Tam Quốc Tranh Phong

Chương 514

- Vâng.
Thấy lính Phi Long Vệ rời khỏi, Triệu Vân xoay người đi vào phòng, nơi này chính là nơi giam Ngô Ý.
- Triệu tướng quân đến đây có chuyện gì?
Ngô Ý nhìn Triệu Vân nói.
- Đương nhiên là tương trợ Ngô tướng quân.
Triệu Vân nói.
- Có phải binh lính trong Kiếm Các đã phát hiện điều gì, ha ha, ta nghĩ Triệu tướng quân nhanh chóng đưa binh lính dưới trướng rời khỏi Kiếm Các, nói không chừng còn có thể bảo toàn thực lực.
Ngô Ý cười nói.
- Hừ! nếu không phải vì một vạn binh mã bên trong Kiếm Các này, Ngô tướng quân nghĩ một vạn ngươi fnafy còn có thể sống đến hôm nay?
Triệu Vân hừ lạnh nói.
- Vậy…
Ngô Ý chợt tỉnh ngộ, theo như lời Triệu Vân nói thì cho dù một vạn binh mã này có phòng bị nhưng cũng không thể ngăn cản được Phi Long Vệ đánh lén, nếu Phi Long Vệ hạ độc trong thức ăn nước uống thì sẽ tiêu diệt toàn bộ một vạn người này.
- Ta tới đây là hi vọng Ngô tướng quân viết một thủ lệnh, sau này Phi Long Vệ sẽ gác cửa chính Kiếm Các.
Triệu Vân nói.
- Viện quân Kinh Châu tới rồi?
Trong lòng Ngô Ý trầm xuống nói.
Triệu Vân chỉ cười mà không nói.
ên trong Bách Lao quan.
- Tướng quân, hiện tại Kiếm Các vẫn trong sự khống chế của Triệu tướng quân, Triệu tướng quân và Phi Long Vệ dã khống chế được cửa chính của Kiếm Các, chỉ chờ viện binh của tướng quân đến sẽ chiếm lĩnh Kiếm Các.
- Người trở về nói với Tử Long là viện vinh sẽ tới ngay.
Cam Ninh đứng lên nói, lúc này hắn đã hoàn toàn khống chế Bách Lao quan, cho dù mấy vạn đại quân đến tấn công cũng có thể duy trì được vài ngày.
- Vâng.
Tiễn Phi Long Vệ đi, Cam Ninh đến giáo trường, năm ngàn binh mã đã tập kết xong, lần này tới Kiếm Các Cam Ninh chỉ đưa theo năm ngàn binh mã, năm ngàn binh mã còn lại sẽ ở lại để trấn giữ Bách Lao quan đề phòng ngừa bị chặt đường lui.
Năm ngàn binh mã rời khỏi Bách Lao quan đi thẳng tới Kiếm Các, so với sự yên bình của Bách Lao quan thì Kiếm Các lại vô cùng căng thẳng, thành lầu vốn là nơi trọng yếu nhất của Kiếm Các, Phi Long Vệ chỉ dựa vào một đạo mệnh lệnh khiến binh lính Ích Châu giao nơi trọng yếu như vậy cho binh mã Kinh Châu, làm sao họ có thể bỏ qua.
Tuy tình thế rất căng thẳng nhưng hai bên cũng không làm to chuyện, một mặt là tin tức giữa Kiếm Các và Ích Châu đã bị cắt đứt, mặt khác Ngô Ý và Triệu Vân cũng không ra mặt, ai cũng không dám rat ay trước. Phi Long Vệ đã được Triệu Vân giao phó, cố gắng hết sức kéo dài thời gian nên cũng không động thủ.
- Không được, ta nghĩ tướng quân nhất định đã bị Triệu Vân giam lỏng rồi, nếu không sao nhiều ngày như vậy rồi mà không xuất hiện.
- Đúng vậy, lần trước khi gặp tướng quân ta cũng cảm thấy có gì đó không đúng, tướng quân là thống lĩnh ở đây, vì sao lai nghe theo Triệu Vân… Dường như tướng quân có gì đó khó nói?
- Luận bàn võ nghệ đâu cần phải lâu như vậy, thậm chí ngay cả phòng thủ cũng buông lỏng, từ trước tới giờ tướng quân không bao giờ như vậy.
…………….
Bên trong một doanh phòng của Kiếm Các, vài tên tiểu tướng tụ tập lại thương lượng chuyện gì đó, những tiểu tướng này vốn phụ trách trấn thủ thành lâu, lần này lại bị binh mã Kinh Châu cướp mất, làm sao có thể ở yên.
Quân coi giữ của Kiếm Các cũng không phải là chắc như thép nhưng nếu bị tước đi việc đương nhiên sẽ bị người khác chê cười, chuyện này vốn cũng không có gì, tuy nhiên lại bị người ngoài như Kinh Châu đoạt đi thì không còn gì để nói.
- Được rồi, những binh lính Kinh Châu này chỉ trấn thủ ba ngày mà thôi, các ngươi cứ ở đây là được.
Thấy mọi người nhìn về phía mình, tiểu tướng mở miệng nói tiếp:
- Các ngươi có biết vì sao tướng quân để binh mã Kinh Châu trấn thủ trành?
- Ngươi biết?
- Sở dĩ binh mã Kinh Châu mượn đường đến tận đây chẳng qua là vì để tấn công Hán Trung, ta nghĩ bọn họ vài ngày nữa sẽ tấn công Hán Trung, các ngươi không phải là không biết Hán Trung Trương Lỗ, tính tình hung hãn, những người này đi có thể sẽ không còn đường sống trở về.
Tiểu tướng lắc đầu nói.
- Thì ra là thế, những người này quả thực quá to gan, ba ngàn người mà muốn đánh lén Trương Lỗ, thật sự không biết lượng sức.
- Ích Châu ta xuất mấy vạn binh mã cũng không thể đánh hạ được Hán Trung, Không ngờ Kinh Châu chỉ dựa vào ba ngàn người mà muốn tấn công Hán Trung, khác gì tìm lấy cái chết?
- Ta nghe nói lần này Kinh Châu phái ba vạn binh mã mượi đường Ích Châu ta, sao lại chỉ có ba ngàn người?
…………….
Nhìn thấy mọi người nghị luận, tiểu tướng mới thở phào nhẹ nõm, người tiểu tướng này chính là Phi Long Vệ giả trang đến đây để trấn an binh mã Ích Châu, cố gắng kéo dài thời gian cho Phi Long Vệ.
- Tướng quân, đã không sao rồi, hiện tại những binh mã bị chúng ta đổi đi đã không còn địch ý với chúng ta nữa.
Một khắc sau Phi Long Vệ trở lại bên cạnh Triệu Vân nói.
- Như vậy cũng tốt, có tin tức gì của quân sư không?
- Không có, chúng ta và quân sư đã ba ngày chưa có tin tức truyền lại.
Trong lòng Triệu Vân cảm thấy nặng nề, từ sau khi rời đại quân đi, hầu như mỗi ngày Gia Cát Lượng đều phái người liên hệ tới đây, ba ngày không có tin gì rất có thể đại quân Gia Cát Lượng đã xảy ra chuyện. Ở Ích Châu, binh mã Kinh Châu đang ở thế yếu.
- Lập tức phái người đi tìm hiểu tin tức của đại quân, mặt khác chặt chẽ chú ý mệnh lệnh của Ích Châu Lưu Chương, có tin tức gì lập tức báo cho ta biết.
- Vâng.
Nhìn lính Phi Long Vệ rời khỏi, trong lòng Triệu Vân cảm thấy bất an, dường như Ích Châu cũng không đơn giản như bề ngoài của nó.
……………………………
Triệu Vân cũng không biết rằng lúc này đại quân của Gia Cát Lượng đích thực là gặp phiền phức, dưới sự tương trợ của Lý Khôi Gia Cát Lượng đã thành công khi dùng thuật che mắt thám báo của Ích Châu, biến mất khỏi tầm mắt của thám báo Ích Châu.
Đại quân Gia Cát Lượng biến mất trong vài ngày, vì vậy toàn bô Ích Châu đều sốt sắng, Thành Đô Lưu Chương hạ lệnh tìm kiếm binh mã Kinh Châu, đồng thời nghiêm lệnh sau khi tìm thấy đại quân Gia Cát Lượng thì nhất định phải coi chừng đại quân Gia Cát Lượng.
Ai cũng không ngờ sự việc lại tiến triển đến bước này, ngay cả Trần Quần vẫn luôn ngăn cản Lưu Chương không cho binh mã Kinh Châu tiến vào Ích Châu lúc này cũng hối hận vì đã nhúng tay vào việc này, Tào Tháo trước khi xuất binh đã nghiêm lênh không cho Thượng Dung xung đột với Kinh Châu, hắn làm như vậy nếu thành công thì còn được, nhưng nếu thất bại rất có thể khiến cho Tào Tháo càng bị động hơn.
Đến lúc đó hắn có thể bị xem là hình nhân thế mạng, ném ra để làm tiêu cơn giận của Kinh Châu. Có điều lúc này Trần Quần đã không còn đường lui, sau khi binh mã Kinh Châu biến mất, Trần Quần đang ẩn thân ở Thành Đô lại lén lút gặp Lưu Chương một lần nữa, lần này hắn vẫn khuyên Lưu Chương trục xuất binh mã Kinh Châu ra khỏi Ích Châu, mà Lưu Chương cũng đang vì chuyện binh mã Kinh Châu biến mất mà giận giữ, dứi sự ly gián của Trần Quần, đương nhiên Lưu Chương đồng ý với kiến nghị của Trần Quần.
Lưu Chương giận quá liền lệnh cho Trương Nhậm làm đại tướng dẫn đầu ba vạn binh mã tới Kiếm Các chặn đường đi của binh mã Kinh Châu. Khi đám người Trương Tùng nhận được tin thì mệnh lệnh của Lưu Chương đã được truyền ra, mặc dù Lưu Chương cũng cảm giác đạo mệnh lệnh này của mình hơi lỗ mãng nhưng hắn cũng không thu hồi mệnh lệnh mà từ từ đợ sự tình phát triển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận