Tam Quốc Tranh Phong

Chương 435

Toàn bộ Kinh Châu đều biết, bộ tộc Thái thị là tử địch của Lưu Kỳ, một khi chuyện này truyền ra ngoài, hắn không thể không chết. Trên thẻ tre còn nói hắn phải âm thầm ủng hộ công tử Lưu Tông, mầy ngày nay hắn vẫn luôn suy nghĩ được mất trong đó. Sự tình hắn cùng bộ tộc Thái thị, chỉ có nhân vận trọng yếu trong bộ tộc Thái thị biết, mà ngay cả Thái phu nhân cũng không biết, hiện giờ lại lại xuất hiện thẻ tre này, hiển nhiên bộ tộc Thái thị còn có người sống, hơn nữa còn là nhân vận trọng yếu.
Tuy rằng âm thầm ủng hộ Lưu Tông có nguy hiểm rất lớn, nhưng về lâu dài phải trả giá cao hơn rất nhiền, hiện giờ thế lực của Lưu Kỳ đã có hình thức ban đầu, hắn đầu nhập vào Lưu Kỳ nói không chừng không có được tín nhiệm của Lưu Kỳ, cho dù lấy được tín nhiệm của Lưu Kỳ tối đa cũng chỉ duy trì chức Thái Thú không thay đổi.
Nhưng nếu hắn ủng hộ Lưu Tông, tương lai một khi Lưu Tông xoay người, hắn lấy được không chỉ riêng một quận Quế Dương, tuy rằng thế lực bộ tộc Thái thị khổng lồ, nhưng lần trước sau khi bị thương nặng, thế lực đã bị tê liệt, hắn có thể khẳng định hiện tại thế lực của mình là thế lực mạnh nhất trong tay Lưu Tông, nói cách khác đến lúc đó một khi Lưu Tông xoay người, hắn có thế làm một Thái thị thứ hai, thậm chí có thể thay thế Lưu Tông.
- Tướng quân, có một người tự xưng là người Thị Tính Sài đến cầu kiến.
Đúng lúc này một thanh âm ở ngoài cửa vang lên.
- Để hắn tiến vào.
Ánh mắt Triệu Phạm sáng ngời. Sài không phải là Thái ấy ư, ta thật muốn xem bộ tộc Thái thị còn ai không chết.
- Triệu Thái thú đã lâu không gặp.
Không bao lâu chợt nghe một gọng nói truyền vào, khiến trong lòng Triệu Phạm run lên.
Triệu Phạm ngẩng đầu nhìn về phía cửa, trong lòng lại cả kinh, nghe thanh âm hắn liền cảm giác là Thái Huân, không ngờ lại là sự thật.Thái Huân là một trong những huynh đệ của Thái Mạo, có thể nói anh ta là người am hiểu nhất về âm mưu quỷ kế, hơn nữa thủ đoạn tàn nhẫn, là người hắn không hi vọng được gặp nhất, không ngờ Thái Huân lại không chết.
- Thế nào, Thái thú không nhận ra?
Thái Huân cười nhìn Triệu Phạm nói.
Phất tay để hộ vệ bốn phía lui ra, Triệu Phạm mới để Thái Huân đi vào trong phòng.
- Ta biết ngay ngươi sẽ không chết dễ dàng như vậy.
- Ha ha, chỉ sợ trong lòng Triệu Thái Thú ước gì ta chết.
Thái Huân lắc đầu nói:
- Ta tới là để hỏi xem Triệu Thái Thú tính toán thế nào?
- Thái huynh nói đùa, chức Thái Thú đều là Thái thị cho, chẳng lẽ ta còn có thể cự tuyệt hay sao?
Triệu Phạm cười cười nói.
- Ồ, Triệu Thái Thú sẽ không hối hận vì quyết định ngày hôm nay.
Thái Huân dường như đã sớm dự kiến Triệu phạm sẽ đáp ứng bởi vậy cũng không kinh ngạc.
- Không biết kế tiếp Thái huynh muốn làm gì, phải biết rằng đợi sau khi Lưu Kỳ chỉnh hợp được thế lực Kinh Châu, muốn xoay người có thể sẽ khó khăn.
Triệu Phạm hỏi.
- Ha ha, Lưu Kỳ ở Tương Dương lập tức giết mười mấy thế gia, lại thu hội binh quyền bột ốc Khoái thị, hiện giờ lại triệu tập các thế gia tề tụ tại Tương Dương, hiển nhiên là muốn mượn cơ hội chèn ép các thế gia, ta đây muốn châm ngòi mối quan hệ giữa Lưu Kỳ và các thế gia, chỉ cần các thế gia liên hợp lại phản kháng Lưu Kỳ, đến lúc đó Kinh Châu tất loạn, Kinh Châu càng loạn tình thế càng có lợi cho ta.
Thái Huân cũng không giấu diếm mở miệng nói.
- Ồ, toàn bộ Kinh Chầu nhiều thế gia như vậy, không biết ngươi muốn động thủ các thế gia nào?
Triệu Phạm nói.
- Hơn mười năm bộ tộc Thái thị ta nâng đỡ nhiều thế gia như vậy, hiện giờ bộ tộc Thái thị vừa mới ngã, các thế gia đó đã thay đổi không nghe lời rồi, lưu lại ở trên đời cũng không có tác dụng gì.
Thái Huân cười lạnh nói.
- Cái này…
Triệu Phạm trong lòng lạnh lẽo, đối với thủ đoạn tàn nhẫn của Thái Huân càng thêm kinh hãi.
- Thế nào, Triệu Thái Thú không muốn?
Thấy vẻ mặt của Triệu Phạm, Thái Huân liếc mắt nhìn Triệu Phạm nói.
- Sao lại không muốn, sẽ theo như ý của ngươi.
Triệu Phạm đổi giọng nói.
... ... .
Trong rừng cây, một đại đội người đang nghỉ ngơi, cầm đầu chính là một trung niên hơn bốn mươi tuổi, người trung niên này chính là tộc trưởng bột tộc Trương thị quận Quế Dương, lần này cũng nhận được điệp báo tới Tương Dương, lần này là ông ta dẫn theo hộ vệ đi tới Tương Dương tham gia thịnh hội.
ở xung quanh bốn phía hắn có gần trăm tên hộ vệ hầu hạ, cảnh giác nhìn bốn phía, những hậu vệ này nhìn qua có võ nghệ, vừa thấy liền biết không phải là hộ vệ bình thường. Quế Dương quận xưa này không yên ổn, người hơi có chút thân phận sẽ thương mang theo hộ vệ đề đề phòng sơn tặc, mà bộ tộc Trương thị là đại tộc số một số hai ở Quế Dương, tộc trưởng bộ tộc Trương thị đi ra ngoài đương nhiên mang theo không ít hộ vệ.
- Tộc trưởng, nơi này gần đây không yên ổn, hay là mau chóng đi tới Trường Sa hãng nghỉ ngơi?
Nhìn tộc trưởng ngồi dưới hàng cây vẻ mặt mỏi mệt, đầu lĩnh hộ vệ cắn răng tiến lên phía trước nói.
Trung niên khoát tay không thèm để ý nói:
- Những sơn tặc này chẳng qua là bắt nạt kẻ yếu, chúng ta nhiều người như vậy bọn họ làm sao dám đánh trên người chúng ta, khí trời nóng như vậy hay là nghỉ ngơi thêm một chút rồi đi.
Nói xong người trung niên híp mắt nhìn sắc trời rồi với vẻ mặt sầu khổ, lúc này đang là giữ trưa hè, nắng gắt như lửa cũng chỉ có trong rừng cây này còn tương đối mát mẻ một chút.
Thấy tộc trưởng lắc đầu, thống lĩnh hộ vệ thở dài không khuyên nữa, mà lệnh cho hai người ra bốn phía tìm hiểu tình hình. Bề ngoài quận Quế Dương cực kỳ yên ổn, nhưng mấy ngày gần đây đã liên tiếp xuất hiện tình trạng bị cướp, tộc trưởng có thân phận đặc thù, hắn không thể không cẩn thận.
Chíu …u …u
Một thanh âm vang đội vang lên, thống lĩnh hộ vệ lúc này đột nhiên biến sắc, đây chính là tín hiệu cầu cứu lẫn nhau giữa các hộ vệ, lúc này thống lĩnh hộ vệ tiến lên vài bước quát:
- Bảo vệ tộc trưởng.
Nguyên bản hộ vệ phân tán bôn phía lập tức xông tới, bao vây bốn phía trung niên chật như nêm cối, một đám cảnh giác nhìn bốn phía.
- Sao lại thế này?
Nghe được tín hiệu cầu cứu, trung niên cũng vội đứng lên hỏi.
- Khả năng là người của ta gặp phải tập kích, tộc trưởng ở đây chờ, ta dẫn người đi xem.
Thống lĩnh hộ vệ nói xong liền đem theo mấy người hướng về hướng có tín hiệu vội vàng đuổi tới.
Không bao lâu sau thống lĩnh hộ vệ liền nhìn thấy hai cỗ thi thể nằm ngang trên đường, sắc mặt thay đổi vài lần thống lĩnh hộ vệ mới hít một hơi thật sau tiến lên xem xét tình hình hai đồng bạn, chỉ thấy hai người đều bị một mũi tên trí mạng, hơn nữa trên mặt hai người rõ ràng còn lưu lại sự kinh hoảng.
- Đi.
Thống lĩnh hộ vệ sắc mặt âm trầm lệnh hai gã hộ vệ khiêng thi thể của bọn họ đi về phía rừng rậm.
- Sao lại thế này? Có phải gặp sơn tặc không?
Người trung niên thấy thống lĩnh hộ vệ trở về liền bước lên phía trước hỏi, tuy nhiên sau khi nhìn thấy thi thể của hai gã hộ vệ thì sắc mặt trở vên trắng bệch.
- Tộc trưởng, nơi này không an toàn, chúng ta nên nhanh chóng tới Trường Sa, chờ đến Trường Sa sẽ không sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận