Tam Quốc Tranh Phong

Chương 328

- Cái gì?
Tuân Văn Nhược kinh hãi ngây ra. Mọi chuyện hôm nay tựa như đã được ai bài, toàn bộ kế của mình đều bị những tướng lĩnh Kinh Châu này tính kế lại hết.
Hít một hơi thật sâu Tuân Văn Nhược thở dài:
- Lui binh.
Tiếng kẻng vang lên Tào binh đang xông lên như thuỷ triều lập tức rút lui, không bao lâu đại quân Tuân Văn Nhược đã tập kết xong tiến về hướng Phàn Thành. Tuân Văn Nhược lúc này giống như già thêm vài tuổi, nhìn hết sức tiều tụy, so với vẻ hăng hái lúc trước quả thực cách biệt một trời.
Mà lúc đại quân Tuân Văn Nhược biến mất ở ngoài thành Cức Dương, Ngụy Diên trên cổng thành đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, dặn dò một câu đề phòng nghiêm mật xong lập tức rơi vào hôn mê.
Giết chết Hứa Chử bản thân Ngụy Diên cũng bị trọng thương, trở lại bên trong thành đơn giản rửa sạch miệng vết thương xong thì nghe báo đại quân Tuân Văn Nhược chạy tới, đổi khôi giáp, Ngụy Diên lập tức đi lên tường thành, gắng gượng lừa Tuân Văn Nhược đi rồi rốt cuộc không chịu đựng nổi nữa đã rơi vào hôn mê.
Mà Ngô Hùng ở ngoài Phàn Thành cũng trời xui đất khiến cứu Ngụy Diên một mạng. Lúc này Ngô Hùng đang chỉ huy một ngàn Phi Hổ Quân hò hét bên ngoài Phàn Thành, tiếng la hét thấu trời cao khiến cho mấy trăm sĩ tốt còn lại ở Phàn Thành hai chân như nhũn ra.
Ngay lúc đại quân Tuân Văn Nhược rời khỏi Phàn Thành Ngô Hùng cũng nhận được mệnh lệnh của Bàng Thống, bí mật dẫn dắt một ngàn Phi Hổ Quân đi đến bên ngoài Phàn Thành, lúc đêm khuya mới đột ngột xuất hiện ở ngoài Phàn Thành.
Phi Hổ Quân vừa xuất hiện đã kinh động đến quân coi giữ Phàn Thành. Trấn thủ Phàn Thành vẫn là phó tướng của Mãn Sủng. Phó tướng này đi theo Mãn Sủng thời gian không ngắn, hiểu rõ sách lược phòng thủ của Mãn Sủng, bởi vậy dù Tuân Văn Nhược ở Phàn Thành gã cũng không lơi lỏng chút nào.
Khi nhìn thấy một ngàn Phi Hổ Quân, phó tướng lập tức mệnh lệnh binh lính trong thành tập kết dưới cửa thành, một mặt phòng bị trong thành xuất hiện phản đồ, một mặt phái người đem tin tức Phi Hổ Quân tấn công Phàn Thành truyền cho Tuân Văn Nhược.
Song phương cứ đối mặt như vậy, mà Phi Hổ Quân ở ngoài thành cứ cách một thời gian lại kêu giết một lần, quân coi giữ bên trong thành cũng không dám lơi lỏng. Thấy Phi Hổ Quân bất động phó tướng bên trong thành cũng không dám mệnh lệnh sĩ tốt ra khỏi thành, nhưng trong lòng thì cầu nguyện Tuân Văn Nhược đến sớm một chút.
- Tướng quân, họ đến rồi.
Một gã Phi Hổ Vệ đi tới trước mặt Ngô Hùng khom người nói.
- Ồ, còn xa lắm không?
Ngô Hùng hỏi.
- Còn chưa tới năm dặm.
Sĩ tốt Phi Hổ Quân nói.
- Ừ, thông tri xuống lập tức rời khỏi.
Nói xong Ngô Hùng vỗ vỗ ngựa xoay người rời khỏi, không bao lâu một ngàn Phi Hổ Quân dưới sự dẫn dắt của Ngô Hùng rời khỏi Phàn Thành.
Phó tướng trên cổng thành nhìn thấy Phi Hổ Quân rời khỏi cũng thở phào đồng thời cũng nhận được tin tức Tuân Văn Nhược đã tới, một mặt mệnh lệnh sĩ tốt đề phòng một mặt chuẩn bị nghênh đón Tuân Văn Nhược vào thành.
Không đến một khắc đồng hồ Tuân Văn Nhược mang theo mấy ngàn binh mã mỏi mệt chạy tới ngoài Phàn Thành. Chỉ trong một đêm Tuân Văn Nhược không chỉ không thành công, còn thất Hứa Chử và một ngàn binh mã, còn có gần năm trăm binh mã bây giờ còn lưu lạc bên ngoài chưa quay về doanh. Có thể nói lần này Tuân Văn Nhược tổn thất thê thảm và nghiêm trọng.
Chạy về Phàn Thành Tuân Văn Nhược dù biết là kế sách của Phi Hổ Quân, nhưng cũng không mệnh lệnh đại quân truy kích, lúc này Phàn Thành đã không còn tác dụng gì, tiếp tục truy kích nói không chừng làm tổn thất càng nghiêm trọng hơn.
Sau mấy canh giờ, Bàng Thống tại Uyển Thành nhận được tin tức của hai huyện Cức Dương, cũng coi trọng Ngụy Diên hơn xưa, càng lúc càng ưa thích Ngụy Diên này, có thể khiến Ngụy Diên trở thành học sinh dạy dỗ hết sức vui mừng.
- Quân sư, thế nào rồi
Cam Ninh hỏi.
- Ha hả, Cam tướng quân mời xem.
Nói xong Bàng Thống đem trong tay thẻ tre đưa cho Cam Ninh.
Tiếp nhận thẻ tre Cam Ninh cẩn thận xem một lượt sau đó cảm thán:
- Ánh mắt chủ công quả nhiên không tầm thường, chỉ gặp mặt một lần là biết Ngụy Diên là một nhân tài. Lúc trước Ngụy Diên chỉ là một tiểu tướng thành môn nho nhỏ, vừa mới gặp được chủ công, chủ công gần như không do dự trực tiếp cho hắn 800 người, để hắn đóng giữ thành trì, không ngờ Ngụy Diên lại thật sự làm được.
- Không đến hai tháng, Ngụy Diên này đã giết được đại tướng Hứa Chử dưới trướng Tào Tháo, quả nhiên khiến người ta hâm mộ.
- Ha hả, chủ công đích thật là làm người ta đoán không ra. Chủ công đã định không phải người phàm rồi.
Bàng Thống nghĩ đến câu nói lúc trước Lưu Kỳ mời chào y, trong lòng cũng đầy cảm thán.
Lưu Kỳ mời chào y rồi cũng không nói gì đã thẳng thắn yêu cầu dẫn dắt Cam Ninh thu hồi Uyển Thành, chỉ riêng phần quyết đoán này đã chứng tỏ không phải người bình thường.
- Quân sư, Ngụy Tướng quân hiện đang bị thương, có nên để hắn về Tương Dương mời Hoa Đà tiên sinh chữa trị hay không. Nếu ở lại chỉ e vết thương càng thêm phiền phức.
Cam Ninh có chút bận tâm thương thế của Ngụy Diên.
- Ừm, lúc này có thể thông tri chủ công, xem chủ công quyết định như nào. Về phần Cức Dương tạm thời giao cho Ngô Hùng đi, dù sao Tuân Văn Nhược này bị mất Hứa Chử và Tang Bá chắc là sẽ không tiếp tục tấn công Uyển Thành đâu.
Bàng Thống lắc đầu nói.
- Quân sư yên tâm, ta lập tức sai khoái mã đem việc này báo cho chủ công biết.
Cam Ninh hưng phấn nói, vừa tới Uyển Thành đã có thể hai lần liên tiếp gửi tin chiến thắng về Tương Dương, hưng phấn trong lòng có thể nghĩ.
- Ừ, lần này Tuân Văn Nhược ở Uyển Thành chịu thiệt, ngươi phái người đi tới Hứa Đô xem Tào Tháo xử trí Tuân Văn Nhược như thế nào.
Bàng Thống dặn dò Cam Ninh.
Lúc tin chiến thắng đến Tương Dương cũng đã là giữa trưa ngày hôm sau. Tương Dương lúc này đã tăng thêm một bước gia tăng đề phòng, Phi Hổ Quân đóng tại ngoài thành cũng đã được điều vào trong thành, mà binh lính tại thành môn cũng được tăng lên gấp đôi.
Mà ngay cả vạn binh mã bình thường trong thành Tương Dương cũng được Lưu Kỳ tiếp quản giao cho Vương Nghị huấn luyện. Lưu Kỳ yêu cầu Vương Nghị chọn lựa giữ lại những binh lính từ 18 đến 45 tuổi, còn lại tất cả phát tiền về quê.
Những binh lính được giữ lại dựa theo phương pháp huấn luyện của Lưu Kỳ, dù đại bộ phận thời gian đều do Vương Nghị bố trí, yêu cầu huấn luyện của Phi Hổ Quân đã được Lưu Kỳ cải tiến không ít, luyện được tinh binh, đây mới là mục đích của Lưu Kỳ. mà trong đó Lưu Kỳ có dung nhập một vài phương pháp huấn luyện của đời sau vào.
Tỷ như tư thế đứng và đội ngũ đội hình diễn luyện. Mỗi sáng sớm và trong đêm nhưng sĩ tốt này đều chạy bộ quanh sông đào bảo vệ thành Tương Dương. Thời gian đầu một vạn binh lính vốn rời rạc rệu rã sau khi được Vương Nghị huấn luyện đã thay đổi lên rất nhiều, đến ngay cả Vương Nghị cũng không dám tin mình có thể huấn luyện sĩ tốt được như thế.
Mà Trương Tú sau khi đã bái phỏng Lưu Biểu đã được Lưu Biểu cấp cho Lưu Kỳ, để Lưu Kỳ an bài y. Mà hồi đáp của Lưu Kỳ là để y ở nhà nghỉ ngơi. Hồ Xa Nhi dưới trướng Trương Tú thì được Lưu Kỳ bố trí dưới trướng Trương Nghị, cùng tham gia huấn luyện từ trong một vạn đại quân chọn lựa ra sáu ngàn binh mã phù hợp yêu cầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận