Tam Quốc Tranh Phong

Chương 641

- Tốt tốt tốt, Tử Nghĩa có thể tỉnh lại thì có thể địch được vạn quân.
Trong lòng Tôn Sách cực kỳ vui mừng, cũng không truy cứu Lỗ Túc tự mình đen thương thế của Thái Sử Từ tiết lộ nữa.
Đối với hắn mà nói tin tức này so với hai tin tức trước còn khiến người phấn chấn hơn, ngàn quân dễ có tướng tài khó cầu, Giang Đông ngày nay thiếu nhất chính là đại tướng như Thái Sử Từ hay Chu Du.
- Không ngờ Hoa Đà thật sự tới Kinh Châu, còn cống hiến cho Lưu Kỳ, thật là đáng tiếc.
Đối với Hoa Đà, Tôn Sách cũng đã phái người tìm kiếm mấy lần những không có kết quả, cuối cùng biết được Hoa Đà đang ở Tương Dương thì gần như dập tắt hết tâm tư muốn Hoa Đà cứu Thái Sử Từ, không ngờ lần này trời đưa đất đẩy có được Hoa Đà đến giúp rồi.
- Thuộc hạ đã báo cho Pháp Hiếu Trực, hôm nay chủ công mở tiệc trong phủ chiêu đãi sứ giả rồi.
Lỗ Túc nhắc nhở.
- Ừ, một khi đã như vậy, vậy thì gặp một lần đi, chỉ sợ Pháp Hiếu Trực cũng đang phải vội vàng trở về Kinh Châu đó.
Tôn Sách cười cười nói, Giang Đông lúc này đã hết sức khẩn trương, đại quân điều động thường xuyên, chính vụ bận rộn. Làm trạm thứ nhất mà khi Tào Tháo xuôi Nam, Kinh Châu càng sứt đầu mẻ trán.
Tương Dương.
Thời gian nửa năm tuy không dài, nhưng cũng đủ để Lưu Kỳ chuẩn bị trận đại chiến tiếp theo. Sau khi nhận được tin tức Tào Hồng bị chém chết, hai vạn Hổ Báo Kỵ toàn quân bị diệt, Lưu Kỳ đã mơ hồ cảm nhận được đến lúc này tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
Kế tiếp hành động của Tào Tháo không thể nghi ngờ đã xác nhận suy đoán của Lưu Kỳ. Tào Tháo cư nhiên trong lúc phương Bắc chưa ổn định đã có ý định khởi binh tiến về phía Nam, hơn nữa mục tiêu lại là Kinh Châu.
Lần này Lưu Kỳ cảm thấy áp lực, thậm chí toàn bộ Tương Dương đều dưới cỗ áp lực này mà có chút trầm mặc. Lần trước đối thủ của Kinh Châu là Giang Đông, là Ích Châu, là Lương Châu. Tuy khi đó Tào Tháo cũng là quân địch, cũng từng cùng với binh Tào đại chiến qua, nhưng lần này lại không giống thế.
Cho dù là Giang Đông, Ích Châu hoặc Lương Châu, đối với Kinh Châu mà nói hai bên thực lực ngang nhau, thậm chí binh mã và nhân tài của Kinh Châu khi đã ổn định càng thắng một ván, cho dù Tào Tháo ngẫu nhiên phái binh mã ngăn cản Kinh Châu khuếch trương, nhưng binh mã sẽ không quá nhiều, đối với Kinh Châu mà nói thì gần như cũng không có ảnh hưởng gì.
Nhưng lần này không giống, mấy chục vạn đại quân xuôi Nam, ngay cả khi Kinh Châu phát triển nhanh chóng vẫn như cũ tuyệt đối bị vây trong tình thế không thuận lợi. Đối với lần này Tào Tháo mang mấy chục vạn quân xuôi Nam, Lưu Kỳ cũng không có quá nhiều lo lắng. Đại chiến hơn mười vạn người, cho dù ai thua ai thắng, cuối cùng hai bên đều sẽ lưỡng bại câu thương.
Phương Bắc Tào Tháo chưa ổn định, còn tồn tại rất nhiều tai họa ngầm, thậm chí nói đại quân xuôi Nam là phúc hay họa đều khó đoán. Nhưng Kinh Châu cũng giống như thế, trong hai năm ngắn ngủi Kinh Châu có thể phát triển nhanh như vậy, có thể nói mười năm tích lũy đã không còn mấy, nếu không có mấy kho lúa lớn chống đỡ, chỉ sở Kinh Châu lúc này đã không còn bao nhiêu lương thảo có thể dùng rồi.
Nếu đã như thế, lương thảo trong mấy kho lương lớn cũng không còn thừa nhiều nữa, nếu không có thời gian nửa năm này đám người Gia Cát Lượng giỏi về trù tính, chỉ sợ cần lương thảo cho đại chiến lần này cũng không thể cung cấp được nữa.
Nếu Kinh Châu có thể nghỉ ngơi và chỉnh đốn thêm vài năm, cho dù là chống lại Tào Tháo, Lưu Kỳ cũng sẽ có vài phần tự tin, lúc này khai chiến ngay cả Lưu Kỳ cũng khẩn trương vô cùng, huống chi là các thế gia trong kinh Châu.
Mấy chục vạn đại quân dưới trướng Tào Tháo mà lại đều là quân tinh nhuệ, gần như lấy xu thế nghiền ép đánh lại đây, đối với Kinh Châu còn đang ổn định mà nói, tuyệt đối là tai họa phi thường.
Vừa mới chiếm cứ Lương Châu, Ích Châu và những nơi khác, chỉ sợ cũng sẽ vì thế mà rung chuyển không yên.
- Chủ công, đại quân Tào Tháo đã xuất phát, ba mươi vạn đại quân chia ra ba đường, một đường đi thẳng đến Hán Trung, đường tiếp theo xuôi Nam đến Uyển Thành, đường còn lại là theo Tào Tháo trấn thủ hậu phương, có thể nói khí thế hung hãn không thể không đề phòng.
Trong thư phòng, sắc mặt Gia Cát Lượng mơ hồ có chút khó coi, mà sắc mặt mấy người Từ Thứ, Bàng Thống cũng hơi trắng bệch, lấy hai mươi vạn đại quân chia làm hai đường đến Uyển Thành và Hán Trung, một lúc liền chặn đứng mạch máu của Kinh Châu rồi.
Uyển Thành và Hán Trung được cho là hai nơi trọng yếu nhất của toàn bộ Kinh Châu, chỉ cần hai nơi này còn trong tay của Kinh Châu, cho dù Lương Châu thất thủ, thì cũng có thể chống đỡ Kinh Châu vùng dậy.
Nhưng hai nơi này đều giáp phương bắc, cùng tiếp giáp với thế lực Tào Tháo, tự nhiên Tào Tháo đầu tiên sẽ tấn công nơi này, nhưng Tào Tháo lấy hai mươi vạn quân công kích hai nơi này, rõ ràng là muốn đem chiến hỏa thiêu đốt đến toàn bộ Hán Trung và Nam Dương.
Đây rõ ràng là đang bức ép Kinh Châu quyết chiến, Hán Trung, Nam Dương đều là nơi Kinh Châu bắt buộc phải cứu.
- Thật là cực kỳ độc ác, mặc kệ là thắng hay bại, trận chiến này qua đi chỉ sợ Hán Trung và Nam Dương cũng sẽ biến thành một đống hoang tàn, Kinh Châu ta nếu muốn khôi phục nguyên khí thì chính là vô cùng khó.
Từ Thứ lắc đầu, một khi Hán Trung và Nam Dương biến thành gò đất, Kinh Châu gần như lâm vào trạng thái tê liệt, trong thời gian ngắn thực lực giảm sút, cứ một bên tăng một bên giảm, thế lực Tào Tháo một mình chiếm cứ phương Bắc triệt để vượt qua Kinh Châu, đến lúc đó Kinh Châu chắc chắn sẽ thua.
- Đại chiến vừa bắt đầu đã ép buộc chủ công quyết chiến, Tào Tháo này chỉ sợ là muốn tốc chiến tốc thắng.
Bàng Thống ánh mắt âm trầm, đối với đại quân Tào Tháo cũng cực lỳ lo lắng:
- Hơn nữa mười vạn đại quân Tào Tháo còn ở phía sau trấn thủ, chỉ cần thời cơ thỏa đáng lập tức sẽ tham chiến quyết định thắng bại. Ở Hán Trung và Nam Dương, thủy quân Kinh Châu ta cũng muốn thu lại áp chế, không thể phát huy ra ưu thế lớn nhất.
Nói xong vẻ tức giận trong ánh mắt ngày càng nặng, Tào Tháo này rõ ràng đã sớm nhìn thấu thực lực của Kinh Châu, trận chiến này một khi đã mở ra Kinh Châu sẽ bị vây trong hoàn cảnh xấu.
- Đích xác phải tốc chiến tốc thắng, trận chiến này Tào Tháo kéo dài không nổi, Kinh Châu ta cũng không thể kéo dài, một khi chiến sự kéo dài Kinh Châu ta chỉ sợ cũng sẽ phát sinh thêm sự cố.
Lưu Kỳ bình tĩnh mà nói:
- Tào Tháo tuy được coi là xưng hùng phương Bắc, nhưng các châu quận cũng muốn ép Tào Tháo vào đường chết. Khi thế lực Tào Tháo lớn mạnh, các thế lực này tuy không xuất hiện, nhưng một khi Tào Tháo xuất hiện hoàn cảnh xấu, những thế lực này sẽ nhảy ra tác loạn, mặc dù rất nhanh sẽ bị trấn áp, nhưng ảnh hưởng lại lớn. Mà Kinh Châu ta nội bộ cũng giống thế đều không ổn định, Ích Châu đến nay vẫn vây trong rung chuyển, Lương Châu nếu không có Mã Siêu trấn thủ chỉ sợ rung chuyển còn lớn hơn nữa, bởi vậy thắng bại của trận chiến này liên quan đến tương lại của Kinh Châu ta, chỉ có thể thắng, không được phép thua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận