Tam Quốc Tranh Phong

Chương 193

Đối với thích khác Thái Mạo Lưu Kỳ đã có biện pháp, Lưu Kỳ nhìn về phía Cam Ninh căn dặn:
- Bắt đầu từ hôm nay trên ba chiếc thuyền lớn dẫn đầu tìm ba người trên thuyền mặc trang phục giả làm ta, đồng thời âm thầm mai phục trọng binh, một khi có người đến ám sát nhất định phải khiến hắn một đi không trở về, ngoài ra binh sĩ phụ trách giả trang nhất định phải võ nghệ cao cường. Còn về chọn người ba người các ngươi lựa chọn trong đại quân đi.
Lúc này trên mười chiếc thuyền lớn có gần hai ngàn binh mã, khi quay về Tương Dương, Văn Sính đặc biệt điều động một ngàn binh mã hộ tống, một ngàn binh mã này Lưu Kỳ giao cho Ngụy Diên thống lĩnh, bất quá một ngàn binh mã cũng không phỉa Phi Long quân, mà là binh sĩ bình thường.
- Vâng.
Đám người Cam Ninh cúi mình đáp vâng.
- Ba chiếc thuyền trước trang trí như thế nào để thu hút thích khách đến ám sát, các người biết chứ?
Lưu Kỳ hỏi.
Ba người mặt nhìn mặt đều lắc đầu không nói.
- Thuyền lớn đầu tiên nhất định phải trang trí lỗng lẫy, đồ đạc quý giá trên hơn mười chiếc thuyền còn lại các ngươi cứ lấy dùng hết. Nhất định phải để thuyền đầu tiên trong trong ngoài ngoài nhìn giống như của hoàng đế. Thuyền lớn thứ hai không cần trang trí. Thuyền lớn thứ ba ngược lại với chiếc thuyền đầu tiên, để nó bình thường không thể bình thường hơn.
Lưu Kỳ suy nghĩ cảm thấy như vậy mới đủ thu hút thích khách.
- Vâng.
Ba người đã hiểu dụng ý của Lưu Kỳ.
Phất tay bảo mấy người lui xuống Lưu Kỳ nhớ đến Đại Kiều, Tiểu Kiều, hai người cũng ở trên thuyền, lỡ như kế hoạch này không mê hoặc được thích khách một màn đại chiến không thể tránh khỏi, gian phòng của hai người kia cách khá xa gian phòng của Lưu Kỳ, gần như một người đầu thuyền, một người đuôi thuyền, như vậy nếu như xảy ra chuyện gì đều không thể kịp thời ứng cứu.
Lưu Kỳ muốn hai người dọn đến bên cạnh, nhưng chuyện vài ngày trước hắn không để ý, nhưng hai người kia lại rất để tâm, nói cho cùng nữ nhân thời đại này vẫn đè nặng cái nhìn lễ mạo. Từ sau chuyện mập mờ lần trước Lưu Kỳ chưa từng gặp mặt hai người họ, bọn họ giống như có ý né tránh.
- Mặc kệ vậy, xem trước rồi hẵng nói.
Lưu Kỳ lắc đầu quẳng chuyện này đi, chuẩn bị đi đến tìm hai nữ tử kia nói cho rõ ràng.
Lưu Kỳ ra khỏi phòng liền nghe thấy tiếng bước chân dồn dập trên sàn tàu, lộ rõ là ba người Cam Ninh đang bày bố, gật đầu đi về phía phòng của Đại Kiều.
Đi đến trước cửa phòng Lưu Kỳ, vẫn là hai thị nữ lần trước đứng hầu ngoài cửa, Lưu Kỳ vẫn chưa nói đã thấy một thị nữ đẩy cửa bước vào trong trước, rõ ràng là vào trước bẩm bảo, Lưu Kỳ đứng bên cạnh im lặng một hồi nhìn sang thị nữ còn lại hỏi:
- Tiểu thư nhà các ngươi khoảng thời gian này có chỗ nào không ổn không?
Thị nữ khó hiểu nhìn Lưu Kỳ, đột nhiên trợn mắt chỉ Lưu Kỳ nói:
- Ngài. . .
Lưu Kỳ biết nàng đã hiểu lầm đang muốn giải thích thì thấy thị nữ kia đi ra nói:
- Tiểu thư mời chúa công vào trong.
Nói xong nghiêng người mở đường.
Lưu Kỳ thầm thở dài một tiếng, giải thích này cũng không phải không giải thích cũng không phải, dứt khoát không cần giải thích nữa, cất bước vào trong.
Trong phòng Đại Kiều, Tiểu Kiều đều đang ngồi đối diện nhìn thấy Lưu Kỳ, hai nàng liền đứng dậy hành lễ.
Lưu Kỳ đánh giá hai nàng một phen, thấy hai nàng hôm nay đều mặc váy dài màu xanh biếc, bớt đi vài phần quyến rũ nhưng lại thêm vài phần thanh khiết, trông thấy vô cùng sáng chói, diễm lệ vô song.
Lưu Kỳ nhìn một lượt lại thu hồi tầm mắt nói:
- Hai vị cô nương hai ngày nay có gì không? Tại sao không thấy hai vị cô nương lên sàn tàu giải khuây?
Tiểu Kiều bĩu môi nói:
- Đương nhiên có chuyện rồi, mấy ngày này đợi ở trong phòng chán chết được, ngài cũng không đến thăm chúng tôi.
Nói xong cảm giác có chút không phù hợp gương mặt đỏ ửng, ngồi xuống.
Đại Kiều xoay đầu liếc Tiểu Kiều một cái nói:
- Đại công, mấy ngày này thân thể tôi không khỏe bảo muội muội ở lại bên mình, bởi vậy nên mới không ra ngoài giải khuây.
Lưu Kỳ biến sắc một bước đến trước người Đại Kiều hỏi:
- Nàng sinh bệnh sao, ta bảo đại phu theo quân đến xem cho nàng.
Đột nhiên bị hành động của Lưu Kỳ làm cho giật mình, sau khi nghe xong mới bừng tỉnh sắc mặt đỏ ửng nói:
- Đa tạ đại công, bây giờ đã khỏe nhiều rồi.
Lưu Kỳ tỉ mỉ đánh giá Đại Kiều từ trên xuống dưới, xác định nàng không sao mới thở phào một hơi, nếu như Đại Kiều ở đây có chuyện gì, sau khi Kiều Công đến nơi không phải sẽ quở trách hắn sao.
Đại Kiều ở bên bị Lưu Kỳ nhìn chằm chằm như vậy gương mặt đỏ bừng, trong ánh mắt thậm chí còn có chút hoảng sợ, ngón tay hai tay siết chặt vào nhau.
Nhìn Đại Kiều thế kia Lưu Kỳ lúc này mới bừng tỉnh, xấu hổ cười trừ:
- Đại Kiều cô nương chớ trách, tại hạ chỉ đang lo lắng cho cô nương cũng không có ý khác.
Nói xong bản thân cũng cảm thấy có điểm không thỏa, nhưng lại không biết nên giải thích ra làm sao, dứt khoát ngậm chặt miệng, nhìn hai vị cô nương.
Đại Kiều cắn môi, để lộ hàm răng trắng noãn, lắc đầu nói:
- Đại công mời ngồi.
Lưu Kỳ xấu hổ gật đầu ngồi xuống, nhưng nghe thấy Tiểu Kiều trước mặt hừ một tiếng, cũng không đứng dậy mà rót trà tự mình thưởng thức.
Đại Kiều bất đắc dĩ liếc nhìn Tiểu Kiều, thẳng người pha trà Thượng Hương cho Lưu Kỳ.
Nhìn Lưu Kỳ hỏi:
- Không biết đại công hôm nay đến đây có chuyện gì?
Lưu Kỳ đặt chén trà xuống nói:
- Là thế này ta muốn mọi người dọn đến căn phòng bên cạnh ta.
Sau khi nói xong vẫn chưa kịp nói lý do, đã thấy ánh nhìn nghi ngờ của hai nàng với Lưu Kỳ. Đại Kiều đỏ bừng cả mặt còn chưa nói, Tiểu Kiều ở bên đã nghiêm mặt nói:
- Ngài muốn thế nào?
Lưu Kỳ cười khổ nói:
- Hai vị cô nương hiểu lầm rồi, chuyện là thế này. . .
Sau đó Lưu Kỳ đem tình hình trước mặt thuật lại một cách đơn giản cuối cùng nói:
- Nơi này cách phfong ta quá xa, một khi xảy ra chuyện sợ rằng ta không kịp ứng cứu.
Lưu Kỳ nói xong hai nàng đều sững sờ, Đại Kiều sắc mặt càng đỏ lựng thẳng người nói:
- Vừa rồi hiểu lầm đại công, mong đại công lượng thứ.
Tiểu Kiều bên cạnh thấp giọng nói:
- Xem như ngài có lương tâm.
Lưu Kỳ xua tay nói:
- Hai vị cô nương vẫn là đến phòng ta nghỉ ngơi trước, đồ đạc trong căn phòng này giao cho thị nữ thu dọn là được rồi, còn căn phòng bên cạnh của ta cũng cần hai người sắp xếp một chút.
Đại Kiều khẽ gật đầu đứng dậy ra bên ngoài căn dạn hai thị nữ ngoài cửa:
- Các ngươi tìm thêm vài người khác đến thu dọn đồ đạc trong phòng này, hai người các ngươi lát nữa đi cùng chúng ta.
Hai thị nữ ngoài cửa nghi hoặc nhìn Đại Kiều, thị nữ vừa rồi còn ở lại bên ngoài kinh hô:
- Đại tiểu thư muốn dọn đến ở chung với đại công sao?
Chương: 152 Thăm dò
"Đại tiểu thư muốn dọn đến ở cùng đại công sao?"
Đại Kiều bị lời nói này làm cho giật mình, lập tức tỉnh ngộ, gương mặt ửng đỏ sau đó quở trách: "Ngươi đang nói bậy gì đó! Còn không mau đi chuẩn bị."
Thị nữ bị dọa sắc mặt trắng bệch, vội vàng vào trước chuẩn bị, không bao lâu có hơn mười thị nữ đi đến tiến vào trong gian phòng thu xếp đồ đạc
Bạn cần đăng nhập để bình luận