Tam Quốc Tranh Phong

Chương 469

- Có biết tung tích của Lưu Bị không?
Dù biết không khả năng nhưng Tào Tháo vẫn hỏi.
- Khởi bẩm chủ công, chúng tôi đã phái người lục soát khắp toàn bộ Từ Châu nhưng vẫn không thấy tung tích của Lưu Bị. Lưu Bị này không ngờ vì chạy trốn mà bỏ lại vợ con, thật sự nghĩ mãi mà không rõ vì sao Quan Vũ lại trung thành với y như thế.
Vu Cấm lắc đầu nói.
- Khà khà, đây cũng là lỗi của ta. Lưu Bị này cũng là kiêu hùng, năm đó Hán Cao Tổ vì chạy trốn đã đẩy con mình xuống xe ngựa, nhưng cuối cùng ông ta cũng thành công đánh bại Hạng Võ, còn có ai sẽ nhắc lại chuyện này chứ?
Tào Tháo thở dài, ban đầu ở Hứa Đô, sinh tử của Lưu Bị đều nằm tại ý niệm của ông, chỉ sai một bước quả nhiên hối hận không kịp.
Tin tức Tào Tháo đột nhiên tập kích Từ Châu, Lưu Bị đại bại đã nhanh chóng truyền khắp thiên hạ làm cho chư hầu các nơi đều khiếp sợ. Lưu Bị và Viên Thiệu kết minh, Tào Tháo làm như vậy rõ ràng là tuyên chiến với Viên Thiệu rồi.
Thế lực của Tào Tháo vốn là yếu hơn Viên Thiệu, nên không ai ngờ Tào Tháo lại chủ động tấn công Từ Châu. Tuy nhiên nghi hoặc qua đi, các chư hầu đều đã rõ vì sao Tào Tháo lại làm như thế. Nếu để cho Lưu Bị phát triển, Tào Tháo tất lâm vào hoàn cảnh hai mặt giáp công. Hiện tại tuy rằng chủ động nhấc lên chiến sự, nhưng một mình đối mặt với Viên Thiệu tình thế sẽ tốt hơn nhiều.
Tin tức rơi vào tay Kinh Châu, Lưu Kỳ chỉ thở dài, sau đó cũng không chú ý đến nữa. So với người khác hắn có một ưu thế, đó chính là biết hướng đi tình thế thiên hạ này cùng với một số ít chuyện trọng đại phát sinh.
Nhưng hiện giờ toàn bộ tình thế thiên hạ đã bởi vì hắn mà có tia biến hóa. Lưu Bị không còn có thể mượn danh nghĩa hoàng thúc để kiếm vốn nữa, mà Giang Đông trải qua lần bị tổn thương nặng cũng đã có phần kiêng dè Kinh Châu, quan trọng nhất là sự quật khởi của Kinh Châu khiến cho chư hầu thiên hạ cảnh giác.
Tuy rằng sự xuất hiện của hắn làm thế cục thiên hạ chưa có sự thay đổi quá lớn, nhưng Lưu Kỳ biết một khi Viên Thiệu và Tào Tháo giao chiến, thế cục thiên hạ tất sẽ thay đổi trong nháy mắt, đến lúc đó hướng đi của thiên hạ dù là hắn cũng sẽ không biết được nữa. Lúc này điều Lưu Kỳ bức thiết nhất chính là cần giă tăng thế lực Kinh Châu, hy vọng tương lai có thể chiếm được vị trí nhỏ nhoi tại thiên hạ.
- Chủ công, trong khoảng thời gian này Giang Đông không ngừng phái thám báo tới Giang Hạ, bí mật câu kết với hàng tốt của Giang hạ, nếu không thừa dịp xử lý sớm chỉ sợ tại Giang Hạ sẽ xuất hiện biến cố. Sĩ Nguyên đã sai người nghiêm mật canh giữ những hàng tốt này, nhưng nhà những hàng tốt này ở Giang Đông, không có khả năng quy thuận Giang Đông.
Trong thư phòng, Gia Cát Lượng cầm một phần thẻ tre đưa cho Lưu Kỳ, trên thẻ tre là tin tức mà Bàng Thống gửi về.
- Nếu những hàng tốt này không có tâm tư ở tại Kinh Châu, vậy hãy để Giang Đông phái người đến lĩnh trở về. Tuy nhiên phải yêu cầu dùng vật đổi lại, về phần dùng thứ gì để đổi về thì Sĩ Nguyên cứ suy xét là được, chớ để chúng ta chịu thiệt.
Lưu Kỳ nhìn nhìn thẻ tre nói. Giang Hạ cách Tương Dương khá xa, việc đàm phán với Giang Đông vẫn nên giao cho Bàng Thống đang trấn thủ Giang Hạ là thỏa đáng. Hiện tại hắn không có thời gian để thu phục những sĩ tốt đó, từ lần trước mệnh lệnh Tưởng Uyển chuẩn bị tấn công lương thảo Hán Trung, toàn bộ nhân vật cấp cao của Kinh Châu dã chuyển tầm mắt đến Hán Trung rồi.
Tuy Hán Trung chỉ là một quận, nhưng lại dễ thủ khó công. Thái thú Hán Trung Trương Lỗ ở Hán Trung đã hơn mười năm, dù là Lưu Chương có lực một đòn đánh hạ một châu cũng không thể đánh hạ được Hán Trung, hơn nữa ngay cả Tào Tháo nhiều lần tấn công Hán Trung cũng không công mà lui, có thể thấy được sự khó khăn khi tấn công Hán Trung như thế nào.
Nếu muốn đánh hạ được Hán Trung, đầu tiên sẽ đánh chiếm hùng quan của Hán Trung gồm Dương Bình quan và Bách Lao quan. Hai quan ải một nam một bắc này phong kín toàn bộ đường thông qua Hán Trung, nếu muốn tấn công Hán Trung thì nhất định phải đánh hạ được hai quan ải này.
Bách Lao quan nối thẳng Kiếm Các, chẳng khác nào trấn thủ Bách Lao quan, chắn toàn bộ binh mã Ích Châu ở ngoài Hán Trung. Mà Dương Bình quan dựa vào núi mà xây dựng chắn kín toàn bộ con đường, mấy năm nay Tào Tháo mỗi lần phái binh tấn công Dương Bình quan đều không công mà lui, lúc này Trương Lỗ Hán Trung nếu biết Kinh Châu muốn đoạt lấy Hán Trung, sao có thể không có phòng bị.
- Chủ công, Thái thú Ích Châu Lưu Chương đồng ý cho mượn đường rồi, tuy nhiên Lưu Chương cũng yêu cầu chủ công đánh hạ được Hán Trung thì hãy nhường Hán Trung lại cho y, tỏ ý để lại một huyện Miện Dương làm nơi đất phong cho chủ công. Tuy Lưu Chương đã đồng ý cho mượn đường, nhưng Bách Lao quan này cũng phải công phá. Địa thế Kiếm Các hẹp, đại quân muốn thông qua Kiếm Các đại quy mô tấn công Bách Lao quan là điều không thể.
Gia Cát Lượng nhíu mày nói. Tuy rằng Ích Châu đồng ý cho Kinh Châu mượn đường cũng là một chuyện vui, nhưng muốn đánh hạ Bách Lao quan thì lại rất khó khăn.
- Chuyện này không cần lo lắng, xe đến trước núi ắt có đường, ta không tin tướng lĩnh trấn thủ Bách Lao quan không có sơ hở nào. Chỉ cần đến lúc đó âm thầm tìm hiểu sẽ tìm được sơ hở của Bách Lao quan. Điều ta lo lắng là Diêm Phố Hán Trung tài năng không tầm thường, nếu Trương Lỗ nghe theo đề nghị của y, muốn đánh hạ Hán Trung chỉ sợ Kinh Châu cũng tổn thất không ít. Hiện giờ cần phải tập trung vào Diêm Phố trước mới được.
Đệ nhất mưu sĩ dưới trướng Trương Lỗ là Diêm Phố, tài năng bất phàm, nếu Trương Lỗ nghe theo đề nghị của y, chỉ sợ dù hắn dẫn theo Gia Cát Lượng, Bàng Thống cũng không thể đánh hạ được Hán Trung. Đây không phải hắn khoa trương, mà Diêm Phố này thực sự có tài năng. Nếu đổi là địa phương khác còn tốt, nhưng Hán Trung này lại có hai quan ải chặn tất cả các đường, cộng thêm mưu lược của Diêm Phố, muốn đánh hạ được Hán Trung sẽ rất khó khăn.
- Chuyện này cũng không quá khó đâu. Trương Lỗ dù rất tin tưởng Diêm Phố, nhưng huynh đệ Dương Tùng dưới trướng Trương Lỗ vẫn luôn bất hòa với Diêm Phố, chỉ cần âm thầm tìm cơ hội gây chia rẽ ất có thể khiến cho mưu trí của Diêm Phố trở nên vô dụng.
Gia Cát Lượng gật gật đầu. Diêm Phố này y cũng đã nghe nói đến, nếu có người này trấn thủ ngăn cản đại quân Kinh Châu, trong thời gian ngắn thật sự không thể đánh hạ được Hán Trung. Từ Kinh Châu phát binh tấn công Hán Trung không chỉ phải đi qua Ích Châu, còn phải đi qua Thượng Dung. Có thể đám người Tào Nhân tại Thượng Dung không nhất định phái binh ra ngăn cản, nhưng cũng sẽ không cho Kinh Châu dễ dàng vận chuyển lương thảo, nếu một thời đại quân không có lương thảo ắt phải rút quân về.
- Ừ, tân quân cải tổ lại như nào rồi?
Vài ngày trước Vương Uy và Văn Sính đã đem sự vụ Giang Hạ giao lại cho Bàng Thống, không kịp về Tương Dương đã đi thẳng đến các quận chọn lựa binh mã. Thái thú các quận hiện giờ đã là người của Lưu Kỳ nên đương nhiên rất phối hợp, vài ngày qua mười vạn đại quân đã gần như chọn lựa xong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận