Tam Quốc Tranh Phong

Chương 279

Ưu thế lớn nhất của Tào Tháo là lợi dụng thiên tử ra lệnh chư hầu, chính vì nguyên nhân này mới có thể mời chào được nhiều người tài như vậy, hôm nay Lưu Kỳ chính là muốn xé rách tầng ngụy trang này của Tào Tháo, biến ưu thế này của Tào Tháo thành thế yếu. Lợi dụng thiên tử ra lệnh chư hầu chỉ cần khiến dân chúng đều biết rằng Tào Tháo lợi dụng thiên tử, nhưng không tồn tại cách nói ra lệnh chư hầu rồi.
Thời loạn lạc ảnh hưởng của thiên tử đối với các chư hầu gần như là không có, nhưng ảnh hưởng của thiên tử đối với dân chúng là thâm căn cố đế, nếu muốn dựa vào điểm này để vạch trần bản tính của Tào Tháo, nếu thiên hạ mỗi người đều biết rằng thiên tử gần như không có, vậy không ai lại tin tưởng thiên tử, ít nhất không tin tưởng thiên tử ở Hứa Đô.
- Khởi bẩm chủ công, Lượng tự cho là thông hiểu chuyện thiên hạ, nhưng cũng không hè nghe nói đến thiên tử, nghĩ hẳn vị sứ giả này nhớ lầm rồi.
Gia Cát Lượng đứng dậy khom người nói.
Biện pháp làm thế lực Tào Tháo suy yếu, trong đó quan trọng nhất chính là làm suy yếu ảnh hầu của thiên tử trong lòng thiên hạ, lúc này Lưu Kỳ đã phân phó Gia Cát Lượng, bởi vậy cho dù Lưu Kỳ không đề cập tới Gia Cát Lượng cũng sẽ nói, hiện tại Lưu Kỳ nhắc tới việc này, Gia Cát Lượng nhân cơ hội nói tiếp đề tài này.
- Đại công tử nói như vậy thế nhưng là cố tình, thiên tử chính là người thuận theo thiên mệnh, Đại công tử không để thiên tử ở trong mắt như vậy, chẳng lẽ trong lòng có ý làm phản. Đại công tử ngày sau chớ để nhắc lại.
Tuân Văn Nhược đột nhiên thẳng lên, nhìn thẳng Lưu Kỳ gằn từng chữ một, nói xong nhìn về phía Gia Cát Lượng nói:
- Ngươi là người phương nào lại dám châm ngòi đại công tử như vậy, quả nhiên là đại nghịch bất đạo, không giết sẽ không làm dân tâm yên ổn.
- Kính xin đại công tử lấy đại cục làm trọng, đem người này giao cho tại hạ mang về Hứa Đô để thiên tử xử trí.
Tuân Văn Nhược trầm giọng nói.
- Đúng vậy, người này quả là đại nghịch bất đạo, áp giải về Hứa Đô giao cho thiên tử xử trí.
Trương Hoành cũng trầm giọng nói, hiển nhiên là đang uy hiếp Lưu Kỳ.
Tuân Văn Nhược cùng Trương Hoành trước đó đã cùng thảo luận, muốn mượn hôn lễ lần này khiến cho Kinh Châu trong thời gian ngắn không thể làm gì, như vậy vừa phù hợp với ích lợi của Tào Tháo, lại phù hợp với ích lợi của Tôn Sách. Tào Tháo muốn cùng Viên Thiệu giao chiến tự nhiên không hi vọng bị Kinh Châu đâm sau lưng. Mà Giang Đông cũng muốn mượn đại chiến lần này chiếm được chút ít ích lợi, Tôn Sách và Kinh Châu có mối hận giết cha đoạt vợ tuyệt không hi vọng Kinh Châu cũng tới kiếm một chén canh.
Hai người đều mang tâm tư muốn đạt được mục đích cuối cùng, hai người thấy chỉ cần Tào Tháo liên thủ với Tôn Sách thì Kinh Châu cũng chỉ có thể ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, bằng không đồng thời là địch của hai đại chư hầu, chẳng phải tự tìm đường chết.
Hai người làm như vậy là muốn bức bách Lưu Kỳ giao Gia Cát Lượng ra, dùng cái này đả kích Kinh Châu. Quan viên ra mặt vì Lưu Kỳ như thế mà bị Lưu Kỳ giao ra, vậy sau này còn có ai cống hiến vì Lưu Kỳ nữa.
Thấy hai người liên hợp đối phó Kinh Châu, Lưu Kỳ hừ lạnh một tiếng. Hắn cũng không phải là Thái Mạo, lúc trước hắn dùng chiêu này đối phó Thái Mạo, bây giờ hai người Tuân Văn Nhược cũng muốn dùng chiêu này đối phó hắn, chưa nói người này là Gia Cát Lượng, cho dù là một gã thư lại nho nhỏ Lưu Kỳ cũng không giao ra.
- Ta xem ngươi cần phải giao Khổng Minh cho Tào Mạnh Đức xử trí.
Lưu Kỳ sắc mặt âm trầm, hai người này ở trong phủ của hắn kiêu ngạo như vậy thật sự khiến hắn tức giận. Gia Cát Lượng là hắn vừa dụ dỗ vừa lừa gạt, hao tổn tâm tư, thật vất vả mới mời chào được, ở trong mắt hai người này lại không đáng tiền như thế.
- Đại công tử nói đùa, chủ công đại diện thiên tử xử lý chính vụ chính là thông cảm cho thiên tử, đại công tử nói vậy là khiến lòng chủ công cảm thấy băng giá. Nếu đại công tử lo lắng cho an nguy của người này thì cứ yên tâm đi, không có mệnh lệnh của thiên tử, ai cũng không dám vô lễ với hắn.
Tuân Văn Nhược nói xong lại nghiêm túc nói tiếp:
- Tuy nhiên, bất kính với thiên tử là tội lớn, phải có phạt, kính xin đại công tử giao người này cho ta mang đi, nếu không thiên tử tức giận chỉ sợ đại công tử không chịu nổi.
- Ha ha, nói rất hay.
Lưu Kỳ đột nhiên ngửa đầu cười to nói:
- Văn Nhược tiên sinh có từng nghe nói về Y Đai Chiếu chưa?
Tuân Văn Nhược kinh ngạc nhìn Lưu Kỳ. Y Đai Chiếu là chuyện xảy ra cách đây không lâu, Tào Tháo đối với chuyện này phong tỏa rất nghiêm trên cơ bản không có phong thanh gì, cho dù là xử lý mấy người Đổng Thừa cũng là trên danh nghĩa của y, Lưu Kỳ làm thế nào mà biết được, chẳng lẽ thế lực của Kinh Châu đã thẩm thấu đến Hứa Đô.
Tuân Văn Nhược càng nghĩ càng kinh hãi, không ngờ Kinh Châu đã âm thầm phát triển đến nước này rồi, Lưu Kỳ này nhất định là đại địch của chủ công, hôm nay bất luận thế nào cũng phải ngăn chặn người này.
- Văn Nhược tiên sinh vì sao không nói lời nào?
Lưu Kỳ ngưng cười nhìn Tuân Văn Nhược. Y Đai Chiếu không có truyền ra ngoài, nhưng Lưu Kỳ cũng biết, hắn nghe nói sau khi mấy người Đổng Thừa bị giết, Hán Hiến Đế cũng đã phát ra Y Đai Chiếu, đối với Hán Hiến Đế sắp chết lại phản công khiến cho Lưu Kỳ cảm thấy buồn cười. Hứa Đô đã bị Tào Tháo khống chế, mọi cử động của Hán Hiến Đế đều bị theo dõi, Y Đai Chiếu lại đề cập đến nhiều người, Hán Hiến Đế làm như vậy chẳng phải là tự tìm đường chết.
Nếu Hán Hiến Đế có thể lựa chọn phương pháp của hắn, nói không chừng còn có thể thành công, dù sao lúc này Tào Tháo cũng không dám cùng Hán Hiến Đế cá chết lưới rách, Viên Thiệu đã sớm muốn lập tân đế khác ở Ký Châu, một khi Hán Hiến Đế xuất hiện sai lầm chẳng phải là cho Viên Thiệu một cái cớ đó sao. Hán Hiến Đế không nhìn ra điểm ấy lại làm điều không cần thiết, thật là ngu xuẩn.
- Tại hạ không biết chuyện này, kính xin đại công tử giải thích nghi hoặc.
Tuân Văn Nhược hít một hơi thật sâu khuôn mặt điềm tĩnh mà hỏi:
- Tuy nhiên đại công tử hỏi sang chuyện khác là có ý gì?
- Hừ, nếu ngươi không muốn thừa nhận, vậy thì để ta nói. Trước đó không lâu thiên tử viết huyết thư bí mật giao cho Xa Kỵ tướng quân, quốc cữu Đổng Thừa, yêu cầu Xa Kỵ tướng quân liên lạc với mọi người diệt trừ nghịch tặc Tào Mạnh Đức, đây là Y Đai Chiếu.
Lưu Kỳ đột nhiên đúng dậy nói to với mọi người trên giáo trường:
- Các ngươi hẳn cũng biết kết quả của Y Đai Chiếu?
Nghe Lưu Kỳ nói vậy mọi người ở đây vô cùng kinh ngạc, sự việc lớn như vậy mà bọn họ chưa từng nghe nói đến, hơn nữa nếu bây giờ Tào Tháo vẫn còn sống vậy Y Đai Chiếu kia chẳng phải tám phần là thất bại rồi. Đám người Xa Kỵ tướng quân đột nhiên bị Tào Tháo gán tội mưu phản chém chết, lại không nghĩ lại có chuyện như vậy.
- Tất cả mọi người đều biết đến Xa Kỵ tướng quân mấy hôm trước đã bị Tào Mạnh Đức giết, bị giết trong đó còn có người quen, sau khi Tào Mạnh Đức mang kiếm vào cung, đã mang Đổng Qúy Phi đang mang bầu giết hại, điên cuồng như vậy, các ngươi nói thiên hạ này còn có thiên tử sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận