Tam Quốc Tranh Phong

Chương 309

Không bao lâu một gã hầu nam trẻ tuổi dẫn một tên binh lính đi đến.
- Bái kiến tiên sinh, chủ công nhà ta mời tiên sinh đi tới Nhất Tụ.
Sĩ tốt cung kính hành lễ nói.
- Ồ, không biết chủ công nhà ngươi là người phương nào?
Giả Hủ thong thả nói, y đã mơ hồ đoán được người sau lưng sĩ tốt này chính là người tính kế mình.
- Chủ công nhà ta chính là Chinh Nam tướng quân.
Sĩ tốt tự hào nói.
- Ồ, hóa ra là hắn.
Giả Hủ cười cười nhìn sĩ tốt nói:
- Chủ công nhà ngươi có nhắn gì không?
- Chủ công nhà ta bảo ta chuyển đến tiên sinh một câu.
Sĩ tốt nói.
- Câu gì?
Giả Hủ kinh ngạc, Lưu Kỳ này rốt cuộc muốn chơi trò bí hiểm gì.
- Mưu kỷ, mưu nhân, mưu binh, mưu quốc, mưu thiên hạ.
Sĩ tốt cao giọng nói, gã tuy rằng không rõ câu này có ý gì, nhưng lời Lưu Kỳ nói tất nhiên không tầm thường.
- Sao?
Giả Hủ kinh ngạc, lập tức cúi đầu yên lặng cân nhắc, một lát sau trong mắt Giả Hủ tinh quang chợt lóe nhìn sĩ tốt nói:
- Chủ công nhà ngươi ở đâu?
- Chủ công ở ngay trong phủ xin đợi đại giá, lần này tại hạ mang theo xe ngựa của chủ công đến đón tiên sinh, xe ngựa đã chờ ngoài cửa.
Sĩ tốt cung kính.
- Được, vậy thì đi thôi.
Giả Hủ đột nhiên cười, đi ra ngoài, phía sau sĩ tốt vội đi theo.
Giả Hủ đi ra khỏi Dịch Trạm thì nhìn thấy một cỗ xe ngựa xa hoa dừng trên đường cái, có mười mấy tên sĩ tốt hộ vệ, đứng ở trước cửa Dịch Trạm, xung quanh tụ tập rất nhiều người, đều đang bàn luận đối với chiếc xe ngựa này, Giả Hủ cũng không để ý, ngay trước mặt mặt mọi người leo lên lên xe ngựa.
Sau đó, dưới sự hộ vệ của mười mấy tên sĩ tốt xe ngựa tại chậm rãi rời đi, người bốn phía nhìn thấy đều vẻ mặt kinh ngạc.
Ngay tại Giả Hủ leo lên lên xe ngựa, một gã thanh niên ăn mặc như người hầu đứng trước cửa dịch trạm vội vã chạy vào trong dịch trạm, không bao lâu đã đi tới bên ngoài một viện lạc.
Việc lạc này chính chỗ ở của sứ giả Tào Tháo - Tuân Văn Nhược.
... ... ... ... ... ... ... . . .
Ngay tại lúc Giả Hủ trèo lên lên xe ngựa, một gã thanh niên ăn mặc như người hầu đứng trước cửa Dịch trạm vội vàng chạy ra khỏi đó, không bao lâu đã đi tới bên ngoài một viện lạc.
Viện lạc này chính là nơi ở của sứ giả Tào Tháo, Tuân Văn Nhược.
Thanh niên đẩy cửa vào bắt gặp Tuân Văn Nhược tĩnh tọa ở trong viện, bước lên phía trước hành lễ nói:
- Bái kiến tiên sinh.
- Ừ, có chuyện gì nói đi.
Tuân Văn Nhược không có ý ngẩng đầu, vẫn cúi đầu nhìn thẻ tre trong tay như cũ.
- Tiên sinh, vừa rồi Lưu Kỳ phái người đến đón Giả Văn Hòa đi rồi.
Thanh niên khom người nói.
- Ồ, động tác của Lưu Kỳ này nhanh thật.
Tuân Văn Nhược hơi có chút kinh ngạc, sau đó không hề nói nữa cúi đầu nhìn thẻ tre.
Thanh niên bắt gặp Tuân Văn Nhược như thế thì khom người thi lễ một cái yên lặng lui ra.
- Có thể đem sự việc Uyển Thành thông tri đến Phàn Thành và Thượng Dung không?
Ngay tại thanh niên vừa sắp ra khỏi cửa sân là lúc Tuân Văn Nhược đột nhiên hỏi.
- Đã phái người đi thông tri rồi ạ.
Thanh niên vội trở lại khom người đáp.
- Ừ, lập tức đi chuẩn bị một chút, sau đó chúng ta rời đi Tương Dương, chạy tới Phàn Thành.
Thanh âm Tuân Văn Nhược bình tĩnh đến cực độ, không có bất kỳ cảm xúc nào.
- Vâng.
Thanh niên thi lễ một cái sau đó lập tức bước nhanh rời khỏi.
Đợi cho thanh niên đi rồi, Tuân Văn Nhược mới đem thẻ tre trong tay xuống, nhìn về phía trước cửa thở dài. Uyển Thành trở lại trong khống chế của Lưu Biểu đối với thế lực của Tào Tháo ảnh hưởng lớn nhất, từ nay về sau giữa Lưu Biểu và Tào Tháo không có bất kỳ ngăn trở gì, chiến đấu trực diện hơi không cẩn thận chính là một trânh đại chiến, hơn nữa hiện giờ tình thế đối với Tào Tháo rõ ràng cho thấy rất bất lợi.
Bắc phương Viên Thiệu như hổ rình mồi, Tào Tháo không thể không đem hết toàn lực ứng phó, hiện tại sau lưng lại xuất hiện Lưu Biểu với ý đồ không rõ, đối với Tào Tháo cũng không phải là chuyện tốt gì.
Lúc này Lưu Biểu một lần nữa nắm trong tay Uyển Thành đã phân chia rõ thế lực cùng Tào Tháo, Tào Tháo không thể không phòng, mà biện pháp tốt nhất chính là đem Uyển Thành khống chế tại trong tay mình, y sai người thông tri đến Phàn Thành cùng Thượng Dung, chính là hy vọng tướng thủ Thượng Dung và Phàn Thành tìm cơ hội thu hồi Uyển Thành. Nhưng thanh danh Bàng Thống mặc dù không hề nghe nói đến, nhưng có thể lặng yên không một tiếng động thu hồi Uyển Thành bắt giữ Trương Tú, tài năng tất không tầm thường, hơn nữa còn có Cam Hưng Bá tham gia đã tiếng lành đồn xa, vì đề phòng, y không thể không lập tức chạy tới Phàn Thành tương trợ.
Trương Tú Uyển Thành vốn là kẻ thức thời, lần trước sở dĩ phản bội, một mặt là vì sự tình Tào Tháo cưỡng ép nạp thẩm thẩm, cùng lúc lại là vì tự bảo vệ mình, chỉ cần phái người đi tới Uyển Thành trần thuật lợi hại với Trương Tú, cộng thêm có Giả Hủ thuyết phục, tất có thể thành công, có điều không ngờ Lưu Biểu ra tay nhanh như vậy.
Ai cũng thật không ngờ, Lưu Biểu thời gian qua cực kỳ thủ thành không ngờ lại có thái độ khác thường xuất binh thu hồi Uyển Thành, thời điểm phát ra bố cáo y đã sai người đi trước tìm hiểu, biết rõ trước khi phát ra bố cáo, Lưu Kỳ từng đã đến phủ Lưu Biểu, hơn nữa người trên bố cáo đều là thủ hạ dưới trướng Lưu Kỳ, y cũng đã biết việc này tám phần là Lưu Kỳ gây nên.
Nghĩ thông suốt điểm này, nhưng lại để cho y càng thêm đau đầu, chiếu theo biểu hiện mấy ngày này của Lưu Kỳ, Lưu Kỳ không phải là nhân vật đơn giản, hơn nữa lại rất khác với Lưu Biểu, người này bộc lộ tài năng, cương quyết cực kỳ, nói không chừng đang lúc Tào Tháo và Viên Thiệu đại chiến hắn sẽ chen một tay vào.
- Tiên sinh, đã chuẩn bị xong.
Gần một khắc đồng hồ (15 phút), thanh niên vừa rồi đã quay lại khom mình thi lễ nói.
- Ừ.
Tuân Văn Nhược gật gật đầu đặt thẻ tre xuống, đứng dậy đi ra ngoài.
- Ngươi ở lại, nếu bên trong thành Tương Dương xảy ra chuyện gì thì lập tức bẩm báo về Hứa Đô.
Tuân Văn Nhược đột nhiên xoay người nhìn thanh niên phía sau.
- Vâng.
Thanh niên đầu tiên là sửng sốt ngay sau đó đáp lời.
- Có chuyện khó khăn gì thì đi tìm Thái Mạo, ông ta sẽ giúp giúp ngươi đấy.
Nói xong Tuân Văn Nhược không để ý tới vẻ mặt khiếp sợ của thanh niên bước nhanh rời khỏi.
.
Xe ngựa chậm rãi dừng lại, Giả Hủ vén rèm lên cúi đầu đi ra.
- Tiên sinh mời.
Sĩ tốt khom người nói.
- Ừ, mời dẫn đường.
Giả Hủ cũng không khách khí nói.
Sau đó, Giả Hủ dưới sự dẫn dắt của sĩ tốt đi vào trong phủ Lưu Kỳ. Tính cả hôn lễ trước đó, đây xem như lần thứ hai Giả Hủ đến phủ Lưu Kỳ, so sánh với lần trước thì phủ đệ của Lưu Kỳ vắng vẻ hơn, nhưng cũng bởi vì như thế mới lộ rõ phần trang nghiêm giản dị.
- Tiên sinh mời vào, chủ công đang chờ trong thư phòng.
Sĩ tốt dẫn Giả Hủ, không để ý đến ánh mắt tò mò trên đường đi, đi thẳng tới bên ngoài thư phòng.
Giả Hủ gật gật đầu đi vào, sống ở đâu thì theo phong tục ở đấy, y đối với câu nói kia của Lưu Kỳ vẫn còn có chút tò mò, hơn nữa nơi này là thành Tương Dương, dù là hắn không đến Lưu Kỳ cũng có mấy chục loại biện pháp đưa y đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận