Tam Quốc Tranh Phong

Chương 145

- Việc này ta làm được, xin hãy chuyển lời của ta đến đại công tử, Văn Sính nhất định không để đại công tử thất vọng.
Trong tín thư Lưu Kỳ đã nói rõ, hy vọng Văn Sính giáo huấn Giang Đông bài học đáng nhớ. Văn Sính đối với việc Giang Đông thường xuyên nhiễu loạn Kinh Châu cũng vô cùng bất mãn vì thế rất tán thành, trên tín thư còn nói đánh thế nào là do y tự mình định đoạt.
Nghe Văn Sính nói xong Vương Nghị cũng không rời đi, ngược lại sắc mặt có chút ngưng đọng, đứng lên nhìn thẳng về phía Văn Sính nói:
- Có một chuyện, mạt tướng xin thay mặt gia phụ và đại công mong Tướng Quân chỉ điểm.
Nghe được lời này, sắc mặt Văn Sính có chút ngưng đọng, ngồi ngay ngắn, gật đầu nói:
- Mời nói.
Vương Nghị nói rõ tình hình huyện Dương Tân từ đầu đến cuối cho Văn Sính, khi kể lại phản ứng của Lý Nghiêm lúc gặp Lưu Kỳ trong lòng tràn ngập cảm xúc, sau khi nói xong chằm chằm nhìn Văn Sính.
Nghe được Lý Nghiêm dám uy hiếp Lưu Kỳ, sắc mặt Văn Sính đại biến, y trung thành với Lưu Biểu, mà Lưu Kỳ lại là trưởng tử của Lưu Biểu, ở mức độ nhất định Lưu Kỳ chính là đại biểu cho Lưu Biểu, hiện tại thủ hạ của y dám ép bức Lưu Kỳ, điều này so với việc tạo phản chẳng có gì khác nhau.
Sau khi gặp thuộc hạ của Lưu Kỳ, biết rõ tình cảnh của Lưu Kỳ hiện tại, y lập tức mệnh lệnh đại quân cấp tốc hành quân chính là vì sợ Lý Nghiêm làm ra chuyện gì đó quá phận. Tính cách của Lý Nghiêm y là người hiểu rất rõ, vốn cho rằng đại công tử lúc này vẫn đang ở Giang Đông, mệnh Lý Nghiêm đến tìm hiểu tin tức, không ngờ đại công tử đã trở về Kinh Châu, một mặt cũng là bội phục tài năng của Lưu Kỳ, mặt khác lo lắng Lý Nghiêm mạo phạm Lưu Kỳ. Cũng không ngờ gã Lý Nghiêm này lại dám to gan lớn mật uy hiếp Lưu Kỳ.
Nghe Vương Nghị nói xong, Văn Sính lại biến sắc, sau hồi lâu mới bất đắc dĩ nói:
- Vương Tướng Quân yên tâm, việc này Văn Mỗ sẽ xử lý, xin Vương Tướng Quân thay ta bồi tội với đại công tử.
Vương Nghị có chút kinh ngạc hỏi:
- Tướng Quân, Lý Nghiêm này rốt cuộc là người thế nào?
Văn Sính bất đắc dĩ nói:
- Lý Nghiêm này chính là hậu nhân của một người bạn cũ của tại hạ, thời gian trước tình cờ phát hiện thấy y có chút tài năng nên mới đề bạt y, không ngờ lại dám làm càn như thế.
Vương Nghị tuy biết trong đó có ẩn tình nhưng cũng không hỏi thêm, Văn Sinh một lòng trung thành đối với Lưu Biểu là điều không cần bàn cãi, nếu không cũng sẽ không hạ mình bồi tội với Lưu Kỳ như thế.
Thấy Vương Nghị không hỏi thêm Văn Sính cũng thở phào nhẹ nhõm, trong lòng phát sinh vài phần cảm kích đối với Lưu Kỳ. Vương Nghị đến tuy nói là thay mặt hai người Vương Uy và Lưu Kỳ, nhưng Văn Sính cũng nhận ra Vương Nghị chính là thay mặt Lưu Kỳ mà đến. Vương Nghị nếu không bắt Lý Nghiêm, vậy chắc chắn là Lưu Kỳ vì muốn giữ thể diện cho y.
Lại nói tiếp, Lý Nghiêm chính là hậu nhân của một người bạn xưa của Văn Sính, cha lý nghiêm là đồng mồn của y, hai người tâm đầu ý hợp sống chết có nhau. Chỉ là sau gặp chiến loạn hai người mỗi người một phương không có liên hệ, cũng là mấy tháng trước tình cờ gặp Lý Nghiêm mới biết cha Lý Nghiêm đang ở Kinh Tương. Bộ dáng Lý Nghiêm hao hao giống phụ thân y, Văn Sính chỉ cần liếc mắt liền nhận ra, sau khi tỉ mỉ hỏi thăm mới biết cha Lý Nghiêm đã qua đời, trong lòng không khỏi có chút thương xót. Cũng vì thế mới để Lý Nghiêm gia nhập Phi Long Quân, không ngờ Lý Nghiêm tài ngăng bất phàm nhân khoảng thời gian Phi Long Quân giao đấu với Trương Tú lập được nhiều công lao, Văn Sính tiện thể phong Lý Nghiêm lên làm phó tướng.
Chỉ là ở chung mới biết Lý Nghiêm lòng dạ hẹp hòi, thế nhưng Lý Nghiêm không có phạm sai lầm gì cho nên y cũng không truy xét, không ngờ mới đến đây liền xảy ra chuyện.
Nghĩ vậy Văn Sính hô lớn với thuộc hạ ngoài cửa:
- Người đâu.
Thanh âm vừa vang lên liền có hai gã Phi Long Quân đi tới trước mặt Văn Sính bái kiến, nói:
- Tham kiến Tướng Quân.
Văn Sính nói với gã Phi Long Quân:
- Phó tướng Lý Nghiêm vi phạm quân kỷ, phạt bốn mươi quân côn, tạm thời thu hồi chức thống lĩnh Phi Long Vệ để răn đe.
Hai gã sĩ tốt cả kinh, nói:
- Rõ.
Nói xong rời khỏi trướng.
Lý Nghiêm chờ đợi ngoài trướng đã hết kiên nhẫn, thấy hai người đi ra liền tiến lên hỏi, chỉ thấy hai người một trái một phải kéo y rời đi, Lý Nghiêm đang định phản kháng chợt nghe có một người lên tiếng:
- Đại Tướng Quân có lệnh, Lý Nghiêm vi phạm quân kỷ, phạt bốn mươi quân côn, tạm thời miển chức thống lĩnh Phi Long Vệ để răn đe.
Nói xong không đợi Lý Nghiêm phản ứng đã kéo y đi xuống, không lâu sau tiếng quân côn bịch bịch xen lẫn tiếng kêu thảm thiết vang lên làm kinh động sĩ tốt Phi Long Quân phụ cận.
Sĩ tốt xung quanh đều xông tới, nhìn thấy người bị đánh rõ ràng là Lý Nghiêm, tất cả không khỏi thất sắc. Từ khi Lý Nghiêm tiến vào Phi Long Quân vẫn lên như diều gặp gió, trong khoảng thời gian ba tháng ngắn ngủi được bổ nhiệm làm phó tướng, bọn họ tự nhiên biết Văn Sính cố ý chiếu cố cho Lý Nghiêm, bằng không Lý Nghiêm cũng không lập được nhiều công lao như vậy, mà hiện tại Lý Nghiêm bị đánh khiến bọn họ không khỏi suy đoán, rốt cuộc Lý Nghiêm vi phạm điều gì?
Gã sĩ tốt đang chấp hành quân pháp, thấy các sĩ tốt khác đến vây quanh, liền vừa đánh vừa nói:
- Lý Nghiêm vi phạm quân kỷ, phạt bốn mươi quân côn, tạm thời thu hồi chức phó tướng, không cho phép bất cứ ai tới gần.
Nghe được gã sĩ tốt kia nói, tất cả sĩ tốt vây quanh hiểu rõ hơn vài phần, bọn họ lúc này lập tức rời đi.
Vương Nghị trong đại trướng tuy biết văn sính cố ý bao che cho Lý Nghiêm, nhưng y cũng không để ý. Y đã biết thái độ của Văn Sính, tuy không lập tức ủng hộ Lưu Kỳ nhưng cũng không đối địch với Lưu Kỳ. Nghe được tiếng quân côn bên ngoài vang lên, Vương Nghị mới đứng dậy nói:
- Đã như vậy mạt tướng xin cáo từ.
Văn Sính thở phào, nói:
- Vương Tướng Quân đi thong thả.
Vừa nãy y đích thực bao che cho Lý Nghiêm, dù sao bốn mươi quân côn còn không đủ để trừng phạt Lý Nghiêm, mệnh lệnh thu hôi chức phó tướng của Lý Nghiêm chẳng qua chỉ dùng che mắt thiên hạ, tùy thời có thể bổ nhiệm lại.
Vương Nghị đang muốn rời đi lại đột nhiên xoay người nói:
- Thái Thú Giang Hạ Hoàng Tổ đến giờ còn chưa phái viện binh, Tướng Quân cảm thấy thế nào?
Văn Sính biến sắc thầm nghĩ hôm nay vì sao lại gặp nhiều chuyện rắc rối như vậy, lắc đầu nói:
- Có lẽ đang trên đường tới?
Vương Nghị nhìn Văn Sính nói:
- Sĩ tốt đi cầu viện Giang Hạ đến giờ còn chưa trở về, việc này đại công tử ngày mai sẽ bàn bạc với Tướng Quân, xin Tướng Quân sớm suy xét.
Trong lòng Văn Sính rất căng thẳng, lúc này gật đầu nói:
- Tướng Quân yên tâm.
Vương Nghị nhiều lời thêm nữa, lập tức xoay người rời đi. Nhấc màn trướng lên nhìn nhìn sắc trời, lúc này đã quá nửa đêm. Khi đi ngang qua người Lý Nghiêm, Vương Nghi thoáng dừng chân, sau đó không chút do đi về phía bên ngoài, rời khỏi đại doanh Vương Nghị lại lắc mình lần nữa chỉ thoáng chốc thân ảnh đã biến mất không thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận