Tam Quốc Tranh Phong

Chương 266

- Từ Nguyên Trực không biết từ khi nào đã là thủ hạ dưới trướng của Lưu Kỳ?
Hoàng Nguyệt Anh kinh ngạc hỏi, bình thường mấy người này hay trò chuyện cùng phu quân nên nàng cũng có chút quen thuộc, tài năng của Từ Nguyên Trực nàng cũng phi thường rõ ràng, người như vậy sẽ không dễ dàng lựa chọn người phụ tá, không biết Lưu Kỳ dùng biện pháp gì có thể khiến Từ Thứ tin phục.
- Ta đây cũng không biết, tuy nhiên Lưu Kỳ có thể xuất ra bức bản đồ này, nghĩ đến đối với Nguyên Trực cũng có sự chuẩn bị.
Gia Cát Lượng lắc đầu, chỉ một bức bản đồ đã làm rối loạn ý nghĩ của y, thủ đoạn không thể nói là không cao.
- Thủ đoạn của Lưu Kỳ như vậy chẳng lẽ gia tộc Thái thị không có ngăn cản sao?
Hoàng Nguyệt Anh nghĩ tới mẹ nàng cũng xuất thân từ gia tộc Thái thị, có chút lo lắng hỏi.
- Công lao lớn như vậy, thủ đoạn mạnh mẽ như thế, ở Tương Dương còn có ai có thể chế được hắn, gia tộc Thái thị không thuận theo hắn chỉ sợ cũng bị diệt vong.
Gia Cát Lượng nhìn bản đồ nói, đối với thủ đoạn của Lưu Kỳ mà nói nắm chắc Tương Dương trong tay chỉ là việc sớm hay muộn, gia tộc Thái thị tuy rằng thế lớn, nhưng không ngăn được thủ đoạn của Lưu Kỳ.
- Thiếp biết tại sao hai bức bản đồ này tại sao lại khác nhau rồi.
Hoàng Nguyệt Anh nhìn kỹ hai bức bản đồ, đột nhiên nói với Gia Cát Lượng:
- Phu quân xem này, nếu tương lai Lưu Kỳ là đứng đầu Kinh Châu, dĩ nhiên sẽ giảm bớt đi rất nhiều phiền toái, căn bản không cần thời gian dài để ổn định hậu phương. Mà bức bản đồ của phu quân không phải thiết kế vì Lưu Kỳ, bản đồ của phu quân thích hợp với bất cứ người nào. Nếu nói như vậy Lưu Kỳ so với phu quân dư ra it nhất hai năm thời gian, hai năm thời gian có thể làm được rất nhiều chuyện.
- Hả?
Gia Cát Lượng dường như đã suy nghĩ minh bạch điểm mấu chốt trong đó ánh mắt sáng lên.
Không sai, y định ra kế hoạch không phải là vì Lưu Kỳ, chỉ cần bất cứ chư hầu nào căn cứ theo kế hoạch của y định ra là có thể trụ vững một phương, mà Lưu Kỳ căn bản là có căn cơ trước, lúc này đã chiếm cứ Kinh Châu, ổn định tứ phương, trấn an lòng người, mà muốn hình thành chiến lực này ít nhất cũng mất hai năm thời gian, mà Lưu Kỳ trực tiếp nhảy tới, bởi vậy cũng có thời gian khuếch trương.
- Phu quân, thiếp cảm thấy Lưu Kỳ này thực ra có thể là một minh chủ.
Hoàng Nguyệt Anh gặp Gia Cát Lượng trầm tư không nói liền khuyên nhủ.
- Lúc này còn cần suy nghĩ thêm.
Gia Cát Lượng lắc đầu nói, y chưa từng gặp Lưu Kỳ nên không biết Lưu Kỳ, chưa thể quyết đoán cuối cùng.
- Sứ giả Lưu Kỳ phái tới hiện tại đang ở bên ngoài, ta đi gặp trước rồi nói sau.
Gia Cát Lượng xoay người chuẩn bị đi ra phòng khách.
Phía sau Hoàng Nguyệt Anh cười cười không ngăn cản, Gia Cát Lượng một khi vội vã đi gặp sứ giả như vậy thì trong lòng cũng có chút động tâm rồi, dù sao thế cục thiên hạ càng ngày càng loạn, nhưng lại càng ngày càng rõ ràng, nếu không phải sớm ngày tìm kiếm minh chủ chỉ sợ có thể phí thời gian cả đời. Đối với Gia Cát Lượng nàng tự nhiên là rõ ràng, tầm mắt cực cao, người có thể làm cho y như vậy ít càng thêm ít.
- Xem ra cũng nên chuẩn bị một chút rồi.
Trong lòng Hoàng Nguyệt Anh thở dài, phu quân xuất sĩ nàng dĩ nhiên là cao hứng, nhưng cũng có chút bận tâm, về sau chỉ sợ không còn sinh sống bình yên như vậy nữa.
Trong phòng khách Triệu Hỉ cùng tiểu đồng lẳng lặng chờ, gã ở trong này đã gần một canh giờ, nhưng gã lại không sốt ruột chút nào, việc này Lưu Kỳ đã phân phó rồi, chỉ cần giao thư cho Gia Cát Lượng những việc khác gã không cần quản, nếu Gia Cát Lượng không đồng ý rời núi, gã sẽ lập tức về Tương Dương. Thư mà Lưu Kỳ chuẩn bị không chỉ có một, mỗi một phong thư đều nhắm vào Gia Cát Lượng, trong đám người mà Lưu Kỳ mời chào, Gia Cát Lượng là người mà Lưu Kỳ hao phí nhiều tâm tư nhất. Không phải vạn bất đắc dĩ Lưu Kỳ sẽ không ép buộc Gia Cát Lượng đấy.
Do phần bản đồ cũng là phân lượng nặng nhất, nhưng Lưu Kỳ cũng chuẩn bị vật gì đó khác, những thứ này đều là do Lưu Kỳ căn cứ chuyện của Gia Cát Lượng trong lịch sử để chuẩn bị, mỗi một đồ vật đối với Gia Cát Lượng đều có lực hấp dẫn trí mạng.
Triệu Hỉ tuy không lo lắng làm hư chuyện, nhưng đối với Gia Cát Lượng gã cũng có vài phần lo lắng, nếu có thể mời chào được Gia Cát Lượng thì gã cũng cực kỳ cao hứng. Triệu Hỉ có thể cảm nhận được Lưu Kỳ coi trọng Gia Cát Lượng, chỉ cần có thể mời chào Gia Cát Lượng thì địa vị gã ở trong lòng Lưu Kỳ cũng được nâng cao, đồng thời có thể làm rạng rỡ mặt mũi cho Cam Ninh. Cẩm Phàm tặc có ngày hôm nay là cho Lưu Kỳ và Cam Ninh cố gắng mà thành, bọn họ đều ghi nhận.
Lưu Kỳ, Cam Ninh đối với bọn họ như thế, bọn họ tự nhiên muốn hồi báo.
Triệu Hỉ đang sốt ruột thì trong mắt hiện lên một bóng dáng đi về phía phòng khách, đúng là Gia Cát Lượng mà gã đang chờ đợi .
- Bái kiến Gia Cát tiên sinh.
Triệu Hỉ vội đứng dậy khom người nói.
- Tráng sĩ không cần đa lễ.
Gia Cát Lượng khoát tay ra hiệu Triệu Hỉ thoải mái tự nhiên.
Gặp Gia Cát Lượng như thế, trên mặt Triệu Hỉ có thêm vài phần ý cười, trong lòng vài phần cao hứng, hiển nhiên cảm nhận được thái độ biến hóa của Gia Cát Lượng.
- Tráng sĩ từ Tương Dương mà đến, không biết đối với thế cục Tương Dương có hiểu biết không?
Điều mà Gia Cát Lượng quan tâm nhất chính là thế lực hiện tại của Lưu Kỳ đã phát triển đến trình độ nào.
Triệu Hỉ tâm tư linh hoạt đương nhiên biết ý tứ của Gia Cát Lượng, vội hỏi:
- Chủ công nhà ta hiện tại đã là phó thống lĩnh Phi Hổ Quân và Phi Long Quân, vừa mới tiêu diệt phản tặc Hắc Y Vệ, hiện tại đang chuẩn bị đại hôn.
Nghe được Phi Hổ Quân và Phi Long Quân ánh mắt Gia Cát Lượng ngưng tụ, đối với Phi Long Quân và Phi Hổ Quân có nghe nói, y không thể không thừa nhận thế lực của quân đội này. Hắc Y Vệ là của gia tộc Thái thị, hiện tại đã bị Lưu Kỳ diệt, xem ra Lưu Kỳ đã chuẩn bị thanh trừ bên trong rồi, nghĩ vậy Gia Cát Lượng không khỏi bội phục sự quả quyết của Lưu Kỳ, vừa mới trở lại Kinh Châu còn chưa đứng vững gót chân mà đã bắt đầu đối phó Thái thị rồi, hơn nữa cũng đã thành công.
- Đại hôn? Khi nào thế?
Gia Cát Lượng hỏi. Lưu Kỳ là trưởng tử của Lưu Biểu, đối tượng đại hôn đương nhiên ắt sẽ không bình thường.
- Phu nhân nhà ta tên gọi là gì ta cũng không biết, chỉ có điều phu nhân là nữ nhi của sứ giả Viên Thiệu, sứ giả Viên Thiệu hình như tên là Tân Bì.
Triệu Hỉ cười khổ một tiếng nói, gã dĩ nhiên không biết tình hình cụ thể.
- Là hắn.
Gia Cát Lượng cả kinh, phu nhân của Lưu Kỳ không ngờ là gia tộc Tân thị phương bắc. Gia tộc Tân thị là một trong gia tộc dưới trướng của Viên Thiệu, thế lực khổng lồ. Nếu tương lai Lưu Kỳ dẫn binh vào địa bàn của Viên Thiệu, danh tiếng của gia tộc Tân thị có lợi ích rất lớn, có thể tránh được nhiều phiền toái.
Đối với Viên Thiệu, Gia Cát Lượng cũng không có để tâm, tuy Viên Thiệu thế lực lớn nhưng lại tứ cố vô thân, dưới trướng nếu có sai sót gì sẽ sụp đổ, từ Lưu Kỳ cho thấy hắn cũng không để Viên Thiệu ở trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận