Tam Quốc Tranh Phong

Chương 457

Bàng Đức Công thở dài nói, mười bản sách đối với những gia tộc này thì không coi vào đâu, nhưng mười bản sách có thể nhìn ra được tiềm lực của những gia tộc đó. Lưu Kỳ đã nói phải thành lập thư viện, các thế gia đó không nghĩ làm sao để thu được lợi ích mà lại nghĩ làm sao để tổ chức việc này, chỉ điểm này thôi đã đủ để đào thải phần lớn các gia tộc.
Những gia tộc khác bất kể nghĩ thế nào nhưng chỉ cần giao ra bộ sách hữu dụng đã cho thấy là ủng hộ Lưu Kỳ. Nghĩ sai là hỏng hết, quả thực là cách biệt một trời.
- Đại công tử yên tâm, tàng thư trong nhà mấy người chúng ta cũng có thể thành lập một thư viện, chỉ là thư viện này chúng ta không muốn can thiệp…
Bàng Đức Công khó xử nói.
- Việc thư viện các vị không cần lo lắng, hàng năm các vị chỉ cần tuyển chọn ra những nhân tài đứng đầu là được, trong thư viện người hỗn tạp, việc chọn lựa khó tránh khỏi chỗ sơ suất, các vị chỉ cần âm thầm chọn lựa mười người ưu tú nhất trong thư viện là được.
Lưu Kỳ lắc đầu nói, để cho mấy người xử lý sự vụ thư viện chẳng phải là quá lãng phí, người tài bậc trung dễ dàng tìm được, nhưng những người đứng đầu như Gia Cát Lượng mới khó tìm được, thường thường sau khi hắn thành danh mới được người khác chú ý.
Tụ Phúc lầu, các đại thế gia Kinh Châu lại hội tụ tuy rằng so với lần trước ít hơn nhiều, nhưng đại bộ phận thế gia Kinh Châu đều tới. Lần này Vương Lan nghĩ kế khiến thế gia Kinh Châu tránh khỏi chuyện lần này, bởi vậy các thế gia sau khi nhận được thông tri của Vương Lan đã lập tức tới ngay, những người chưa tới thì đều chuẩn bị tỉ mỉ thư tịch nộp lên thư viện.
- Lần này ít nhiều được Vương tộc trưởng nhắc nhở, mới không có để cho ta và thế gia đánh mất ưu thế, Vương tộc trưởng quả nhiên là đứng đầu thế gia Kinh Châu ta.
Một gia chủ thế gia thay mặt mọi người đứng dậy cao giọng nói.
Câu nói của vị gia chủ này dĩ nhiên được sự hưởng ứng của nhiều người. Khi họ mở đến bản thân đã được Vương Lan nhắc nhở, mới không đánh mất kế thừa của thế gia, trong lòng dĩ nhiên có cảm kích đối với Vương Lan.
- Đúng vậy, bằng không một khi thư viện này được thành lập thế gia chúng ta chẳng phải mất đi truyền thừa hay sao. Đến lúc đó chẳng phải sẽ biến thành cục diện chẳng khác gì chi sĩ hàn môn đó ư?
- Kế này của Vương tộc trưởng rất hay, ta nghĩ Đại công tử đã nhìn ra thế lực của chúng ta, sau này chắc có lẽ không quá khó xử đối với thế gia chúng ta đâu.
Nghe những lời nịnh nọt, trong lòng Vương Lan đắc ý nhưng không biểu lộ ra mặt, mà tỏ ra hết sức khiêm tốn.
- Chư vị.
Vương Lan cao giọng. Đợi cho mọi người yên lặng lại, Vương Lan mới ngẩng cao đầu nhìn mọi người, tiếp tục:
- Lúc này tuy đã bảo lưu được truyền thừa gia tộc, nhưng hiện giờ toàn bộ chi sĩ hàn môn Kinh Châu đã quật khởi rồi. Chi sĩ hàn môn này cả ngày khuyên Đại công tử làm suy yếu thế lực thế gia chúng ta. Việc thư viện lần này là do Y Tịch đề xuất. Y Tịch trước đây chịu ân huệ của thế gia ta, hiện tại thân chức vị cao, nhưng không có ý nghĩ hồi báo mà lại là kẻ địch với thế gia chúng ta. Hiện tại tuy chúng ta bảo vệ được việc truyền thừa, nhưng Y Tịch này ắt sẽ không bỏ qua đâu. Nếu không cảnh cáo đám chi sĩ hàn môn này một chút, nói không chừng vài ngày sau bọn họ sẽ tiếp tục nghĩ ra ý tưởng quỷ quái nào đó. Đại công tử không biết tầm quan trọng của thế gia chúng ta, bị đám chi sĩ hàn môn kia bịt mắt, nói không chừng sẽ tiếp tục chèn ép thế gia chúng ta đấy.
- Ôi…
Trong lòng mọi người cả kinh. Tuy rằng Vương Lan nói rất thoải mái, nhưng Y Tịch này không chỉ có thanh danh hiển hách trong sĩ lâm Kinh Châu, hơn nữa bất kể khi Lưu Biểu đảm nhiệm Kinh Châu Mục hay là khi Lưu Kỳ đảm nhiệm Kinh Châu Mục đều cực kỳ được tín nhiệm. Một người như vậy bọn họ sao có thể làm gì được.
- Ta biết trong lòng chư vị còn có nghi hoặc, nhưng lúc này đây chúng ta cần bảo vệ truyền thừa, những chi sĩ hàn môn này cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì. Nếu không cho họ một bài học, thế gia chúng ta vĩnh viễn không có ngày yên lành đâu.
Bắt gặp mọi người e dè, Vương Lan lại cao giọng.
- Vương tộc trưởng nói không sai, hiện giờ toàn bộ chi sĩ hàn môn Kinh Châu quyền thế ngày thịnh, mơ hồ đã trên cả thế gia chúng ta rồi. Nếu không trấn áp đám chi sĩ hàn môn này, chỉ e thế gia Kinh Châu chúng ta sẽ thật sự gặp nguy cơ rồi.
Tộc trưởng gia tộc Triệu thị đứng lên nói. Giờ thấy gia tộc Vương thị sắp quật khởi, kết minh cùng gia tộc Triệu thị, ưu đãi dĩ nhiên không ít.
- Nói đúng lắm. Nhưng Y Tịch này vẫn là nhân vật quan trọng ủng hộ Đại công tử kế vị, sao Đại công tử có thể cho phép chúng ta làm như vậy. Hơn nữa Y Tịch này hiện tại có uy vọng cao ở Kinh Châu, muốn trừng trị hắn thật sự khó khăn đấy. Một khi chọc giận Đại công tử, tình cảnh của thế gia chúng ta chẳng phải càng thêm khó khăn hay sao.
Tuy rằng gia tộc Vương thị quật khởi đã là chuyện sớm hay muộn, nhưng ai cũng không muốn lấy vận mệnh gia tộc của mình ra đùa giỡn. Dù là kéo Y Tịch xuống ngựa, nhưng nếu chọc giận Lưu Kỳ, tương lai gia tộc của mình cũng sẽ không có chút ưu đãi nào.
Vương Lan nhìn thấy vẻ do dự của mọi người, tiếp tục cất tiếng:
- Hẳn chư vị biết việc ngày trước quản gia của gia tộc Vương thị ta bị Y Tịch đuổi ra khỏi quan để, gia tộc Vương thị ta làm như vậy hoàn toàn là vì sự yên bình của Kinh Châu. Y Tịch này không thuận theo không buông tha lại muốn ta đích thân đến đưa thư, thật sự là khinh người quá đáng. Người này dối trên lừa dưới, đùa bỡn quyền mưu, hôm nay còn lừa gạt gia tộc Vương thị ta, ngày khác sẽ ức hiếp thế gia các ngươi. Một người có quyền thế như vậy ở Kinh Châu, là một sự uy hiếp đối với thế gia Kinh Châu ta. Xin chư vị suy nghĩ kỹ.
- Vương tộc trưởng nói không sai, quyền thế Y Tịch này nắm trong tay hoàn toàn uy hiếp thế gia chúng ta. Gia tộc Tạ thị nguyện cùng gia tộc Vương thị loại bỏ tiểu nhân như vậy bên cạnh Đại công tử.
Lúc này tộc trưởng gia tộc Tạ thị đứng lên tỏ thái độ.
Theo việc tộc trưởng gia tộc Tạ thị tỏ thái độ, ngay sau đó tộc trưởng gia tộc Triệu thị cũng đứng dậy ủng hộ Vương Lan. Gia tộc Tạ thị, gia tộc Triệu thị ủng hộ gia tộc Vương thị sắp quật khởi, đã là một thế lực không thể khinh thị rồi, lập tức có hơn mười tộc trưởng thế gia đứng lên ủng hộ Vương Lan. Mà nhìn thấy nhiều thế gia ủng hộ như vậy, tộc trưởng thế gia còn lại đang do dự cũng đứng lên tỏ thái độ.
Từ lúc càng ngày càng có nhiều gia chủ thế gia bắt đầu ủng hộ Vương Lan, mấy gia chủ gia tộc trong lòng cảm giác bất an cũng âm thầm rời khỏi, chuyện này đã có xu thế càng ngày càng nghiêm trọng, tộc trưởng những gia tộc này không muốn mạo hiểm.
Nhìn vài vị tộc trưởng gia tộc rời khỏi, trong mắt Vương Lan loé lên tia sắc lạnh. Những gia tộc này đúng là không phải cất nhắc, tuy nhiên chỉ cần y lật đổ được Y Tich thì không lo những người này không đến cầu y. Gia tộc Vương thị cùng những người ở đây đủ để khiến cho Lưu Kỳ nhượng bộ, trừ phi Lưu Kỳ này đầu óc bị lừa đá, nếu không hắn không thể không đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận