Tam Quốc Tranh Phong

Chương 331

- Chủ công!
Mọi người kinh hãi kêu lên nâng Tào Tháo dậy.
- Nhanh đi kêu thái y!
Quách Gia trịnh trọng nói với Tào Nhân,
- Đừng cho bất kẻ nào biết chủ công té xỉu, mà ngay cả việc mời thái y cũng không thể cho người ta biết, cứ nói là ta té xỉu ở Tư Không phủ.
Thời điểm mấu chốt như này nếu lan truyền Tào Tháo ngất xỉu thì sẽ đả kích to lớn đối với binh lính dưới trướng, vốn mấy ngày này muốn lan truyền tin tức muốn quyết chiến cùng Viên Thiệu, binh lính cùng quân tâm đã có dấu hiệu bất ổn và tan rã, nếu không có các vị tướng quân trấn thủ trong quân trấn áp, chỉ sợ lúc này việc Tào Tháo sắp binh bại lan truyền đi rồi. Nếu giờ lại truyền ra tin tức Tào Tháo hộc máu té xỉu, vậy thì mười vạn đại quân dưới trướng Tào Tháo chỉ sợ trong một đêm sẽ sụp đổ.
Mấy người khác hiển nhiên cũng ý thức được vấn đề này bèn bước lên khuyên bảo Tào Nhân.
- Tào tướng quân chớ để lộ tin tức ra ngoài, mặt khác hãy nhanh chóng canh phòng trong ngoài Tư Không phủ, chỉ được phép vào không cho phép ra, hết thảy đợi cho sau khi chủ công tỉnh lại hẵng nói sau.
Tuân Du dặn dò.
- Mấy vị tiên sinh yên tâm, ta nhất định sẽ không đem việc này tiết lộ ra ngoài.
Tào Nhân lúc này cũng ý thức được sự việc nghiêm trọng, trịnh trọng nói. Nói xong vẻ mặt bình tĩnh đi ra thư phòng.
- Phụng Hiếu, trước tiên đưa chủ công lên giường đi.
Trình Dục chỉ vào giường ngủ nói.
- Ừ.
Quách Gia gật gật đầu cùng Trình Dục nâng Tào Tháo đỡ đến giường.
Sau khi đỡ Tào Tháo lên giường nằm, ba người yên lặng rất lâu. Quách Gia nhìn trên mặt vẻ ưu tư Tuân Du:
- Công Đạt, Văn Nhược là thúc phụ của ngươi, việc này ngươi thấy thế nào?
Trong lòng Tuân Du sầu khổ, việc này rất nghiêm trọng, một khi chuyện không tốt toàn bộ gia tộc Tuân thị đều có thể bị liên lụy vào trong đó. Tuân Du hít một hơi thật sâu nói:
- Việc này do chủ công quyết định.
Quách Gia còn muốn nói nữa chợt nghe một tiếng ho khan, ba người nghiêng đầu sang đã thấy Tào Tháo lúc này đã tỉnh lại. Sắc mặt Tào Tháo vốn hồng hào giờ tái nhợt như tờ giấy.
- Chủ công.
Ba người bước lên phía trước nói.
- Ừ.
Tháo ừ nhẹ một tiếng nhìn ba người:
- Các ngươi đều đã xem rồi, nói xem nên làm gì đây?
- Chủ công, trước mắt việc cấp bách chính là lập tức phái đại tướng đi tới Phàn Thành. Lần này động tác Kinh Châu lớn như thế chỉ sợ toan tính không nhỏ, chủ công chớ nên xem nhẹ.
Quách Gia cất tiếng trước nhất.
- Ta biết, ta hỏi chính là nên xử lý Văn Nhược như nào?
Tào Tháo trầm giọng nói.
- Việc này…
Quách Gia do dự.
- Chủ công, Văn Nhược là nhận được mật thư của chủ công, hay là hắn không hề nhận được mệnh điều binh của chủ công?
Trình Dục trịnh trọng nói.
Một câu của Trình Dục làm cho Quách Gia và Tuân Du sợ hãi không dám thở. Tuân Văn Nhược điều binh nếu không xảy ra điều gì vậy thì dễ nói, nhưng lúc này lại gây ra chuyện lớn như thế, truy cứu ra sẽ phiền phức lớn. Lúc này vẻ mặt ba người đều căng thẳng nhìn Tào Tháo, họ cũng đều biết Tuân Văn Nhược không có quyền điều binh, nhưng việc này chẳng qua là việc một câu của Tào Tháo thôi.
Tào Tháo gật đầu, cho thấy Tào Tháo còn có tình cảm với Tuân Văn Nhược, có thể xử phạt nhẹ. Tào Tháo lắc đầu, thì phải giải quyết theo việc chung, nên như nào thì phải làm như thế. Sống chết của Tuân Văn Nhược chỉ dựa vào một câu nói của Tào Tháo.
Tuân Du vẫn không nói gì lúc này nét mặt sốt ruột, hai tay nắm chặt, thái độ của Tào Tháo không chỉ liên quan đến sinh tử của Tuân Văn Nhược, còn liên quan đến sinh tử của mấy trăm nhân khẩu gia tộc Tuân thị nữa.
- Có!
Đợi chừng một khắc đồng hồ thanh âm của Tào Tháo mới vang lên trong thư phòng yên tĩnh.
Nghe vậy cả ba người vốn đang căng thẳng cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Ba người họ và Tuân Văn Nhược có địa vị tối cao với Tào Tháo, dĩ nhiên không thể trơ mắt nhìn Tuân Văn Nhược gặp chuyện được.
- Chủ công, thái y đến rồi.
Ngoài cửa truyền thanh âm gấp gáp của Tào Nhân.
- Cứ chờ ở bên ngoài đi.
Tào Tháo nhìn thoáng qua đám người Quách Gia nói với bên ngoài.
- Vâng.
Nghe giọng của Tào Tháo, Tào Nhân thở phào, ra hiệu thái y phía sau đứng nguyên tại chỗ.
- Chủ công, việc này Văn Nhược mặc dù có sai, nhưng thắng bại là chuyện thường binh gia, nếu Ngụy Diên kia có thể lật tay giết được Tang Bá, thủ đoạn đích thị không kém. Hứa tướng quân lực chiến mà chết cũng không có quan hệ gì với Văn Nhược, nhưng công lao Hứa tướng quân chủ công hẳn nên tưởng thưởng.
- Về phần Văn Nhược, giáng chức quan ba cấp phạt bổng một năm.
Trình Dục suy nghĩ một chút nói.
Nghe Trình Dục nói thế Tuân Du cảm kích nhìn thoáng qua Trình Dục, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Trình Dục xưa nay thiết diện vô tư xử lý sự việc chứ không xử lý con người, bây giờ nói như thế cho thấy đã thiên vị Tuân Văn Nhược rồi.
Trình Dục nói xong, ba người đều nhìn Tào Tháo, chờ đợi quyết định của Tào Tháo.
- Ừ, việc này cứ làm như Trọng Đức nói đi.
Tào Tháo nhắm mắt suy xét rất lâu mới cất tiếng.
- Đa tạ chủ công.
Tuân Du khom mình thi lễ nói.
- Ngày mai Công Đạt tấu mời thiên tử gia phong Hứa Chử là Quan nội hầu, điều con hắn đến bên cạnh ta.
Tào Tháo nói.
- Vâng.
Tuân Du biết rằng đây là Tào Tháo hoà giải quan hệ giữa gia tộc Tuân thị và gia tộc Hứa thị, dù sao cái chết của Hứa Chử, Tuân Văn Nhược cũng có một phần trách nhiệm.
- Các ngươi nói xem Phàn Thành do ai trấn giữ là thích hợp nhất?
Tào Tháo hỏi.
- "Khởi bẩm chủ công, vị trí Phàn Thành đặc thù cần một viên Đại tướng mới có thể đề phòng được Lưu Biểu. Tướng phòng giữ Mãn Sủng trí mưu không tầm thường trấn thủ Phàn Thành là thích hợp nhất, nhưng hiện tại Uyển Thành đã rơi vào tay Kinh Châu, vậy nên cần một vị Thượng tướng mới đủ trấn thủ. Tào Nhân tướng quân văn võ song toàn, bản lĩnh cầm binh ít người bằng, trấn thủ Phàn Thành ắt sẽ không để xảy ra sai sót nhầm lẫn.
Tuân Du suy nghĩ một chút nói. Phàn Thành vừa cần một vị mãnh tướng vừa cần một vị trí tướng, dưới trướng Tào Tháo lúc này chỉ có Tào Nhân mới có thể đảm nhiệm.
- Chủ công, Uyển Thành nếu có thể đánh bại được Văn Nhược, ắt không tầm thường. Nếu có thể phái Trường Văn (Trần Quần) làm quân sư hiệp trợ nhất định có thể bảo vệ được Phàn Thành.
Trình Dục có chút lo lắng nói. Ngay cả Tuân Văn Nhược đều đã thất bại, Tào Nhân tuy không tầm thường chưa chắc đã không để xảy ra sai sót.
- Chủ công, hiện giờ tình thế Kinh Châu không rõ, trước tiên để Tử Hiếu và Trường Văn tới Phàn Thành, đợi sau khi Văn Nhược trở về kể lại tỉ mỉ tình hình Kinh Châu mới quyết định tiếp. Hiện giờ Kinh Châu đang thịnh bộc lộ thực lực chúng ta không thể không coi trọng. Nếu Kinh Châu thật sự có dị tâm, trước khi chủ công giao chiến với Viên Thiệu nên đánh cho Kinh Châu bị tổn hại nặng trước đã.
Quách Gia nói.
Câu nói của Quách Gia khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc, ngay cả Tào Tháo cũng vậy. Kinh Châu Lưu Biểu ông ta chưa từng để vào mắt, mà hiện tại Quách Gia nói vậy rõ ràng đã đưa Lưu Biểu trở thành đối thủ khó gặp rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận