Tam Quốc Tranh Phong

Chương 80

Gã thủ tướng kia nghe Cam Ninh nói trong lòng tức giận, nhưng biết người dưới thành thân phận e là không đơn giản, vì thế vẫn tiến vào bẩm báo. Không lâu sau, một nam tử trung niên hơn bốn mươi tuổi mặc áo giáp đi tới thành lâu, hỏi đám người Lưu Kỳ phía dưới:
- Ta chính là Huyện Úy bổn huyện, các ngươi là ai dám tự tiện xông vào huyện thành?
Cam Ninh quát lớn với huyện Uý:
- Công tử nhà chúng ta chính là phó tưởng của Hàn Đương Tướng Quân, ngươi còn không mau mở cửa thành nghênh đón?
Gã Huyện Uý kia sợ hãi hỏi:
- Có gì làm bằng chứng?
Lưu Kỳ từ trên người lấy ra một cây gậy trúc giản đưa cho Cam Ninh, đặt vào trong giỏ trúc gã Huyện Uý thả xuống, đây là vật phẩm Lưu Kỳ lục soát được trên người viên phó tướng kia. Huyện Uý cầm gậy trúc giảm tỉ mỉ quan sát một hồi mới xác nhận thân phận của Lưu Kỳ, lúc này vội vàng mở cửa thành nghênh đón Lưu Kỳ.
Lưu Kỳ ngồi vị trí chính giữa trong phủ huyện, Huyện Uý cung kính đứng phía dưới chờ mệnh lệnh của Lưu Kỳ.
Lưu Kỳ lướt nhìn Huyện Uý nói:
- Ta có việc quân phải về quận Ngô một chuyến, nhưng giữa đường đánh rơi bản đồ hành quân, ngươi ở đây có bản đồ không?
Trong lòng Huyện Uy tuy cảm giác kỳ lạ nhưng vẫn cung kính nói:
- Khởi bẩm tướng quân, trong huyện phủ có bản đồ, chỉ có điều đây là bản đồ bình thường không phải bản đồ hành quân.
Lưu Kỳ nhướng mày liếc nhìn Huyện Uý, Huyện Uý lập tức toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh. Ánh mắt Lưu Kỳ nhìn giống như xuyên thủng thân thể y, lòng hoài nghi của y đối với thân phận của Lưu Kỳ cũng giảm xuống, vội nói:
- Trước kia trong huyện có một bộ bản độ quân sự, nhưng bị sơn tặc cướp đi, vì thế trong huyện hiện tại chỉ có bản đồ bình thường.
Lưu Kỳ cười cười, nói:
- Ha ha, bị sơn tặc trộm đi, thực sự hiếm thấy, ngươi là Huyện Uý chẳng lẽ trơ mắt nhìn bản đồ bị sơn tặc trộm đi sao?
Huyện Uý vội lau mồ hôi trên trán, nói:
- Đây là do Huyện Uý trước kia, không liên quan tới hạ quan.
Lưu Kỳ đưa tay gõ nhẹ lên bàn, nói:
- Oh, ngươi thân là Huyện Uý sao không nghĩ cách đoạt lại? Lại đổi lỗi cho Huyện Uý trước kia sao?
Sắc mặt Huyện Uý giống như phát khóc, nói:
- Sơn tặc này rất lợi hại, hạ quan tuy bao diệt trừ hai lần không những không tiêu diệt được bọn chúng, ngược lại bị bọn chúng đánh bại thảm hại.
Cái này Lưu Kỳ thực ra không có hứng thú hỏi:
- Ngươi hãy nói cho ta biết tình hình đám sơn tặc kia?
Huyện Uý vui mừng khôn xiết, biết Lưu Kỳ muốn đích thân xuất binh tiêu diệt sơn tặc, vội nói:
- Đầu nãy đám sơn tặc này tên Từ Thịnh, người ngày không chỉ võ nghệ cao cường hơn nữa sơn tặc dưới trướng y cũng không kém gì quân đội, lại đóng chiếm trên núi vì thế hạ quan mới chậm chạp không thể tiêu diệt.
Từ Thịnh? Lưu Kỳ có chút ngạc nhiên, Từ Thịnh này chính là một trong mười hai hổ thần Giang Đông, trên lịch sử nói y nhân lúc chiến loạn chạy tới Giang Đông, sau vì Tôn Quyền chiêu hiện nạp sĩ nên tìm Tôn Quyền nương tựa. Về sau chiến công hiển hách được bầu thành một trong mười hai hổ thành Giang Đông. Mà thủ hạ dưới trướng Lưu Kỳ - Cam Ninh và Hàn Đương hiện là thủ lĩnh trên danh nghĩa của Lưu Kỳ cũng là một trong mười hai hổ thần. Không ngờ Từ Thịnh này làm sơn tặc ở đây. Nghĩ vậy ánh mắt Lưu Kỳ lóe sáng, trong lòng suy nghĩ phải thu phục người này.
Huyện Uý thấy Lưu Kỳ không nói gì, cho rằng Lưu Kỳ muốn diệt trừ Từ Thịnh, vội nói:
- Tướng quân, Từ Thịnh này làm hại quê nhà, thường xuyên vào huyện Nghi Phong giết người cướp của, khiến dân chúng không được bình an, xin tướng quân hãy tiêu diệt y.
Lưu Kỳ nhìn thấu tâm tư của Huyện Uý, nhưng cũng không nói, mà hỏi:
- Dưới tay Từ Thịnh kia tổng cộng có bao nhiêu nhân mã? Tại huyện phủ có bao nhiêu binh mã?
Huyện Uý sao có thể không rõ ý tứ của Lưu Kỳ, vội nói:
- Từ Thịnh kia dưới tay có hơn năm trăm người, bên trong huyện phủ có hơn chín trăm binh mã, toàn bộ nghe theo tướng quân sai khiến.
Lưu Kỳ nói:
- Ngươi mau truyền lệnh tập kết toàn bộ binh mã trong huyện phủ.
- Ah, tướng quân hiện tại không phải sẽ đi tiêu diệt Từ Thịnh đấy chứ?
Huyện Uý ngạc nhiên nói.
- Ủa? Ngươi có dị nghị?
Lưu Kỳ nhìn Huyện Úy.
- Không có.
Huyện Úy nhanh chóng phẩy tay nói.
- Còn không mau chuẩn bị?
Lưu Kỳ quát.
- Vâng.
Huyện Uý vội vàng đi tập kết binh mã.
Chín trăm binh mã tập kết trên thao trường huyện Nghi Phong, bọn họ cũng không biết vì sao Huyện Uý lại triệu tập bọn họ.
- Huyện Uý đại nhân vì sao đột nhiên triệu tập chúng ta?
- Ai biết không, đã lâu rồi chúng ta chưa hề tập hợp ở đây.
- Hình như có quan trên gì đó đến đây, Huyện Uý đại nhân còn đích thân ra nghênh đón.
Lưu Kỳ dẫn theo hơn nghìn kỵ binh xuất hiện trên thao trường, nhìn binh lính hỗn loạn trên thao trường, Lưu Kỳ thoáng liếc mắt nhìn Huyện Uý. Huyện Uý vội quát:
- Yêm lặng!
Thao trường hỗn loạn mới bình tĩnh trở lại, bọn lính ngẩng đầu nhìn về phía Huyện Uý.
Huyện Uý nói với mọi người:
- Đây là phó tướng của Hàn Đương Đại Tướng Quân, lần này đi ngang qua huyện ta nghe nói sơn tặc Từ Thịnh làm hại dân chúng vì thế cố ý trợ giúp chúng ta tiêu diệt sơn tặc. Toàn bộ nhân mã huyện Nghi Phong đều phải nghe theo sự điều khiển của phó tướng đại nhân.
Nói xong đứng lại sau lưng Lưu Kỳ.
Huyện Uý vừa dứt lời, khiến thao trường vốn yên tĩnh bỗng trở nên hỗn loạn.
- Cái gì? Phó tướng của Hàn Đương Đại Tướng Quân không ngờ còn trẻ như vậy.
- A ha, lại muốn tiêu diệt Từ Thịnh, lần trước ta thiếu chút nữa bị bọn chúng giết, chẳng lẽ vị phó tướng này có thể tiêu diệt Từ Thịnh?
- Ha ha, có vị phó tướng đại nhân này chỉ huy chúng ta nhất định có thể tiêu diệt sơn tặc. Báo mối thù trước kia.
- Câm miệng!
Khi đám binh lính trên thao trường đang bàn luận náo nhiệt, Cam Ninh tiến lên phía trước quát. Giọng nói của Cam Ninh lớn hơn so với Huyện Uý rất nhiều khiến màng tai bọn lính phát run, cả đám vội vàng ngậm miệng nhìn Cam Ninh.
Cam Ninh lướt nhìn phía dưới, nói:
- Từ bây giờ các ngươi do ta tiếp quản, chi phí ăn mặc, chi phí hành quân đánh giặc tạm thời toàn bộ do ta đảm nhiệm, bất luận kẻ nào cũng không được tự ý hành động. Mọi việc phải báo cáo cho ta, kẻ nào vi phạm kết án cấu kết với sơn tặc.
- Rõ.
Đám sĩ tốt tuy cho rằng nói như vậy chỉ là vẽ vời thêm chuyện, nhưng nghe Cam Ninh nói cũng chỉ dám khom người đáp ứng.
- Tất cả ở đây đợi lệnh, bất luận kẻ nào cũng không được rời đi.
Cam Ninh hạ lệnh đối với bọn lính. Nói xong trở lại sau lưng Lưu Kỳ.
Lưu Kỳ thoáng liếc nhìn binh sĩ phía dưới mặt mày rũ rượi, hỏi:
- Binh khí ở đâu? Trong huyện có tiễn nỏ không?
Huyện Uý thấy Lưu Kỳ hỏi, vội nói:
- Toàn bộ binh khí cất trong kho vũ khí, tướng quân cần lúc này có thể qua đó lấy. Trong huyện hiện tại có hai mươi nỏ tiễn, năm mươi trường cung, năm trăm mũi tiễn, và tất thảy binh khí đều cất trong kho vũ khí.
Lưu Kỳ gật gật đầu nói:
- Ngươi giao lệnh bài cho Vương Nghị, Vương Nghị dẫn người vào kho vũ khí lấy ra chín trăm kiện binh khí, chín trăm kiện khôi giáp và mang toàn bộ nỏ tiễn đến đây cho ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận