Tam Quốc Tranh Phong

Chương 642

Đám người Gia Cát Lượng đều gật đầu đồng ý, trận chiến này bất kể tổn thất ra sao, đều chỉ có thể thắng, không thể thua.
Thắng, Kinh Châu vài năm đều sẽ không còn biến động, cũng có thời gian đầy đủ để nghỉ ngơi và chỉnh đốn. Bại, thì lập tức chính là vạn kiếp không thể phục hồi.
- Chủ công, Kinh Châu ta hiện giờ có thể điều động đại quân chỉ vẻn vẹn có mười vạn, tuy bị vây trong hoàn cảnh xấu, nhưng chưa chắc sẽ không có cơ hội thắng.
Gia Cát Lượng chắp tay nói:
- Thiên thời địa lợi nhân hòa, Kinh Châu ta độc chiếm hai thứ, Tào Tháo độc chiếm thiên thời, nhưng chưa chắc có thể chiến thắng.
- Mười vạn sao?
Lưu Kỳ lẩm bẩm nói, binh mã Kinh Châu tuy rằng không chỉ có số lượng mười vạn, nhưng ngoài binh mã trấn thủ các nơi ra, có thể điều động cũng chỉ có mười vạn.
- Chủ công, mặc dù chỉ có mười vạn. nhưng binh mã Ích Châu và Lương Châu lúc mấu chốt có thể triệu tập, mặc dù có vài phần hung hiểm, nhưng không thể không thử một lần.
Từ Thứ nhíu mày nói, binh mã Ích Châu không cần phải nói, có thể dùng được cũng không quá hai vạn người, binh mã Lương Châu lại nổi danh hung hãn, lúc mấu chốt có thể giải được cấp bách.
- Hai đường đại quân của Tào Tháo do ai thống lĩnh?
Lưu Kỳ nhíu mày hỏi, hai vạn binh mã Ích Châu còn phải phòng bị Nam Man tác loạn, không thể động đến được, mà binh mã Lương Châu chỉ sợ Tào Tháo cũng đã sớm có phòng bị, nếu như làm việc không cẩn thận có khả năng sẽ cho Tào Tháo cơ hội.
- Một đường do đại tướng Tào Nhân dưới trướng Tào Tháo dẫn dắt, Lý Điền, Tào Thuần làm phó tướng, Trình Dục làm quân sư. Một đường khác có đại tướng Hạ Hầu Uyên thống lĩnh, đám người Vu Cấm, Hạ Hầu Đôn làm phó tướng, mưu sĩ Tuân Du làm quân sư, đều là những đại tướng nổi danh dưới trướng Tào Tháo. Về phần đám người Nhạc Tiến, Từ Hoàng đều đi theo Tào Tháo trấn thủ hậu phương, mà đóng giữ Hứa Xương là Tuân Úc.
Giả Hủ từ nãy vẫn không nói gì mở miệng nói.
- Ừ.
Lưu Kỳ gật gật đầu, tay không khỏi nắm chặt lại, những người này đều là đại tướng dưới trướng Tào Tháo, có thể được tham gia trận chiến, hơn nữa dẫn binh cũng vô cùng rất điêu luyện, cho dù là địch ta tương đương cũng rất khó thắng, càng đừng nói phải lấy ít thắng nhiều.
- Trận chiến này gian nan, ta lệnh cho Văn Sính làm tướng, Khổng Minh làm quân sư, dẫn dắt năm vạn đại quân đi tới Hán Trung. Một đường khác có Hoàng Trung làm tướng, Nguyên Trực làm quân sư đi tới Uyển Thành. Về phần Sĩ Nguyên, trận chiến này thắng thua khó đoán, binh mã Lương Châu tùy thời có thể điều động tham chiến, Sĩ Nguyên tức khắc khởi hành đến Lương Châu, cùng với hai người Mã Siêu, Trương Cáp chuẩn bị hỗ trợ bất cứ lúc nào.
Sau một phen suy tư, Lưu Kỳ lập tức hạ lệnh, mười vạn đại quân chia làm hai đường ngăn cản Tào Tháo.
- Vâng.
Trong thư phòng, mọi người khom người kĩnh mệnh.
- Các ngươi nhanh đi chuẩn bị, sớm ngày khởi hành, phòng ngừa có biến.
Lưu Kỳ khoát tay ra hiệu mọi người lui ra.
---------------------------------------------
Mọi người lần lượt rời khỏi, trong thư phòng chỉ còn lại hai người Lưu Kỳ và Giả Hủ.
- Văn Hòa, ta cần ngươi đi tới Ích Châu trước, nghĩ cách trong lúc nguy cơ khiến cho hai vạn binh mã Ích Châu có thể di dời. Ta sẽ cho đám người Hoàng Quyền, Nghiêm Nhan phối hợp với ngươi, có thể nắm chắc được không?
Lưu Kỳ quay qua Giả Hủ. Đối với Giả Hủ thì Lưu Kỳ thật ra không hề có nhiều hoài nghi.
Giả Hủ tuyệt đối là một người biết thức thời, Lưu Kỳ tin tưởng chỉ cần có khả năng, Giả Hủ tuyệt đối sẽ tận lực hoàn thành việc này.
- Có thể cần một ít thời gian.
Giả Hủ sửng sốt trầm tư một lúc rồi nói, rõ ràng đối với Giả Hủ mà nói bảo y rời đi Tương Dương thì có một chút kinh ngạc.
- Hy vọng vó thể theo kịp được.
Lưu Kỳ gật gật đầu nói:
- Gia tộc Ngô Thị ở Ích Châu rất có thế lực, ta sẽ để Ngô Ý cùng ngươi trở về Ích Châu. Lần đi Ích Châu này không được để lộ ra ngoài, chỉ có thể âm thầm làm việc.
- Đa tạ chủ công nhắc nhở, thuộc hạ hiểu được.
Giả Hủ chắp tay nói, tình hình ở Ích Châu không rõ, một mặt thì y đang âm thầm quan sát tình thế ở ÍCh Châu, một mặt thì cũng tiện hành động.
- Ừ, chuẩn bị để sớm kịp thời lên đường đi.
Lưu Kỳ gật gật đầu, tuy không biết Giả Hủ dùng thủ đoạn gì điều động hai vạn binh mã của Ích Châu, nhưng hắn lại rất tin tưởng Giả Hủ.
- Vâng.
Giả Hủ đứng dậy rời đi.
Trong thư phòng lâm vào trầm tư thật lâu, Lưu Kỳ lại sai người đi mời ba người Triệu Vân, Ngụy Diên, Cam Ninh đến.
- Chủ công.
Gần một khắc, Triệu Vân, Ngụy Diên, Cam Ninh song song đi đến. Đối với tình cảnh Kinh Châu, ba người cũng vô cùng rõ ràng, trên người ba người nồng đậm chiến ý mà liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra. Mà theo ba người đồng thời đi vào còn có Mã Trung, Vương Nghị, Lã Giới.
- Mã Trung, Lã Giới.
Lưu Kỳ ngẩng đầu nhìn về phía hai người Mã Trung.
- Có mạt tướng.
Mã Trung, Lã Giới đầy hưng phấn.
- Hai người các ngươi trong đêm đi đến Nam Kinh, bí mật đưa Lưu Bị tới Tương Dương, trên đường đi không được sơ suất, hai ngươi làm được không?
Lưu Kỳ nghiêm trang hỏi.
- Sẽ không phụ sự phó thác của chủ công.
Mã Trung và La Giới cả người đều chấn động, lúc đầu tưởng Lưu Kỳ sẽ bảo hai người xuất chinh, không ngờ lại là đi mời Lưu Bị. Tuy biết Lưu Kỳ không có thiện cảm với Lưu Bị, nhưng dù sao Lưu Bị cũng là hoàng thúc, Lưu Kỳ làm thế quả thực khiến hai người có chút chấn động, chủ công sẽ không phải là muốn giết Lưu Bị chứ, hai người lập tức âm thầm lắc đầu, Lưu Kỳ muốn giết Lưu Bị tuyệt đối sẽ không mời Lưu Bị đến Tương Dương.
- Ừ, hai người các ngươi lập tức khởi hành, đi đường cẩn thận.
Lưu Kỳ phất tay ra hiệu cho hai người lui ra. Đám người Quan Vũ, Trương Phi đều ở Tương Dương, bên người Lưu Bị có thể dùng được chỉ có đám người Liêu Hóa, Giản Ung, có hai người Mã Trung tự mình tới đó, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì.
- Vâng.
Đợi cho hai người Mã Trung đi khỏi, Lưu Kỳ quay người nhìn về phía ba người Triệu Vân:
- Trận chiến này có quan hệ trọng đại, dưới trướng Tào Tháo binh nhiều tướng mạnh, trong hai đường đại quân có Văn Sính và Hoàng Trung chỉ sợ có lực nhưng không thể dùng, Tử Long đem ba vạn Phi Long Vệ cùng Khổng Minh cùng nhau đi Hán Trung, nhất định phải bảo vệ Khổng Minh an toàn. Còn nữa trận chiến này ta sẽ bảo Trương Phi, Trần Đáo đến trong quân của ngươi, đến lúc đó tất cả đều phải nghe Khổng Minh an bài, hai người này cũng không cần quá phòng bị, chỉ cần hai người không đối với Khổng Minh vô lễ là được. Việc còn lại cứ giao cho Khổng Minh xử lý.
- Vâng.
Triệu Vân khom người lĩnh mệnh.
- Ngụy Diên, Vương Nghị. Hai ngươi mang theo binh mã dưới trướng cùng Nguyên Trực cùng nhau đi tới Uyển Thành, đồng thời Quan Vũ sẽ cùng hai ngươi đi đến đó. Quan Vũ tính cách cao ngạo, các ngươi không cần để ý, chỉ cần đem ý tứ của ta nói với Nguyên Trực là được. Tào binh xuôi về phía Nam, Uyển Thành chính là đứng mũi chịu sào, tiến công của binh Tào chỉ sợ cũng sẽ càng thêm hung mãnh, hai người các ngươi tất cả phải nghe Nguyên Trực phân phó, không được tự mình chủ trương, nếu không quân pháp vô tình, lúc đó ta sẽ không cầu tình giúp các ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận