Tam Quốc Tranh Phong

Chương 471

Binh mã này đến từ các quận khác nhau, quy củ các địa phương khác biệt, Văn Sính trong thời gian ngắn có thể thực thi được quân kỷ như thế, Lưu Kỳ cũng đã có thể đoán được thực lực sau này của Huyền Vũ quân rồi.
Không bao lâu thấy cửa doanh mở rộng ra, một đội binh mã lao ra cảnh giới tứ phía, sau đó Văn Sính mới dẫn theo vài tên tiểu tướng khoái mã đến chỗ đám người Lưu Kỳ.
- Bái kiến chủ công.
Văn Sính vội vã khom mình thi lễ.
- Đứng lên đi.
Mấy trăm Cẩm Y vệ tránh ra hai bên, Lưu Kỳ thúc ngựa tiến lên ra hiệu Văn Sính đứng dậy.
- Văn Tướng quân không dẫn chúng ta đi xem thành quả huấn luyện của ngươi à?
Lưu Kỳ cười cười nói. Lúc này Văn Sính tới đón tiếp, nhưng tiếng kêu giết trong đại doanh vẫn không giảm bớt mà ngược lại càng dâng cao hơn.
- Chủ công, mời.
Văn Sính thúc ngựa đi trước dẫn đoàn người Lưu Kỳ đến gần đại doanh.
Càng đến gần đại donh, tiếng kêu giết càng vang dội, khiến cho mấy trăm Cẩm Y vệ đi theo Lưu Kỳ cũng trở nên phấn chấn. Cẩm Y Vệ phần lớn xuất thân Phi Long quân và Phi Hổ quân, đối với cảnh tượng như vậy rất quen thuộc.
Lưu Kỳ cũng thầm tán thưởng, chỉ cần nghe tiếng hò hét trong đó hắn có thể nhận ra ý chí chiến đầu của sĩ tốt trong đại doanh, tuy rằng không như sát khí của Phi Long Quân, Phi Hổ quân, nhưng ý chí chiến đấu cũng sục sôi.
- Từ lâu đã nghe nói Văn tướng quân giỏi huấn luyện sĩ tốt, hôm nay được thấy quả nhiên danh bất hư truyền.
Gia Cát Lượng khẽ phe phẩy quạt lông trong tay, vẻ tán thưởng. Y đọc thuộc lòng đạo binh pháp và luyện binh nên rất hiểu rõ, tuy rằng chưa tiến vào đại doanh nhưng trước đó một tiểu đội hơn mười người thôi mà giữ nghiêm quân kỷ như thế, lúc này lại cảm nhận được ý chí chiến đấu dâng trào, không khỏi cất tiếng tán thưởng.
- Quân sư quá khen rồi, mạt tướng được chủ công tín nhiệm, không dám buông lỏng.
Văn Sính chắp tay nét mặt nghiêm trang. Ông cùng với Vương Uy đều tuyệt đối ủng hộ Lưu Biểu, dù hiện tại Lưu Kỳ là Kinh Châu mục rồi, nhưng nếu Lưu Biểu chỉ bảo một câu, ông với Vương Uy sẽ không chút do dự lựa chọn ủng hộ Lưu Biểu, điểm này Lưu Kỳ hết sức hiểu rõ, bởi vậy hắn không đắn đo đem một trăm ngàn đại quân giao cho ông và Vương Uy huấn luyện, chỉ riêng khí phách này cũng đáng để Văn Sính ông nguyện trung thành.
- Chủ công, mời vào.
Văn Sính dẫn dắt mọi người vào đại doanh.
Doanh trại đơn giản đóng trên cánh động rộng mênh mông, Lưu Kỳ thấy binh lính không ngừng múa đao thương trong đại doanh, bụi mù bay dầy đặc, mà nhiều đội sĩ tốt đang dốc sức rèn luyện dưới sự giám sát của đội trưởng.
Nhìn khắp, doanh trại thô sơ này trải khắp sườn núi, được thủ vệ nghiêm ngặt, binh lính đông đúc giơ trường thương lên, trong lúc hành động còn mang theo tiếng hô lớn, chỉ nghe thanh âm này cũng làm cho tinh thần mọi người chấn động rồi.
- Không ngờ trong thời gian ngắn mà Văn tướng quân có thể huấn luyện được năm vạn binh mã thành như này, ta xem chừng không tới ba tháng năm vạn binh mã này sẽ lột xác thành tinh binh, giúp Kinh Châu ta chinh chiến tứ phương.
Lưu Kỳ ngồi thẳng trên lưng ngựa, thu hết tình hình trong doanh trại vào tầm mắt, không khỏi cao giọng khen ngợi. Tuy hắn không hiểu đạo luyện binh, nhưng cũng có thể cảm nhận được những binh mã này khác biệt với binh mã bình thường. Binh mã bình thường căn bản không có khí thế như vậy.
- Chủ công nói không sai, không cần ba tháng, chỉ cần một tháng thì năm vạn binh mã này có thể chinh chiến tứ phương được rồi.
Gia Cát Lượng gật đầu, trong mắt tràn đầy vẻ tán thưởng. Y cảm tháy bản thân đã đánh giao cao Văn Sính, không ngờ đạo luyện binh của Văn Sính lại tài giỏi đến mức này.
- Nói đùa, năm vạn binh mã này chỉ vừa mới thành hình mà thôi, chiến trận quân lệnh kỳ lệnh vẫn chưa thống nhất, vẫn cần huấn luyện ít nhất hai tháng nữa, sau đó thực chiến một trận thì ba tháng vẫn còn hơi ngắn đó.
Nếu muốn huấn luyện được tinh binh, trong thời gian ngắn căn bản không thể thành công, chỉ có trải qua hàng trăm cuộc chiến thì quân đội mấy vạn binh mã mới có thể thành hình được.
- Mấy ngày ngày Hoàng tướng quân sẽ từ Trường Sa tới, đến lúc đó giữa các ngươi sẽ hợp tác với nhau thật tốt, đợi ba tháng sau Hoàng tướng quân có thể thống lĩnh Huyền Vũ quân này rồi.
Vừa nhìn sĩ tốt đang huấn luyện, Lưu Kỳ vừa nói.
- Chủ công yên tâm, quân lệnh như núi bất kể ai làm thống soái thì ba tháng sau sẽ cho chủ công được nhìn thấy một đội quân tinh nhuệ chân chính.
Việc này Văn Sính đã biết từ sớm, ông biết mình chỉ tạm thời thống lĩnh Phi Long quân, hơn nữa ông cũng không muốn thống lính đội binh mã lớn này, so với Phi Long quân thì Huyền Vũ quân vẫn chưa đủ để ông ở lại.
- Ngươi yên tâm, Hoàng tướng quân tuy đã qua năm mươi, nhưng bản lĩnh không kém, toàn bộ Kinh Châu so được với lão cũng chỉ có hai ba người thôi. Cộng thêm tính cách lão trầm ổn lão luyện, khá giống tính cách ngươi, việc huấn luyện sĩ tốt cũng không có gì khác nhau.
Tính cách Văn Sính khá giống Hoàng Trung, đều bản lĩnh, trầm ổn, để Hoàng Trung thống lĩnh Huyền Vũ quân rất thích hợp. Mà Triệu Vân và Vương Uy đều am hiểu chiến đấu, bởi vậy Lưu Kỳ giao Chu Tước quân cho Triệu Vân.
- Vậy mạt tướng yên tâm rồi.
Văn Sính thở phào. Ông lo lắng chính là tính cách hai người không hợp đối với việc huấn luyện đại quân cực kỳ bất lợi.
- Kinh Châu này tuy thái bình, nhưng sơn tặc tứ phía cũng không ít, Văn tướng quân không ngại coi chúng là đối thủ của Huyền Vũ quân đi. Về phần chinh chiến thật sự cũng sẽ không quá xa nữa đâu.
Lưu Kỳ nói.
- Chủ công yên tâm, ba tháng sau, cảnh nội Kinh Châu sẽ không còn bóng dáng sơn tặc nữa.
Văn Sính chắp tay nói.
- Ừ, hôm nay nghỉ ngơi trong đại doanh, ngày mai tiếp tục khởi hành quay về Tương Dương.
Lưu Kỳ phân phó.
- Quân sư, mấy ngày nay hai vạn hàng tốt Giang Đông kia gây rối thường xuyên, hơn nữa người mà Giang Đông phái tới cũng càng ngày càng nhiều, những người này lén liên hệ với những người có uy vọng tương đối cao trong hàng quân, nếu không hành động, chỉ sợ những người này sẽ gây loạn bất cứ lúc nào.
Trong thành Sài Tang, một gã Cẩm Y vệ đang bẩm báo tình hình hai vạn hàng tốt Giang Đông trong mấy ngày nay.
- Các ngươi có tìm hiểu được chỗ ẩn thân của người mà Giang Đông phái tới không?
Bàng Thống trầm ngâm buông thẻ tre trong tay xuống, đưa mắt nhìn Cẩm Y Vệ.
- Đã tìm được ạ.
- Tốt, tối hôm nay Cẩm Y Vệ phối hợp với Phi Long quân bắt hết những người này lại.
Bàng Thống lạnh lùng nói. Giang Đông phái những người này đến trên cơ bản không giấu diếm, sở dĩ y phái Cẩm Y Vệ điều tra là phòng ngừa cá lọt lưới. Tuy rằng lúc này Giang Đông và Kinh Châu đã ngừng chiến, nhưng giết một vài thám báo cũng không phải không thể.
- Ngày mai phái một nhóm hàng tốt vào trong rừng đốn củi, chết vài tên hẳn không vấn đề.
Bàng Thống nói xong lại cúi đầu nhìn thẻ tre trong tay. Những hàng tốt Giang Đông này không thể thu phục, nhưng cũng không đủ để giết, Giang Đông cố ý gây xích mích khiến cho những hàng tốt này gây náo động, chính là để Kinh Châu khó xử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận