Tam Quốc Tranh Phong

Chương 644

Trong đại trướng Tào Tháo, đám người Quách Gia đều tụ tập lại, lúc này đang thảo luận chiến sự.
- Ừ, Nam Dương cửu kinh chiến loạn, các chư thành còn lại không nói, duy chỉ có thành Uyển Thành chắc chắn dễ thủ khó công, dù cho Trọng Đức có mười vạn đại quân sợ rằng cũng phải phí chút bản lĩnh. Lần này phụ trách trấn thủ Uyển Thành là người phương nào?
Lúc này sắc mặt Tào Tháo trầm ngưng, hiển nhiên là cực kì coi trong trận chiến này, không chấp nhận một sai lầm nào.
- Trấn thủ Uyển Thành chính là Tướng lĩnh Hoàng Trung dưới trướng Lưu Kỳ, tuy Hoàng Trung này đã gần năm mươi tuổi, nhưng võ nghệ không hề giảm sát, nghe nói chỉ một lưỡi đại đao có thể tung hoành Kinh Tương không ai địch nổi, lúc trước Lưu Kỳ tru sát Trương Tiện là lúc dưới trướng chỉ có Cam Ninh có thể coi là ngang tài ngang sức với người này. Mà cùng với Hoàng Trung ở đó còn có Từ Thứ Từ Nguyên Trực dưới trướng Lưu Kỳ, Từ Thứ Từ Nguyên Trực này là một trong những người đi theo Lưu Kỳ ngay từ đầu, nghe nói có chút khó chơi. Trọng Đức biết chút về người này, mà người này khiến hắn cũng có chút kiêng kị. Không ngờ đối thủ trận chiến này với hắn lại là Từ Thứ.
Quách Gia nhíu mày nói:
- Lần này Lưu Kỳ điều động hơn mười vạn binh mã Kinh Châu, trong đó có năm vạn binh mã ở Uyển Thành, sợ là phải có một cuộc ác chiến rồi.
Thập tắc vi chi, ngũ tắc công chi, bội tắc phân chi (nếu thực lực ta hơn địch gấp 10 thì bao vây địch, nếu thực lực ta hơn địch gấp 5 thì tiến đánh địch, nếu thực lực ta hơn địch gấp 2 thì hãy phân tán địch). Mọi người đều đã thạo binh pháp, tuy binh mã dưới trướng Trình Dục gấp hai lần Từ Thứ, nhưng Từ Thứ dựa thành mà thủ, muốn giành chiến thắng cũng không phải chuyện dễ.
- Ừ, Từ Thứ ở Uyển Thành sao?
Sắc mặt Tào Tháo như thường, tực hồ không có chút kiêng dè Từ Thứ.
- Sau khi Từ Thứ, Hoàng Trung nhận được mệnh lệnh của Lưu Kỳ, đã thúc ngựa chạy tới Uyển Thành trong hôm nay.
Quách Gia khom người nói, tuy rằng Lưu Kỳ tụ tập mười vạn đại quân, nhưng lại sớm điều mười vạn đại quân đến Tương Dương tiến Bắc, sau khi nghe được tin Tào Tháo xuôi Nam, binh mã cũng nhanh chóng lao tới Uyển Thành, chắc sẽ tới nhanh hơn Từ Thứ, Hoàng Trung.
- Lưu Kỳ phái người nào đóng tại Hán Trung?
Tào Tháo hỏi.
- Đóng ở Hán Trung chính là danh tướng Kinh Châu Văn Sính, đang cùng hắn ở vùng Kinh Tương chính là Ngọa Long danh xưng Gia Cát Lượng, lần trước Giang Đông binh bại, cùng với đánh chiếm Ích Châu đều là người này bày mưu tính kế. Đóng ở Hán Trung cũng có năm vạn binh mã.
Quách Gia nói.
- Ồ, ngươi mới nói tuy lần này Kinh Châu tụ tập mười vạn binh mã, lần này điều động toàn bộ, chẳng lẽ không sợ sau khi binh bại không còn chút cơ hội nào nữa sao?
Tào Tháo khẽ cười nói:
- Nếu mười vạn binh mã này đều bị đại quân ta kiềm hãm, ta sẽ phái đại quân vượt Uyển Thành thẳng tiến Tương Dương, Lưu Kỳ kia chẳng phải là bó tay chịu trói sao?
Quách Gia sửng sốt, lập tức thầm than một tiếng quả nhiên, ngẩng đầu nhìn về phía Tào Tháo, bất đắc dĩ nói:
- Chủ công, Kinh Châu nhiều sông ngòi, khi đại quân ta xâm nhập vào Kinh Châu sẽ bị ngăn trở, đến lúc đó đại quân dễ bị thủy quân Kinh Châu thừa dịp tấn công, hơn nữa Kinh Châu đã đạt thành minh tước với Giang Đông, trong mấy ngày tới, Tôn Sách Giang Đông cũng sẽ dẫn dắt năm vạn đại quân tiến Bắc, cùng với Lưu Kỳ Kinh Châu đối kháng chủ công.
- Sao lúc này Tôn Bá Phù quyết đoán vậy, có thể tạm gác lại thù giết cha đoạt vợ, kết minh với Kinh Châu?
Tuy rằng đã sớm đoán trước nhưng khi nghe nói năm vạn đại quân Tôn Kiên tiến Bắc, Tào Tháo vẫn còn kinh hãi.
Tôn Sách dũng mãnh, hơn nữa binh mã Giang Đông hung hãn, quả thật có thể gây rối cho hắn.
- Từ nửa năm trước, các quận Nhữ Nam cũng đã gia cố thành trì, tăng cười viện quân. Kiềm chế Tôn Sách không khó lắm, ta nghĩ Lưu Kỳ sẽ tuyệt đối không cho phép binh mã Giang Đông tiến vào Kinh Châu.
Lúc này Hứa Du mở miệng nói:
- Chỉ cần giành thắng lợi ở Uyển Thành và Hán Trung, là có thể quyết định thắng bại trận chiến này.
- Tử Viễn nói không sai, trong thời gian ngắn hẳn Tôn Sách sẽ không gây nhiều phiền toái, mấu chốt là sớm có thể đánh thắng Uyển Thành và Hán Trung.
Quách Gia cũng gật đầu đồng ý với lời của Hứa Du.
- Ừ, tăng thêm thám báo, chú ý cặn kẽ Hán Trung và Uyển Thành, nếu có tin gì lập tức báo lại. Còn nữa, truyền lệnh cho chư quận Nhữ Nam, nếu Tôn Sách tiến Bắc, chỉ có thể cố thủ, không thể xuất chiến.
Ánh mắt Tào Tháo kiên định, hạ lệnh.
- Mặt khác phái mật thám tiến vào Kinh Châu, tìm xem hiện giờ Lưu Bị đang ở đâu?
Tào Tháo cực kì kiêng kị Lưu Bị này, cũng biết lòng người này luôn có chí lớn, nếu có cơ hội nhất định sẽ thừa cơ khởi lên, nếu người này tới Kinh Châu, hiển nhiên là muốn mượn Kinh Châu để quật khởi, một khi đã vậy có thể lợi dụng người này làm náo loạn Kinh Châu một phen.
- Ừ, nghe nói sau khi Lưu Bị tới Kinh Châu, vẫn bị Lưu Kỳ lạnh nhạt, mà ngay cả chư tướng Quan Vũ dưới trướng cũng bị giam cầm, nếu có thể khiêu khích người này kiếm chuyện ở Kinh Châu, hẳn sẽ có lợi cho chủ công.
Hứa Du gật đầu nói.
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... . . .
Ngay lúc đám người Tào Tháo thảo luận nên ứng đối liên minh Kinh Châu và Giang Đông như thế nào, Tào Nhân đã dẫn dắt mười vạn đại quân đến ngoài thành Uyển Thành, và hoàn thành dựng trại đóng quân cách ngoài thành mười dặm.
Cùng lúc đó, trong Uyển Thành, Từ Thứ, Hoàng Trung cũng nhận được tin đại quân Tào Tháo đã đến, bầu không khí bên trong thành lập tức khẩn trương hơn, đại chiến hết sức căng thẳng.
Sáng sớm hôm sau, mấy vạn binh mã chậm rãi kéo tới ngoài thành Uyển Thành, tiếng trống rung trời đã sớm kinh động đến binh mã Kinh Châu bên trong Uyển Thành.
Đám người Từ Thứ, Hoàng Trung đi lên thành lâu, chỉ thấy dưới cổng thành đông nghịt một mảng, đi tới giữa có thể nghe rõ tiếng giáp sắt va chạm vào nhau ù ù, một chiến trận liên kết chặt chẽ, khí thế như hồng.
Mà ở phía trước rõ ràng là Tào Nhân, cùng với phó tướng Lý Điển, Tào Thuần, sau ba người còn có hơn mười tên tướng lĩnh đang mặc giáp sắt, lúc này mấy người đều đang híp mắt ngẩng đầu nhìn về phía trên cống thành.
- Đại ca, sao không hạ lệnh công thành.
Sắc mặt Tào Thuần lạnh lùng nghiêm nghị, trong giọng nói mang theo vài phần nôn nóng.
Thấy bộ dạng Tào Thuần như vậy, Tào Nhân không khỏi lắc đầu, nói:
- Tử Hòa, kẻ làm tướng phải bình tĩnh cẩn thận, vạn không thể bị tư tưởng mê hoặc, càng không thể bị tình cảm chi phối. Uyển Thành này ngay cả chủ công mấy lần chinh phạt đều không thể đánh chiếm, vạn không thể coi thường. Ngươi xem binh lính trên cổng thành, tuy rằng tăng lên không ít, nhưng lại không thấy bối rối chút nào, hiển nhiên đã sớm đề phòng chúng ta. Kinh Châu dựa thành mà thủ, không thể mạnh mẽ công thành.
- Đại ca trực tiếp hạ lệnh đi, ta nghe đại ca.
Tào Thuần lắc đầu, tựa hồ nghe cũng chẳng lọt mấy lời dạy bảo của Tào Nhân.
- Trước hết nên thăm dò hư thực trong thành.
Tào Nhân gật đầu, hiển nhiên đã quen với hành động của Tào Thuần:
Bạn cần đăng nhập để bình luận