Tam Quốc Tranh Phong

Chương 308

- Đúng vậy, đây xác thực không giống thủ đoạn của Lưu Kinh Châu, mà giống thủ đoạn nhất quán của Đại công tử hơn. Hơn nữa lần này thu hồi Uyển Thành lại là Bàng Sĩ Nguyên và Cam Hưng Bá, phải biết rằng hai người này đều là người dưới trướng Đại công tử, Bàng Sĩ Nguyên kia cũng vừa xuất sĩ (làm quan). Nếu thật sự do Lưu Kinh Châu làm, hắn quả quyết sẽ không đem chuyện trọng yếu như thế giao cho Bàng Sĩ Nguyên đấy, cũng chỉ có Đại công tử với tính cách dùng người thì không nghi ngờ mới có quyết đoán lớn như thế.
Hoàng Thừa Ngạn nói xong lại thổn thức không ngừng.
Ông thực không thể tin được Lưu Kỳ đem chuyện trọng yếu như thế giao cho Bàng Thống đi làm. Tuy rằng các ông đều biết rõ tài năng của Bàng Thống, nhưng biết vẫn là biết, dù là các ông cũng không dám vừa lên đã đem chuyện trọng yếu như thế giao cho Bàng Thống, ít nhất phải qua một thời gian ngắn mài giũa năng lực mới được.
- Ừ, cách thức giống Đại công tử như thế, xem ra Đại công tử đã không chờ được, Kinh Châu này chỉ sợ trong thời gian ngắn sẽ không yên ổn rồi.
Tư Mã Huy gật gật đầu có chút cảm thán nói.
- Đúng vậy, cũng không biết Đại công tử muốn phát triển phương hướng nào, thực lực Kinh Châu lúc này có thể không sánh bằng Tào Tháo đấy, cũng không thể đánh bừa với Giang Đông, nếu Đại công tử không có thấy rõ ràng điểm này liền nguy rồi.
Bàng Đức Công nhíu mày nói.
- Yên tâm là được, Đại công tử không phải người phàm sao có thể nhìn không ra, huống chi coi như là Đại công tử trong khoảng thời gian ngắn nhìn không ra, Khổng Minh và Sĩ Nguyên sao có thể nhìn không ra.
Hoàng Thừa Ngạn cười nói.
- Đại công tử trọng dụng Sĩ Nguyên như thế, sau Uyển Thành những địa phương quan trong như thế đều giao cho Bàng Sĩ Nguyên, vậy ngươi hẳn đã biết Khổng Minh được Đại công tử an bài ở đâu không?
Bàng Đức Công quay sang hỏi Hoàng Thừa Ngạn.
- Không biết, Khổng Minh và Nguyệt Anh hôm nay cũng đã chuyển ra ngoài, tuy nhiên hai ngày này sẽ có kết quả thôi.
Hoàng Thừa Ngạn lắc đầu nói.
- Ồ, Khổng Minh đã đặt mua phủ đệ ở Tương Dương rồi ư, sao ta chưa nghe nói đến nhỉ?
Bàng Đức Công nghi hoặc nói với Hoàng Thừa Ngạn.
- Ha ha, là Đại công tử an bài. Nghe nói Đại công tử đều chuẩn bị một toà phủ đệ cho mỗi một người dưới trướng của mình. Ta đang chuẩn bị hai ngày này bớt thời giờ đi xem, không ngờ rằng lại xuất hiện việc này.
Hoàng Thừa Ngạn cười khổ nói.
- Hừ! Cách thức này của Đại công tử thật lớn, hiện giờ dưới trướng Đại công tử ít nhất cũng có hơn mười người, vài chục tòa phủ đệ thật không ngờ dễ dàng chuẩn bị, quả nhiên là không thể tin nổi.
Tư Mã Huy và Bàng Đức Công hít một hơi thật sâu.
- Ha ha, việc này cũng không phải khó, trên đại hôn của Đại công tử đã có người tặng phủ đệ cho Đại công tử, những phủ đệ đó đều đã được tu sửa, chỉ cần phái người quét tước một chút là có thể ở.
Hoàng Thừa Ngạn hiểu chuyện này hơn mọi người một chút.
- Xem ra Đại công tử đã bắt đầu bố cục thiên hạ rồi.
Tư Mã Huy trầm mặc một chút nói.
- Ừ?
Hoàng Thừa Ngạn và Bàng Đức Công nghi hoặc nhìn thoáng qua Tư Mã Huy, lập tức bừng tỉnh ngộ.
Lưu Kỳ phái Bàng Thống, Cam Ninh ra khỏi Tương Dương chỉ sợ là một sự bắt đầu, kế tiếp chỉ sợ mỗi người dưới trướng Lưu Kỳ đều sẽ rời khỏi Tương Dương, những người này đều đã nắm trong tay thế lực một phương, một khi Lưu Kỳ trở thành Kinh Châu Mục, thế lực của người dưới trướng tất sẽ trở thành một lực lượng không thể bỏ qua. Lực lượng này cũng sẽ ủng hộ Lưu Kỳ, chèn ép những thế lực không ủng hộ Lưu Kỳ.
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...
Trong Dịch quán, Giả Hủ nhìn thông cáo trong tay do hạ nhân sao chép lại, ngây người ra. Y mới rời khỏi Uyển Thành thời gian mấy ngày, Uyển Thành đã bị Lưu Biểu thu hồi, ngay cả Trương Tú cũng đầu hàng Lưu Biểu.
Nói lý ra y đã tiếp xúc cùng Tuân Văn Nhược. Tuân Văn Nhược cũng hứa hẹn nếu Trương Tú quy thuận Tào Tháo, Tào Tháo sẽ không tính toán ân oán trước kia, y đã chuẩn bị tốt hết mọi thứ rồi.
Lần này tiếp nhận lương thảo từ chỗ Lưu Biểu sau đó trở về Uyển Thành khuyên bảo Trương Tú tìm nương tựa Tào Tháo, không nghĩ tới y còn chưa rời khỏi Tương Dương thì Uyển Thành đã đánh mất, hơn nữa còn là thế lực mà y vẫn không coi trọng. Từ khi nào mà Lưu Biểu lại có thủ đoạn như thế rồi, Giả Hủ suy nghĩ trăm lần vẫn không lời giải đáp.
Hít thật sâu một hơi, Giả Hủ đặt thông báo lên bàn, nhắm mắt nghĩ nghĩ đến những việc xảy ra mấy ngày nay. Trước khi y cùng Mã Lương đến Uyển Thành trước khi Tương Dương hành động, hay sau khi hôn lễ kết thúc, trước trước sau sau không bỏ sót suy nghĩ mấy lần.
- Rầm!
Trầm mặc một hồi lâu, Giả Hủ đột nhiên mở to mắt, đập một cái lên trên mặt bàn, tờ thông báo theo đó rơi xuống.
- Không ngờ Giả Văn Hòa ta cũng có lúc bị người ta tính kế.
Giả Hủ đứng lên cười khổ một tiếng nhìn thông báo rơi trên mặt đất.
Y rốt cục suy nghĩ rõ ràng, từ việc Mã Lương đi tới Uyển Thành mời Trương Tú tiến đến Tương Dương là lúc y cũng đã bước vào cạm bẫy người khác tỉ mỉ chuẩn bị cho y.
- Chủ quan rồi, chủ tâm tính toán kẻ vô tâm làm sao không bại.
Giả Hủ bất đắc dĩ nói, y thật sự là không nghĩ đến bên trong Tương Dương này lại có người đặt cạm bãy mình.
Thiên hạ này ai cũng biết Trương Tú thực sự không phải thật tâm đầu nhập vào Lưu Biểu, dù sao lúc trước thúc phụ của Trương Tú thời điểm tấn công Tương Dương đã bỏ mình, tuy rằng về sau Trương Tú giả ý đầu nhập vào Lưu Biểu, nhưng song phương đều ngầm hiểu không đem việc này vạch trần. Mà lần này Mã Lương đi tới Uyển Thành mời Trương Tú tiến đến Tương Dương thực ra chính là muốn mời Giả Văn Hòa y.
Trương Tú và Lưu Biểu bằng mặt không bằng lòng sao sẽ đến Tương Dương, Trương Tú kia cũng chỉ có thể phái tâm phúc tiến đến Tương Dương, tâm phúc này không hề nghi ngờ chính là mình, một khi mình rời khỏi Uyển Thành, thu hồi Uyển Thành sẽ thành công.
- Ha ha, người bố trí cạm bẫy rất nắm chức thế cục Uyển Thành, ngay cả địa vị mình ở trong lòng Trương Tú cũng hiểu rõ ràng. Người này quả nhiên là nhọc lòng nha.
Giả Hủ nhặt thông báo trên mặt đất lên, lại là cười khổ một tiếng. Cạm bẫy như thế bất kể là ai đang dưới tình huống không phòng bị cũng đều trúng chiêu cả.
- Không ngờ Tương Dương lại có nhân vật như vậy, xem ra Tương Dương này thật đúng là không đơn giản.
Tinh quang trong mắt Giả Hủ lóe ra, bởi y vẫn không để Lưu Biểu ở trong lòng, chính vì như thế y mới bước vào trong cạm bẫy đó.
- Rốt cuộc là ai ở tính kế mình, chẳng lẽ là Lưu Kỳ kia? Không thể nào, dựa theo thủ đoạn của hắn tại hôn lễ, hơn nửa cạm bẫy đó cũng không phải việc khó.
Trong lòng Giả Hủ nghĩ nghĩ, y cũng không phải là người chịu thua thiệt chính, từ lúc xuất đạo tới nay u còn chưa từng bị thua thiệt, lần này có người tính kế mình sao y bỏ qua được.
- Khởi bẩm quân sư, có sứ giả đến bái kiến.
- Mời hắn vào.
Giả Hủ cất thông báo, nói với ngoài cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận