Tam Quốc Tranh Phong

Chương 377

Đến lúc này sĩ tốt Giang Đông mới phản ứng, một đám một mảnh hỗn loạn.
- Phi Hổ Quân công thành rồi.
- Phi Hổ Quân công thành rồi.
..................
Trên cổng thành tiếng quát tháo của sĩ tốt Giang Đông, thành Sài Tang lập tức lâm vào hỗn loạn. Phi Hổ Quân, đây chính là một trong hai quân tinh nhuệ của Kinh Châu, sĩ tốt Giang Đông tại đây đã từng chịu thiệt trong tay quân tinh nhuệ, tổn hại, bất lợi nhiều lắm, thế cho nên nghe được tin tức này đều hoảng hồn.
Khi sĩ tốt Phi Hổ Quân tiếp cận thành lâu, những mũi tên thưa thớt mới từ trên cổng thành bắn xuống, mà những mưa tên đó đối với khôi giáp của Phi Hổ Quân mà nói thì căn bản cũng không có tác dụng.
- Giết.
- Giết.
......
Từng tên sĩ tốt một leo lên tường thành quơ trường đao đánh tới sĩ tốt Giang Đông, trong hỗn loạn sĩ tốt Giang Đông căn bản cũng không phải là đối thủ của Phi Hổ Quân, Phi Hổ Quân sĩ tốt trong nháy mắt liền giết ra một đường máu.
Lúc sĩ tốt Phi Hổ Quân công lên thành, sĩ tốt Giang Đông hoàn toàn hỗn loạn. Sĩ tốt Giang Đông đầu tiên bỏ trường đao chạy xuống thành lâu, ngay sau đó hàng trăm ngàn sĩ tốt Giang Đông tất cả đề bỏ lại binh khí cuống quít rời khỏi.
Mà xu thế tan tác cũng không dừng lại, nhanh chóng lan tràn tới toàn bộ thành trì, trong thành những sĩ tốt Giang Đông khác không biết chuyện gì xảy ra cũng theo những sĩ tốt Giang Đông khác chạy về phía ba cửa thành khác.
Phi Hổ Quân công vào thành cực nhanh, không bao lâu sau cửa thành liền mở ra, mười ngàn Phi Hổ Quân dưới sự dẫn dắt của Vương Uy vọt vào Sài Tang. Mà khi Phi Hổ Quân vào thành, sĩ tốt Giang Đông hoàn toàn tan tác, mà ba cửa thành khác lần lượt mở ra, từng tên sĩ tốt Giang Đông từ ba cửa thành chạy ra ngoài.
Dưới sự chỉ huy của Vương Uy mười ngàn Phi Hổ Quân lúc này chia ra làm mấy đội, một mặt chiếm lĩnh ba cửa thành khác, một mặt quét sạch Giang Đông sĩ tốt còn lại trong thành.
Mười ngàn Phi Hổ Quân dưới sự chỉ huy của Vương Uy, nửa canh giờ đã làm trong thành trật tự ổn định lại, sau khi quét sạch sĩ tốt Giang Đông trong thành, Vương Uy phái người đem việc này thông báo cho Triệu Vân.
Đồng thời Vương Uy bắt đầu tiếp nhận hết thảy mọi việc trong thành của Giang Đông, mà quan trọng nhất là Vương Uy phòng thủ thành Sài Tang. Tuy vừa rồi công thành thì thành Sài Tang cũng không có tổn thương gì lớn, nhưng Vương Uy vẫn đem những phương tiện phòng thủ sửa sang lại một lần, hơn nữa khí giới thu hoạch trong thành đều đưa tới cổng thành, bởi vì mười vạn đại quân sẽ tới tức thì, nếu Vương Uy muốn bảo vệ thành Sài Tang khỏi đại quân Giang Đông cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Mà thời điểm Vương Uy tấn công thành Sài Tang, Hoàng Cái dẫn mười ngàn binh mã Giang Đông đuổi theo Triệu Vân.
- Triệu Vân tiểu nhi, ngươi đừng chạy.
Hoàng Cái cách đó không xa không nhanh không chậm nhìn hai ngàn Phi Long Vệ quát.
Mà ở phía trước Triệu Vân cũng chẳng hề quan tâm đến tiếng quát của Hoàng Cái, chỉ mang theo Phi Long Vệ không ngừng vòng quanh, hắn kéo dài thời gian cho Vương Uy, thời gian càng dài thì khả năng Vương Uy hạ thành Sài Tang càng lớn.
Mặc dù biết thực lực của Phi Hổ Quân, nhưng để phòng ngừa vạn nhất, Triệu Vân tận khả năng dẫn Hoàng Cái đi càng xa càng tốt.
- Triệu tướng quân, thành Sài Tang đã hạ, tướng quân để cho ta tới mời Triệu tướng quân vào thành.
Triệu Vân đang dẫn dắt Phi Long Vệ hấp dẫn Hoàng Cái thì một gã Phi Hổ Quân sĩ tốt cưỡi ngựa chạy tới nói.
Phi Hổ Quân công thành tổng cộng hết một khắc đồng hồ, bởi vậy Triệu Vân cũng chưa chạy quá xa, hơn nữa Triệu Vân chạy cũng không vội không chậm, bởi vậy cũng chỉ mang theo Hoàng Cái vượt qua một ngọn núi.
- Thật nhanh.
Trong lòng Triệu Vân cả kinh, hắn rời khỏi Sài Tang chưa đến một canh giờ, hắn không ngờ trong thời gian ngắn như thế Vương Uy đã hạ được thành Sài Tang rồi.
Tuy nhiên Triệu Vân cũng không trì hoãn mà dẫn dắt Phi Long Vệ quay đầu ngựa chạy về thành Sài Tang.
Cách đó không xa Hoàng Cái thấy Triệu Vân dẫn dắt Phi Long Vệ quay ngựa về thành Sài Tang, lúc này giận dữ. Hơn nửa canh giờ đuổi theo Phi Long Vệ, bất kể là bản thân Hoàng Cái hay là mười ngàn binh mã Giang Đông phía sau đều thở hồng hộc, lúc này Triệu Vân đột nhiên tăng tốc rời khỏi, Hoàng Cái cảm giác như là bị Triệu Vân đùa bỡn.
Mắt nhìn Triệu Vân dẫn dắt Phi Long Vệ rời khỏi, Hoàng Cái chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nhìn, đợi cho bóng dàng Phi Long Vệ biến mất, Hoàng Cái mới thở dài dẫn dắt mười ngàn binh mã Giang Đông trở về.
Không bao lâu sau Hoàng Cái liền gặp một đám sĩ tốt Giang Đông bẩn thỉu chạy tới hướng bên này, Hoàng Cái rùng mình, biết Sài Tang đã xảy ra chuyện.
Bước nhanh về phía một gã Giang Đông sĩ tốt, Hoàng Cái lớn tiếng quát:
- Các ngươi thế là thế nào? Vì sao không ở trong thành lại chạy đến đây làm gì?
- Tướng quân.
Bị Hoàng Cái quát lớn tên sĩ tốt sửng sốt, lập tức hô ra một tiếng:
- Tướng quân, thành Sài Tang đã thất thủ rồi.
Hoàng Cái nghe được lời này, cảm thấy như núi sụp, đất lở vậy, ầm ầm rung động, một hồi lâu mới bình tĩnh trở lại, lạnh lùng nhìn sĩ tốt:
- Nói cho cùng là chuyện gì xảy ra?
Ông rời khỏi thành nhưng vẫn còn một vạn binh mã, làm sao có thể chưa tới một canh giờ đã bị thất thủ được?
- Tướng quân, ngay khi người mang binh ra khỏi thành truy kích Phi Long Vệ, không bao lâu sau Kinh Châu Phi Hổ Quân đột nhiên xuất hiện dưới thành, chưa đến một khắc đồng hộ liền đánh vào Sài Tang, chúng tôi là chạy từ những cửa thành khách trốn tới đây.
Người sĩ tốt này nhìn thấy Hoàng Cái đã an định không ít.
- Cái gì? Phi Hổ Quân? Không phải là đang ở Tương Dương sao? Đã chạy tới Giang Hạ từ khi nào?
Trong đầu Hoàng Cái như có tiếng sấm, Phi Hổ Quân chính là một trong hai đại quân tinh nhuệ của Kinh Châu, nếu thật sự là Phi Hổ Quân thì trong thành không ai chỉ huy, nếu muốn ngăn cản được Phi Hổ Quân thì thật không thể nào.
Trong phút chốc, Hoàng Cái chợt hiểu rõ vì sao Phi Hổ Quân lại đột nhiên xuất hiện ở ngoài thành Sài Tang, bọn họ căn bản là đang cố ý dụ ông ra khỏi thành, điệu hổ ly sơn, để cho Phi Hổ Quân nhân cơ hội công chiếm thành Sài Tang.
Suy nghĩ minh bạch tiền căn hậu quả, Hoàng Cái thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, chính bản thân mình trấn thủ thành Sài Tang không chỉ có dẫn sói vào nhà khiến cho Kinh Châu binh mã thiêu hủy lương thảo của mười vạn đại quân, hơn nữa còn để cho Kinh Châu binh mã công chiếm thành Sài Tang.
Sài Tang chính là hậu phương lớn của mười vạn đại quân, một khi thành Sài Tang đã đánh mất mười vạn đại quân Giang Đông kia sẽ bị ngăn ở Giang Hạ, bất cứ lúc nào cũng có thể bị nguy hiểm diệt vong.
- Chỉ có lúc này thừa dịp Phi Hổ Quân chưa ổn định để đoạt lại Sài Tang mới được.
Một hồi sau Hoàng Cái mới hiểu mình nên làm như thế nào, lúc này liền dẫn dắt mười ngàn binh mã chạy tới thành Sài Tang.
Sài Tang đã thất thủ, mười vạn đại quân Giang Đông có thể ở nơi đầu sóng ngọn gió, bất cứ lúc nào cũng có nguy hiểm trí mạng, cho dù ông có chết cũng không bù lại được, Hoàng Cái đã quyết tâm cho dù chết cũng phải thu hồi Sài Tang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận