Tam Quốc Tranh Phong

Chương 429

- Trở về thành.
Dương Linh không dám chậm trễ lệnh cho binh linh hộ vệ xe ngựa trở về thành.
- Ngươi lập tức hồi phủ bẩm báo việc này với chủ công, nhớ rõ, nhất định phải đích thân nói với chủ công. Không thể tiết lộ tin tức.
Xe ngựa chậm rãi đi về phía trước, Dương Linh không yên lòng, quay đầu về phía một gã tiểu tướng phân phó.
- Vâng.
Tiểu tướng thúc ngựa chạy về trong thành.
Xe ngựa vừa mới đi khỏi không lâu liền có một cặp binh mã lao đến, nơi này cách thành Tương Dương cũng không xa, binh lĩnh cửa thành Tương Dương vừa nhận được tin tức liền lập tức chay tới.
………………….
Trong thư phòng phủ Lưu Kỳ, Lưu Kỳ đang vì chuyện chỉnh hợp thế lực của Kinh Châu mà phiền lòng, lại nghe được tiếng bước chân dồn dập, nhíu mày mơ hồ đoán rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.
- Chủ công, có một gã sõ tốt phùng mệnh Dương Linh tướng quân đến cầu kiến.
Một gã Phi Hổ Vệ đứng ở ngoài cửa khom người nói.
Nghe được Dương Linh, trong lòng Lưu Kỳ cả kinh, chẳng lẽ Uyển Nhi đã xảy ra chuyện.
- Mau để hắn tiến vào.
Lưu Kỳ hít một hơi thật sâu, nói với người ngoài cửa.
Không bao lâu, chỉ thấy một gã sĩ tốt vội vã đi đến, trước tiên thi lễ với Lưu Kỳ sau đó gấp giọng nói:
- Khởi bẩm chủ công, xe ngựa Uyển phu nhân ở ngoài thành gặp được người tập kích.
- Cái gì?
Lưu Kỳ lớn tiếng kinh hô, ầm ầm tiến lên lớn tiếng quát:
- Sao lại thế này?
- Chủ công, Dương tướng quân hộ tống Uyển phu nhân ra khỏi thành, cách ngoại thành không xa bị hơn một trăm người tập kích, tuy nhiên chưa đến một khắc đồng hồ thủ lĩnh của bọn chúng đã bị Dương tướng quân chém giết, đám người còn lại không bị giết thì bị bắt. Tuy nhiên Uyển phu nhân cũng bị kinh hãi, nghe thị nữ trong xe ngựa nói, Uyển phu nhân đã ngủ, tướng quân không biết tình huống trong xe ngựa nên để cho tiểu nhân trở về bẩm báo chủ công.
Sĩ tốt vẻ mặt sợ hãi nói.
- Ồ, ta biết rồi ngươi lập tức trở về nói cho Dương Linh, bảo hắn cẩn phải bảo vệ tốt phu nhân, mặt khác trên được đi không được để cho xe ngựa xóc nảy.
Lưu Kỳ hít vào môt hơi nói với sĩ tốt.
- Vâng.
Tiểu tướng khom người xác nhận rồi xoay người bước nhanh rời khỏi.
Đợi cho sĩ tốt rời khỏi, Lưu Kỳ đứng ngồi không yên, bước nhanh ra khỏi thư phòng nói với binh linh:
- Ngươi lập tức dẫn người đi mời Hoa Đà thần y, chuẩn bị xe ngựa hộ tống thần y rời khỏi thành nam, không được để bất cứ kẻ nào biết, nhớ rõ phải nhanh.
- Vâng.
Người này là Phi Long Vệ sĩ tốt , lúc này lĩnh mệnh mà đi.
Sau khi chỉ bảo đưa Hoa Đà tiên sinh tới để chuẩn đoán bệnh cho Uyển Nhi, Lưu Kỳ cũng không đứng dậy đi nghênh đón Uyển Nhi mà đi vào hậu viện phòng Tân Hiến Anh.
- Phu quân, không ở trong thư phòng xử lý sự việc, chạy tới nơi này làm gì?
Gặp Lưu Kỳ vẻ mặt hấp tấp âm trầm, trong lòng Tân Hiến Anh có chút nghi hoặc.
- Uyển Nhi gặp chuyện ở ngoài thành, hiện giờ không rõ tình trạng, đang trên đường trở về, ngươi đi chuẩn bị một chút không cần để lộ ra ngoài…
Lưu Kỳ hàm ý nói.
Đột nhiên nghe được Uyển Nhi gặp chuyện, Lưu Kỳ phẫn nộ nghĩ ngay đến Tân Hiến Anh, tuy nhiên sau khi nghĩ lại mới loại bỏ khả năng Tân Hiến Anh. Bộ tộc Tân thị mới ở lại Tương Dương, thế lực vẫn chưa ổn định, không có khả năng ngay lập tức điều động hơn một trăm người ám sát Uyển Nhi, hơn nữa tình hình bên trong Tương Dương luôn trong sự giám thị của Cẩm Y Vệ, bộ tộc Tân thị không thể công khai điều động nhân sự mà không bị phát hiện.
Sau khi hiểu rõ điểm này, Lưu Kỳ liền tới trong phòng Tân Hiến Anh trấn an nàng, sự tình Uyển Nhi gặp chuyện một khi truyền ra ngoài, bộ tộc Tân thị lập tức trở thành mục tiêu hoài nghi lớn nhất, đồng thời sẽ đoán liệu có phải Tân Hiến Anh ở sau lưng động thủ, còn không bằng trực tiếp nói cho Tân Hiến Anh, vừa có thể trấn an bộ tộc Tân thị lại có thể xua tan nghi ngờ của Tân Hiến Anh.
Dù sao Tân Hiến Anh cũng là chính thê, một số sự việc không thể không suy xét cảm nhận của nàng. Vị trí chính thê này vốn là có rất nhiều người nhìn vào, mọi cử động của Tân Hiến Anh đều trong mắt mọi người, hơi có chút sơ sẩy sẽ bị người khác đàm tiếu. Tân Hiến Anh không chỉ phải xử lý sự việc trong hậu viện, còn muốn giúp hắn bày mưu tính kế, có thể nói là rất mệt, hắn không muốn Tân Hiến Anh có thêm gánh nặng gì nữa
Nghe được Lưu Kỳ nói Uyển phu nhân gặp chuyện, ý niệm đầu tiên của Tân Hiến Anh chính là chẳng lẽ phụ thân động thủ, không phải là mình đã thông báo với bọn họ cái gì cũng không cần làm ấy ư, làm sao còn xuất hiện chuyện như vậy. Tuy nhiên sau khi nghe được nửa câu, Tân Hiến Anh mới nghĩ lại, nếu thật là phụ thân động thủ, Lưu Kỳ tuyệt đối sẽ không để cho nàng đi chuẩn bị giường cho Uyển phu nhân.
- Uyển nhi muội muội hiện tại thế nào?
Mặc dù biết việc này không can hệ tới bộ tộc Tân thị, nhưng Tân Hiến Anh vẫn có chút lo lắng. Nàng hiểu rất rõ, Lưu Kỳ rất xem trọng việc Uyển nhi có thai, tuy Lưu Kỳ không để lộ ra ngoài nhưng Tân Hiến Anh vẫn có thể cảm nhận được vui mừng trong lòng Lưu Kỳ, mà Uyển Nhi gặp chuyện khả năng lớn nhất là bộ tộc Tân thị, cho dù tương lai điều tra ra không liên quan đến bộ tộc Tân thị nhưng vẫn có một số người mượn cơ hội lần này nghi ngờ bộ tộc Tân thị. Bởi vậy, bất kể là vì Lưu Kỳ hay là vì bộ tộc Tân thị, nàng đều không thể không quan tâm.
- Chỉ là bị chút kinh hãi hẳn là không có chuyện gì lớn, ta đã để cho Hoa Đà thần y tiến đến.
Lưu Kỳ lắc đầu sắc mặt vẫn có chút trầm trọng, hắn ở hậu thế cũng đã được nghe nói người mang thai ảnh hưởng đến thai khi cực kỳ phiền toái, hiện tại y thuật ở thời đại này tuy có chỗ độc đáo của nó, nhưng có rất nhiều phương diện không cách nào so sánh với đời sau.
- Phu quân yên tâm, có Hoa Đà thần y ở đây, Uyển Nhi muội muội sẽ không có chuyện gì đâu.
Nghe được Uyển Nhi chỉ bị chút kinh hãi, Tân Hiến Anh thở phào nhẹ nhõm, tình huống như vậy còn tốt hơn rất nhiều lần so với nàng tưởng tượng.
……………………
- Chủ công, Uyển phu nhân chỉ là bị chút kinh hãi tạm thời ngủ, trong xe ngựa cũng đã trải thật dày áo ngủ bằng gấm, Uyển phu nhân cũng không có chuyện gì, chỉ cần điều trị vài ngày là có thể khôi phục.
Trong thư phòng, Hoa Đà nhìn Lưu Kỳ hạ giọng nói.
- Ừ, vậy làm phiền tiên sinh.
Lưu Kỳ thở phào nhẹ nhõm, tảng đá đè trong lòng rốt cuộc để xuống.
- Chủ công khách khí.
Hoa Đà chắp tay nói, hiện giờ trong thành Tương Dương, Lưu Kỳ đã mở một học việc cho Hoa Đà, tuy rằng trong học viện có rất ít người, nhưng Hoa Đà đã rất là cao hứng.
- Mạt tướng Dương Linh cầu kiến chủ công.
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một giọng nói.
- Chủ công, lão hủ xin phép được cáo lui trước.
Hoa Đà biết Dương Linh và Lưu Kỳ có chuyện trọng yếu cần thương lượng, việc này hắn cũng không muốn tham gia.
- Ta tiễn thần y.
Lưu Kỳ đứng dậy tiễn Hoa Đà ra ngoài cửa, sau đó mới nói với Dương Linh:
- Vào đi.
- Bái kiến chủ công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận