Chuyện này …
Từ Thứ có chút kinh ngạc, lúc trước Lưu Kỳ còn thương lượng với bọn họ làm thế nào để che dấu thực lực, nhưng bây giờ lại muốn làm lớn chuyện.
Lưu Kỳ cười cười đem phân tích của Gia Cát Lượng nói với Từ Thứ. Từ Thứ cũng giật mình trợn mắt há mồm, cuối cùng mới thở ra một hơi nói:
- Khổng Minh đại tài.
- Ta cũng không nghĩ tới vấn đề này. Không Minh đích thật là nghĩ chu đáo.
Lưu Kỳ thở dài nói.
- Chủ công. Đã tìm được Triệu Vân rồi.
Một gã Cẩm Y Vệ ở bên ngoài xe ngựa thấp giọng nói.
- Ồ, ở đâu? Đừng làm mất dấu.
Lưu Kỳ nhấc rèm hỏi.
- Chủ công yên tâm, thống lĩnh đã gặp mặt Triệu Vân, trước mắt thống lĩnh đang ở cùng Triệu Vân.
Cẩm Y Vệ hạ giọng nói.
- Ta biết rồi, ngươi lập tức đi tới phủ đệ Hoàng Thừa Ngạn đem việc này báo cho Gia Cát Khổng Minh, cứ nói ta phái ngươi đến.
Lưu Kỳ ngẫm một chút cảm thấy không nên gặp mặt Triệu Vân cho thỏa đáng. Triệu Vân đến Tương Dương sự tình đã thành một nửa, có Gia Cát Lượng tiến đến khuyên bảo mới đủ để thành công. Hắn bây giờ trở về phủ còn có chuyện quan trọng cần làm, lễ quan do Lưu Biểu phái đến đã chờ ở trong phủ hơn một canh giờ rồi, hôn lễ ngày mai nếu xảy ra chuyện gì không may thì thật sự là xấu hổ.
Về phần Triệu Vân ngày mai Gia Cát lương đi tới phủ đệ sẽ dẫn theo hắn ta, đến lúc đó gặp cũng không chậm.
- Vâng.
Cẩm Y Vệ vội lĩnh mệnh đi ngay.
Trở lại trong phủ, Lưu Kỳ bảo Chương bá mấy ngày này chuẩn bị vài tòa phủ đệ, sau đó đã bị lễ quan Lưu Biểu kéo đi học tập lễ nghi.
Sáng sớm hôm sau toàn bộ Tương Dương đều giăng đèn kết hoa, so với lần mừng thọ của Lưu Biểu không biết náo nhiệt hơn bao nhiêu lần, tất cả đường phố trong nội thành Tương Dương đều treo đèn lồng mầu đỏ, đường phố gần phủ đệ của Lưu Kỳ tất cả đều treo lụa đỏ, trải thảm đỏ, đi lên mềm mại thoải mái...
Toàn bộ người Tương Dương đều hướng vào phủ đệ của Lưu Kỳ. Phủ đệ của Lưu Kỳ rộng rãi hơn gấp bội là do ở phía trên có xây dựng một sàn đấu võ lớn, lúc này trên giáo trường bày đầy bàn, những cái bàn đó làm thành một vòng tròn, chính giữa sàn đầu võ có một đường trải thảm đỏ đi qua.
Từng thị nữ bận rộn trên giáo trường, đặt đầy dưa trái cây và trà bánh trên bàn, bốn phía trăm Phi Hổ Vệ đứng nghiêm nghị, đề phòng nghiêm ngặt, vì hôn lễ ngày hôm nay có thể nói nội thành Tương Dương đề phòng sâm nghiêm. Hai cha con Vương Uy cùng nhau phụ trách an nguy nội thành Tương Dương, Vương Uy phụ trách toàn bộ thành Tương Dương, còn Vương Nghị phụ trách bên trong phủ Lưu Kỳ.
Trời còn chưa sáng một chiếc xe ngựa đã chạy nhanh tới trước cửa phủ, chiếc xe ngựa dừng lại một đôi vợ chồng đi xuống, đúng là Gia Cát Lượng và Hoàng Nguyệt Anh. Khi hai người vừa xuống ngựa lập tức phía sau có một nam một nữ đi đến, chính là huynh muội Triệu Vân. Hai người cưỡi ngựa đi theo sau sau khi xe ngựa dừng lại mới xuống ngựa tiến lên.
- Quân sư.
Triệu Vân chắp tay nói.
- Ừ, Tử Long, chúng ta vào đi thôi.
Gia Cát Lượng gật đầu cùng Triệu Vân vào trong phủ, phía sau Hoàng Nguyệt Anh cùng Triệu Vũ đi phía sau.
Trong hậu viện, Lưu Kỳ đang ở chỗ Uyển nhi, Tình Nhi đang hầu hạ Uyển Nhi mặc đồ trang phục đỏ thẩm. Từ sau khi Uyển Nhi trở thành thị thiếp của Lưu Kỳ, Tình Nhi vẫn đi theo Uyển Nhi, lúc này hai nha đầu đều sắc mặt vui mừng, đùa nghịch lễ phục đỏ thẫm, còn Lưu Kỳ sắc mặt sầu khổ.
- Phu quân, nhìn đẹp lắm.
Uyển Nhi thắt đai lưng cho Lưu Kỳ hạ giọng nói.
- Cuối cùng cũng được rồi.
Lưu Kỳ thở ra một hơi, đi đến trước gương đánh giá một chút cảm thấy cũng không tệ.
- Tốt rồi, ta ở chỗ này, các ngươi đi xem phu nhân thế nào? Người bên đó ít, các ngươi đi xem có thể giúp được gì không.
Lưu Kỳ quay đầu nói. Hôm nay Tân Hiến Anh và tỷ muội Đại Kiều đồng thời gả cho hắn, để cho tiện, ba nữ tử cùng từ trong phủ tiến đến sàn đấu võ bái đường cùng hắn.
- Phu quân ở trong này nghỉ tạm, chớ làm rối loạn quần áo.
Nói xong Uyển Nhi lôi Tinh Nhi đi về hướng viện lạc cách đó không xa.
Lưu Kỳ đánh giá bốn phía thở phào nhẹ nhõm, hôm nay là kết hôn đầu tiên của kiếp trước cùng kiếp này của hắn nên có chút hơi kích động. Qua hôm nay hắn coi như là thành gia lập nghiệp rồi, hơn nữa cái nhà này cũng không nhỏ. Trước kia hắn vì bản thân có thể sống mà cố gắng đi tranh phong cùng chư hầu thiên hạ, về sau hắn sẽ vì cái nhà này mà đi chinh chiến thiên hạ
Kiếp trước hắn lẻ loi một mình hỗn chiến thương trường, cho dù thất bại cũng không có gì đáng nói, nhưng hiện tại hắn không có đường lui, trên chiến trường không thắng thì vong, hắn không có đường thứ ba để lựa chọn.
Hôm nay là ngày đại hôn của hắn, cũng là thời điểm để hắn phô bày thực lực với thiên hạ, thành lập gia thất, thành lập công lao sự nghiệp tất cả đều vào ngày hôm nay. Mà ở phía xa tại Uyển Thành Bàng Thống và Cam Ninh cũng sẽ trợ giúp hắn đánh hạ Uyển Thành vào ngày hôm nay, một lần mở màn cho sự khuếch trương của hắn, sau đó hắn phải bình định phía Nam Ngũ Khê, phía tây thâu tóm Ích Châu và Hán Trung, lại thừa thắng chinh phục cả thiên hạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận