Tam Quốc Tranh Phong

Chương 528

Trần Quần cười cười rồi nói. Ở Ích Châu hắn có để ý tới tình hình đại quân Trương Nhậm bất cứ lúc nào, đối với chiến lược của Trương Nhậm, hắn đoán không ra được khuyết điểm nào, sau khi tin tức Trương Nhậm binh bại truyền ra, hắn không hề cảm thấy kinh ngạc.
- Hừ, nếu không phải Phi Long Vệ đột nhiên giết đến, kết quả đại chiến này như thế nào còn không biết được?
Tào Thuần hừ một tiếng rồi nói.
- Tuy rằng nói thì đúng như thế, nhưng ta nghĩ coi như là Phi Long Vệ không chạy về, vậy thì Gia Cát Lượng kia cũng sẽ dùng thủ đoạn khác, chỉ có điều không biết lòng tin của Gia Cát Lượng kia lớn đến mức nào? Không ngờ lại để mặc bản thân cho binh mã Ích Châu vây kín?
Trần Quần nhíu mày nói.
- Việc Ích Châu đã làm cho Lưu Chương đau đầu, như vậy Mã Siêu bất cứ lúc nào đều có thể tấn công Thượng Dung, Trường Văn có định sách gì không?
Tào Nhân mở miếng nói.
- Ha ha, tướng quân yên tâm. Mã Siêu này tuy rằng cực kỳ dũng mãnh thiện chiến, nhưng tính cách lại kiêu ngạo tự đại. Hắn dẫn dắt binh mã Lương Châu một đường bôn ba, tướng quân có thể đưa đại lão Chủ công xuất kích, dựa vào tính cách kiêu ngạo của Mã Siêu kia thì tất nhiên sẽ chủ động giao chiến với tướng quân, đến lúc đó tướng quân có thể đánh tan được, giải nguy cho Thượng Dung.
Trần Quần lắc đầu nói tiếp:
- Chỉ là dưới trướng Mã Siêu này có đại tướng Bàng Đức, người này không chỉ võ nghệ xuất chúng, trí mưu cũng không tầm thường, giỏi về lãnh binh. Uy danh ngày hôm nay của Mã Siêu cũng không thể bỏ qua công lao của Bàng Đức. Khi hòa giải, kính xin tướng quân dẫn dắt người này rời đi.
- Bàng Đức? Trường Văn yên tâm, tên Bàng Đức này giao cho ta.
Tào Thuần mở miệng nói trước.
- Đươc, tên Bàng Đức này giao cho đệ rồi, Trường Văn một đường bôn ba vẫn nên nghỉ tạm, binh mã Lương Châu hai ngày này sẽ đuổi tới, vẫn cần Trường Văn trấn thủ Thượng Dung.
Tào Nhân gật gật đầu nói.
- Như vậy, tại hạ cáo từ.
Trần Quần chắp tay nói.
Kinh Châu, từ sau khi Lưu Kỳ xuất chinh, tất cả sự vụ ở Kinh Châu đều giao cho đám người Giả Hủ, Y Tịch xử lý, mà ở giữa điều hành lại là Tân Hiến Anh.
Tuy rằng Tân Hiến Anh thân là nử tử, nhưng đám người Y Tịch đối với nàng không dám có lòng xem thường, thậm chí Giả Hủ còn lén so sánh Tân Hiến Anh so với Lữ Hậu thời Hán Sơ, còn cho rằng thành tựu của nàng thậm chí còn vượt trên cả Lữ Hậu.
Đám người Giả Hủ trấn thủ Tương Dương, mà Tân Hiến Anh đứng phía sau nhưng nắm rõ động tĩnh Kinh Châu như lòng bàn tay, lại tránh được người khác viện cớ này để chỉ trích Tân Hiến Anh.
Tân Hiến Anh tuy rằng âm thầm thay thế Lưu Kỳ trấn thủ Kinh Châu, nhưng cũng không hề có dự tính nhúng tay vào sự vụ Kinh Châu. Nhiều thời điểm cần thiết cùng lắm chỉ nhìn mà không nói, chỉ khi đám người Giả Hủ trưng cầu ý kiến của nàng, nàng mới nói ra cách nhìn của mình, mỗi một lời nói ít mà ý nhiều, chỉ để chính xác. Khiến cho đám người Giả Hủ âm thầm khen ngợi.
Tuy rằng Lưu Kỳ không nói gì, nhưng Tân Hiến Anh cũng biết, Lưu Kỳ cũng không hi vọng nàng trở thành một Lữ Hậu, ngược lại muốn nàng trở thành Âm Lệ Hoa kia.
Lữ Hậu bạo ngược nhúng tay vào chính vụ, mà Âm Lệ Hoa thì dịu dàng hào phóng thanh sắc tương trợ cho bá nghiệp của Lưu Tú. Hai bên vừa so sánh có thể cảm nhận được suy nghĩ trong lòng Lưu Kỳ. Đúng là trong lòng nàng cũng không hề có dự tính muốn trở thành Lữ Hậu, nhất cử nhất động của nàng đều liên quan đến vận mệnh của gia tộc Tân Thị, nàng không thể không thận trọng.
- Phu nhân, Chu Thương đã tới Tương Dương rồi, hiện giờ đang chờ ở bên ngoài.
Trong thư phòng, một tên sĩ tốt Cẩm Y Vệ khom người nhỏ giọng nói
- Chu Thương? Y không phải đang ở Ký Châu bảo hộ Từ quân sư sao? Sao lại trở về lúc này?
Một lúc sau, một am thanh nhu hòa vang lên, trong âm thanh mang theo sự kinh ngạc.
- Thuộc hạ không biết.
Sĩ tốt Cẩm Y Vệ vẫn đầy kính cẩn.
- Để cho hắn chờ một sau thiên điện.
Tân Hiến Anh suy nghĩ một chút rồi nói. Từ sau khi Lưu Kỳ thân chinh, nàng có thói quen thay Lưu Kỳ xử lý chính vụ ở thư phòng. Chu Thương trở về làm cho nàng ít nhiều kinh ngạc. Chu Thương phụ trách bảo hộ Từ Thứ, nếu không có chuyện gì quan trọng, tuyệt đối sẽ không rời khỏi Ký Châu đâu.
Thả thẻ tre trong tay ra, Tân Hiến Anh đứng dậy, đi đến thiên điện, không bao lâu đã tới trong đại điện. Chỉ thấy Chu Thương hiên ngang đứng trên đại điện, phía sau còn có một cái thùng cực lớn.
- Ra mắt qua phu nhân.
Nhìn thấy Tân Hiến Anh tiến đến, Chu Thương vội khom mình thi lễ nói.
- Chu tướng quân không cần đa lễ, lần này trở về Tương Dương có phải là Từ quân sự gặp phải chuyện gì rồi không?
Tân Hiến Anh trực tiếp hỏi, điều nàng lo lắng nhất chính là Từ Thứ xảy ra chuyện gì. Nàng biết rõ Lưu Kỳ đối với Từ Thứ rất xem trọng, tuyệt đối không muốn Từ Thứ có bất kỳ tổn thương nào.
- Dạ…
Chu Thương vẫn không nói gì, đột nhiên trong cái rương lớn vang lên tiếng động khẽ.
Tân Hiến Anh nhíu mà, âm thanh trong rương này có thể là một cô gái, chẳng lẽ Từ Thứ sai người đem tới? Tân Hiến Anh quay đầu nhìn về hướng Chu Thương.
Nhìn thấy sắc mặt Tân Hiến Anh không tốt, Chu Thương cười khổ một tiếng nói:
- Phu nhân, cô gái này phát hiện kế hoạch của quân sư, vốn là muốn giết nàng ta ngay tại chỗ, nhưng quân sư sai mạt tướng đưa nàng ta về Tương Dương, nói rằng nàng ta về sau sẽ có tác dụng.
- Thật sao?
Tân Hiến Anh nhíu mày hỏi, Từ Thứ giao việc như vậy có lẽ không sai, nhưng mà không nên trói một người con gái từ Ký Châu về đây chứ?
- Mạt tướng không dám lừa gạt phu nhân.
Chu Thương vội vàng khom người nói.
Tân Hiến Anh gật đầu, nhìn về phía rương gỗ, lúc này từ trong rương ngoại trừ tiếng rên khẽ ra, còn có một tiếng động nhẹ.
Tướng quân, trước mặt chính là Kiếm Các, Triệu tướng quân đã khống chế cửa chính của Kiếm Các, chỉ đợi đến ban đêm ít người là có thể mở cửa cho chúng ta vào.
Trên một sườn núi các Kiếm Các không xa, Cam Ninh mang theo hơn mười tên tiểu tướng nhìn về phía Kiếm Các.
- Ừ.
Cam Ninh gật đầu nhìn về phía Kiếm Các, chỉ thấy xung quanh Kiếm Các đều là vách vúi vách đá thẳng đứng, giữa những vách đá này có một con đường dẫn đến Kiếm Các, nhìn từ xa Kiếm Các cực kỳ to lớn, địa hình bốn phía nhìn rất hung hiểm.
- Mệnh lệnh đại quân ẩn náu, các ngươi phái người đi tới Kiếm Các đem tin tức của ta báo cho Triệu tướng quân biết.
Cam Ninh quay đàu nói với mấy người.
- Vâng.
Tiểu tướng khom mình thi lễ rồi nhanh chóng bỏ đi.
- Các ngươi phân tán ra để che giấu hành tung của đại quân, không được để binh mã Ích Châu bên trong Kiếm Các phát hiện ra hành tung của đại quân.
Cam Ninh quay đầu nhìn về phía mấy người nói.
- Vâng.
Đợi cho mọi người rời khỏi, Cam Ninh mới mang theo vài tên thân binh trở về đại doanh. Vừa về tới đại doanh, Cam Ninh hạ lệnh cho binh lính ăn lương khô đơn giản và nghỉ ngơi ngay tại chỗ, để ban đêm có thể tiến vào bên trong Kiếm Các.
………………
- Tướng quân, đại quân của Cam tướng quân đã tới ngoài thành Kiếm Các, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào Kiếm Các.
Bạn cần đăng nhập để bình luận