Tam Quốc Tranh Phong

Chương 443

- Không hay, trúng kế rồi. Đi mau.
Trần Ứng kịp phản ứng lên tiếng kinh hô, nói xong cũng không đợi Bảo Long phản ứng đã kéo Bảo Long rút lui.
Tuy nhiên khi Trần Ứng xoay người chuẩn bị chạy thì lại phát hiện bốn phía đều là binh lính Kinh Châu, bọn họ đã bị bao vây.
- Xông ra ngoài.
Lúc này Bảo Long mới kịp phản ứng, cầm trường thương trong tay chuẩn bị xông ra.
- Chạy đi đâu.
Triệu Luy xông vào quân doanh đầu tiên, nhìn thấy Bảo Long và Trần Ứng thì lao đến, chỉ cần đánh hạ hai người này thì đại quân Quế Dương sẽ đại loạn.
Bảo Long và Trần Ứng nổi giận gầm lên một tiếng, lao về phía Triệu Luy, nhìn thấy bốn phía binh lính ngày càng đông, cơ hội chạy trốn ngày càng mỏng manh, hai người đều vô cùng giận dữ, lúc này lại nhìn thấy Triệu Luy, hai người vội xông tới chém giết Triệu Luy.
Ba người đấu riêng với nhau, binh lính Quế Dương thì hỗn loạn, dưới sự tấn công của binh lính Kinh Châu không bao lâu sau binh lính Quế Dương đã lâm vào thế hỗn loạn, căn bản không còn ý chiến đấu.
Bảo Long và Trần Ứng đều xuất thân từ săn bắn, không được học qua võ nghệ, nhưng tài nghệ trên người cũng không ít. Bảo Long thì có sức mạnh lớn vô cùng cộng thêm giỏi về sử dụng cung tiễn, từng bắn chết phần lớn hổ trong núi sâu, Trần Ứng thì giỏi về phi xiên và đánh lén.
Nhưng vào lúc này trong dại doanh tài bắn cung của Bảo Long không được phát huy, mà ba người đấu nhau thì cũng không đủ cận chiến nên tài đánh lén của Trần Ứng cũng không sử dụng được, tuy trước giờ Triệu Luy có dáng vẻ như một thư sinh nhưng từ nhỏ đã văn võ song toàn, vừa đánh đã khiến cho hai người thở cũng không kịp.
Trước giờ ở Quế Dương, Bảo Long và Trần Ứng luôn nói một không hai, chưa bao giờ phải chịu thiệt qua. Hiện giờ lại như vậy khiến trong lòng hai người càng phẫn nộ. Bảo Long không chịu được, gầm lên một tiếng rồi xông tới muốn dựa vào sức mạnh chém Triệu Luy thành hai khúc.
Thấy Bảo Long như vậy Triệu Luy chỉ hừ lạnh rồi nhẹ nhàng dùng trường kiếm trong tay đâm trúng vào yết hầu của Bảo Long, Bảo Long vội vứt bỏ đại đao trong tay ôm lấy yết hầu không cam lòng ngã xuống đất.
Thấy Bảo Long đã chết, Trần Ứng gầm lên một tiếng bi thiết, hai người đã ở chung với nhau hơn mười năm, tình như huynh đệ, sau đó Trần Ứng liều chết xông lên, dùng phi xiên đam thẳng vào lồng ngực của Triệu Luy, tuy nhiên không đợi cho Trần Ứng ném phí xiên ra thì Triệu luy đã cùng một kiếm chém chết Trần Ứng.
Trần Ứng và Bảo Long bị tru sát, đại quân Quế Dương như rắn mất đầu, chưa đến một khắc đồng hồ đã bị binh mã Kinh Châu đánh tan, người thì chết, người thì bị thương, người thì hàng.
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... . . .
Sau khi Bảo Long và Trần Ứng tử trận khiến cho một vạn đại quân Quế Dương trở nên mất ý chí chiến đầu, dưới sự cưỡng bức của sĩ tốt Kinh Châu toàn bộ buông bỏ vũ khí xuống đầu hàng, người nào có gan chống trả đều bị chém chết tại chỗ. Nhìn thấy kết cục của mấy trăm binh lính phản kháng, những sĩ tốt còn lại của Quế Dương đều không dám có hành động gì khác.
Để lại năm ngàn binh mã quét dọn lại chiến trường và trông coi hàng tốt, Triệu Luy mang theo một vạn năm ngàn binh mã tiến về phía doanh trại của đại quân Quế Dương. Thái Huân không phải là người mà Bảo Long và Trần Ứng có thể so sánh được, Bảo Long và Trần Ứng xuất thân từ gia đình săn bắn, chưa từng ra khỏi Quế Dương, cùng lắm là có thể bắt bọn Ngũ khê man tộc, bởi vậy mới khiến cho bọn họ tự cao tự đại như vậy.
Nhưng Thái Huân thì khác, Thái Huân là nhân vật số một số hai trong bộ tộc Thái thị, tầm nhìn xa hơn Bảo Long rất nhiều, thủ đoạn so với bọn hắn cũng không biết tàn nhẫn hơn biết bao nhiêu lần. Người như vậy chỉ cần có cơ hội, hắn nhất định sẽ không bỏ qua một vạn đại quân Quế Dương còn lại, nếu để hắn khống chế được một vạn đại quân Quế Dương này thì muốn đối phó hắn lại càng khó khăn hơn.
- Mau lên.
Trên đường đi Triệu Luy không ngừng thúc đại quân đi tới, hai người Bảo Long đã rời khỏi đại doanh gần một canh giờ, không biết tình hình của đại quân Quế Dương hiện giờ như thế nào.
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... . . . .
Tại quân doanh của đại quân Quế Dương, Thái Huân đang thương lượng chuyện gì đó với hai gã tiểu tướng trong đại trướng của hắn.
- Tướng quân, ngươi đã có được ấn tìn rồi vì sao còn không khống chế hai vạn đại quân này?
Sau khi hai gã tiểu tướng đi theo Thái Huân vào Qúy Dương, lúc đầu còn âm thầm che dấu, sau khi Thái Huân dẫn đầu đại quân xuất chiến thì dưới sự trợ giúp của Thái Huân đã trà trộn vào đại doanh.
- Các huynh đệ chuẩn bị thế nào rồi?
Thái Huân không trả lời vấn đề mà nhìn hai người nói.
- Tướng quân yên tâm, hiện tại không ai có thể nhận ra chúng ta, chỉ cần tướng quân ra mặt chúng ta sẽ đứng ra ủng hộ ngươi, đến lúc đó ván đã đóng thuyền không ai có thể phản đối.
Tiểu tướng khẩn thiết nhìn Thái Huân, trong lòng bọn họ luôn mang theo gánh nặng thâm thù đại hận, nếu có thể khống chế một vạn đại quân thì cơ hội báo thù của họ càng lớn.
- Không gấp. Triệu Phạm kinh doanh nhiều năm ở Quế Dương, thế lực khổng lồ, làm sao có thể để chúng ta dễ dàng khống chế hai vạn dại quân, tuy Bảo Long và Trần Ứng không có bản lĩnh gì đặc biệt nhưng lại có chút uy vọng ở Quế Dương, nếu hai người này công khai phản đối thì ta cũng không thể khống chế được đại quân, lần này hai người họ không biết tự lượng sức mình đi đánh lén Bàng Thống, với bản lĩnh của Bàng Thống cho dù bọn họ có thể trở về thì cũng sẽ bị tổn thất thê thảm, đến lúc đó sĩ tốt đương nhiên sẽ sinh lòng bất mãn với hai người Bảo Long và Trần Ứng bọn họ, ta sẽ nhân cơ hội này ra mặt để ổn định quân tâm khống chế đại quân.
Mắt Thái Huân lóe sáng, nói rõ ràng mạch lạc, đương nhiên là đã có sự chuẩn bị trước.
- Cho dù Bảo Long và Trần Ứng bị bại nhưng không có nghĩa là chúng ta có thể trấn áp hai người bọn họ, đến lúc đó các ngươi ra mặt phản đối, sau đó lôi kéo đại quân cùng nhau tạo áp lực cho hai người họ, khi bị toàn bộ đại quân phản đối, làm sao hai người có thể tiếp tục khống chế đại quân?
Thái Huân cười lạnh một tiếng, việc khống chế đại quân lần này đã được hắn tính toán từ trước, hai người Bảo Long, Trần Ứng không đáng để hắn bận tâm, nhưng ngược lại thì đám người Bàng Thống lại khiến hắn e ngại, dù sao với thanh danh như vậy nếu muốn đánh lui Bàng Thống hoặc là chạy trốn khỏi tay hắn là một điều khó khăn.
- Chúng ta không đủ người để bí mật theo dõi đại doanh Kinh Châu, hiện giờ các người lập tức sai người tới đại doanh Kinh Châu bí mật điều tra tình hình của hai người Bảo Long và Trần Ứng?
Thái Huân nghĩ một chút cảm thấy không yên lòng rồi nhìn hai người phân phó nói.
Hai người còn chưa kịp ra khỏi đại trướng thì tiếng bước chân dồn dập truyền vào, sau đó một gã tiểu tướng vội vã đi tới, khi nhìn thấy hai gã tiểu tưởng thì sửng sốt, sau đó nhìn về phía Thái Huân nói:
- Tướng quân, thám tử truyền tin về đại quân binh bại, Bảo Long tướng quân và Trần Ứng tướng quân đã chết trận, hiện giờ đại quân Kinh Châu đang đi về hướng này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận