Tam Quốc Tranh Phong

Chương 194

Luu Kỳ đứng dậy nói: "Chúng ta đi trước đi, nơi này để cho bọn họ thu dọn."
Đại Kiều ừm một tiếng, kéo theo Tiểu Kiều và Lưu Kỳ ra khỏi căn phòng, sau lưng hai thị sự cúi đầu đi sát theo.
Không bao lâu mọi người đã đến bên ngoài nhà Lưu Kỳ.
Lưu Kỳ xoay người chỉ vào gian phòng bên cạnh dặn dò hai thị nữ ở đằng sau: "Các ngươi dọn dẹp căn phòng này, đợi lát nữa bọn họ dọn hết đồ đác vào bên trong, sau này các vị tiểu thư có thể ở tại đây."
Hai thị nữ đều đáp nhẹ một tiếng, đồng thời đi vào trong phòng
Lưu Kỳ xoay người nhìn Đại Kiều nói: "Vào trong nghỉ ngơi một chút đi." Nói xong đẩy cửa bước vào, Đại Kiều kéo Tiểu Kiều cùng đi vào trong phòng.
Lưu Kỳ tuy rằng xuất chinh bên ngoài, nhưng cũng không phải loại người bừa bãi, trong phòng tuy rằng có chút lộn xộn nhưng lại rất ngăn nắp, nếu nói thật sự lộn xộn Lưu Kỳ cũng không dám mời hai nàng vào trong.
Trên boong tàu ba người Cam Ninh đang bố trí theo sự phân phó của Lưu Kỳ, tuy có chút rắc rối nhưng trong vòng một canh giờ hoàn thành nhiệm vụ của Lưu Kỳ giao phó.
Đối với an toàn của Lưu Kỳ ba người đặc biệt để tâm, thậm chí Ngụy Diên tự mình đóng vai Lưu Kỳ, còn Cam Ninh, Vương Nghị sau khi sắp xếp xong cũng quay lại thuyền lớn của Lưu Kỳ, hai người chia nhau một gian phòng khác cách phòng của Lưu Kỳ không xa, cả ngày ẩn thân bên trong phòng, trong các gian phòng xung quanh cũng ẩn núp gần trăm Phi Hổ vệ, một khi có biến bọn họ sẽ chạy đến phòng Lưu Kỳ đầu tiên.
Nam quận, đám người Từ thứ hành quân gấp rút mấy ngày trời cuối cùng cũng đến được Nam quận, từ đây cách Tương Dương không còn xa, hành quân cấp tốc chỉ cần thời gian ba ngày là có thể đến được Tương Dương.
Trên xe ngựa, Từ Thứ hàng mày nhíu chặt, suy tính sau khi trở về Tương Dương, nên làm thế nào khuếch trương thế lực của Lưu Kỳ, thế lực trong triều đình cũng không như hành quân đánh trận, đánh thắng rồi đó liền là của ngươi. Thực lực trong triều đình thực lực là một loại thế lực ngầm, thế lực lớn nhỏ đại biểu sức ảnh hưởng lớn nhỏ.
Loại thế lực này cũng không phải mãi luôn bất biến, tựa hồ mỗi một đại sự xảy ra loại thế lực này sẽ nảy sinh biến hóa, lần này Lưu Kỳ thắng trận trở về, Tương Dương tất nhiên sẽ có một bộ phận quan viên ngã về phía Lưu Kỳ.
Từ Thứ đang nghĩ làm thế nào để khuếch trương thế lực ngầm đến cực đại.
"Hí. . . ." Tiếng ngựa hí vang, Mã Lương toàn thân nho bào thúc ngựa đi đến bên cạnh xe ngựa cúi người nói: "Quân sư Tương Dương có cấp báo truyền tới."
"Ồ." Từ Thứ vén màn ngữ khí nhàn nhạt truyền ra: "Mang lại đây." Mã Lương vội cầm thẻ tre trình vào trong xe.
"Đi mời Mã tướng quân đến đây." Xem xong thẻ tre Từ Thứ trầm ngâm hồi lâu ngẩng đầu bảo.
Rất nhanh tiếng vó ngựa vang lên Mã Trung đã đến trước ngựa: "Quân sư." Mã Trung chắp tay trước xe ngựa.
"Mã tướng quân mời vào trong nói chuyện." Từ Thứ lại liếc nhìn thẻ tre trong tay đè giọng nói.
"Vâng." Trong mắt Mã Trung dị sắc lóe rồi chợt tắt, lập tức xuống ngựa bước lên xe ngựa.
Từ Thứ đưa thẻ tre trong tay cho Mã Trung, Mã Trung tiếp nhận thẻ tre sau khi xem xong trong lòng trầm xuống, mới hơn một tháng thế cục Tương Dương đã trở nên ác liệc như vậy, tranh đấu đã dần dần lộ mặt ra bên ngoài.
Mang thẻ tre trong tay trả lại cho Từ Thứ, Mã Trung nói: "Quân sư căn dặn rất phải."
"Ồ." Từ Thứ mỉm cười, hắn vốn cho rằng Mã Trung nhìn thấy thẻ tre sẽ lập tức đứng phắt dậy đi tiếp viện Lưu Kỳ, không ngờ Mã Trung thế nhưng kiềm nén, trong lòng đối với Mã Trung càng xem trọng vài phần. Kết quả thẻ tre Từ Thứ nói: "Tình thế bây giờ đã ngày càng hung hiểm, ta vốn nghĩ rằng chúa công làm như vậy Thái thị sẽ thỏa hiệp, nào ngờ bọn chúng phản ứng mạnh đến thế. Ngươi lập tức dẫn cẩm y vệ đến bến phà Tương Dương trước nghênh đón chúa công, trước khi chúa công lên bờ phải che giấu thật tốt."
"Ti chức đến tiếp viện chúa công, vậy không biết nơi này phải làm sao?" Mã Trung ngẩng đầu hỏi, hắn tuy rằng nóng lòng muốn đến tiếp viện Lưu Kỳ, nhưng Từ Thứ rất quan trọng với Lưu Kỳ, hắn không thể không lo lắng an nguy của Từ Thứ.
Từ Thứ đặt thẻ tre sang bên cạnh cười bảo: "Không sao cả, nơi này có một ngàn binh mã ở nơi nho nhỏ này thích khách không xông vào được, lại nói ta năm đó ta chu du thiên hạ giết cũng không ít người."
"Vâng." Mã Trung biết Từ Thứ đã nghĩ được kế sách hay, cũng không hỏi thêm lui xuống xe ngựa, phi người lên lưng ngựa không bao lâu liền dẫn một trăm cẩm y vệ lao như bay đi.
Đợi sau khi Mã Trung đi rồi, Từ Thứ lại lần nữa nhìn thẻ tre bên cạnh. Thái thị lần này sở dĩ có phản ứng mạnh như thế, hẳn bởi vì Thái Mạo đang thăm dò điểm mấu chốt của Lưu Biểu, nếu Thái thị thật sự phái thích khách ám sát Lưu Kỳ, Lưu Biểu lại nắm Tương Dương trong lòng bàn tay, không khó đoán được người phía sau ám sát Lưu Kỳ chính là Thái Mạo.
Mấy năm nay gia tộc Thái thị an phận không ít, bởi vì Lưu Biểu tuổi tác càng ngày càng lớn, lòng nghi ngờ cũng càng ngày càng lớn, chỉ hơi vô ý xúc phạm đến điểm mấu chốt của Lưu Biểu, sẽ chỉ làm Lưu Biểu quyết định vứt bỏ Thái thị, Thái Mạo không thể không cẩn thận
Vốn rằng Thái Mạo luôn nghĩ như thế, nhưng Lưu Kỳ đột nhiên nổi lên khiến cho Thái Mạo cảm thấy nguy hiểm, tuy rằng muốn diệt trừ mầm họa này, nhưng lại sợ đụng chạm điểm mấu chốt của Lưu Biểu, Thái Mạo mới thăm dò như vậy, Thái Mạo phái thích khách không thể qua mắt Lưu Biểu được, nếu Lưu Biểu phái người đến ứng cứu, Thái Mạo không thể không dè chừng hơn, nhưng nếu Lưu Biểu bỏ mặc, chuyện tiếp theo tất nhiên sẽ đơn giản rồi.
Suy nghĩ một chút đã hiểu dụng ý của Thái Mạo, Từ Thứ thở dài. Lưu Kỳ giờ đây thế lực còn mỏng manh, đối với Lưu Kỳ mà nói Thái thị chính là con quái vật lớn.
Thái thị có bao nhiêu người nắm quân quyền trong tay, binh mã tổng số có gần mười ngàn người, hơn nữa bản thân Thái Mạo còn nắm thủy quân Kinh Châu. Lưu Biểu còn sống thì dễ nói, Lưu Biểu một khi đã chết toàn bộ Kinh Châu ai có thể áp chế được Thái Mạo đây.
"Xem ra thời gian không nhiều nữa rồi." Từ Thứ thở dài, hắn phải tận lực trợ giúp Lưu Kỳ trong khoảng thời gian ngắn tăng cường thế lực.
"Truyền lệnh đại quân nghỉ ngơi hồi sức." Từ Thứ đối với xe ngựa bên ngoài hô.
Từ Thứ vừa hô xong đã có vài tên truyền lệnh binh mang mệnh lệnh Từ Thứ truyền đạt xuống, trước sau chưa tới hơn mười tiếng hô đại quân đã dừng lại, hạ trại nghỉ ngơi.
Trong đại trướng chủ soái tập trung vài vị tướng quân theo đại quân trở về Tương Dương, Từ Thứ nhìn mọi người nói: "Bắt đầu từ hôm nay, năm trăm binh mã của Châu tướng quân làm trung quân, một ngàn binh mã của Lưu tướng quân ở phía trước, binh mã còn lại của Mã tướng quân áp chuyển lương thảo quân nhu."
"Tuân lệnh."
Sau đó hàng loạt mệnh lệnh được truyền ra, bắt đầu điều động quy mô lớn, âm thầm bố tri không ít cạm bẫy, chỉ cần có thích khách đến đây ắt sẽ có đi mà không có về, hơn mấy chục tên thích khách ở trước mặt đại quân không chịu nổi một đòn, Từ Thứ cần làm chính là tìm cho ra những tên thích khách này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận