Tam Quốc Tranh Phong

Chương 424

Tuân Văn Nhược nghi ngờ nói.
- Hả? không có để lại thẻ tre?
Lúc này Tào Tháo lại có chút kinh ngạc, chẳng lẽ là do Mã Tắc quên, hắn để lại trong phủ Dương Tu thẻ tre mà trong phủ Tuân Văn Nhược không để lại gì, thật sự là khiến hắn nghĩ mãi không ra.
Lúc này Tào Tháo nghĩ đến vẻ mặt của Dương Tu khi cầm thẻ tre đi vào, trong lòng không biết làm sao, bất kể nói thế nào đều cảm thấy Dương Tu đang nói dối.
- Chủ công, chẳng lẽ Mã Tắc để lại thẻ tre trong phủ của Dương lang trung hay sao?
Tuân Văn Nhược nghĩ đến hắn vừa ở trong phủ của Dương Tu đi ra, không khỏi mở miệng hỏi.
- Sao ? làm sao ngươi biết được?
Tào Tháo cau mày hỏi. Thế lực của bộ tộc Tuân thị chẳng lẽ đã đến trình độ này rồi sao, toàn bộ gió thổi cỏ lay tại Hứa Đô đều dưới sự giám thị của bộ tộc Tuân thị.
- Ha ha, chủ công đã quên Mã Tắc vừa ở trong phủ của Dương lang trung đi ra rồ mới vào phủ đệ của thuộc hạ?
Tuân Văn Nhược cười cười nói.
- Ử. Mã Tắc để lại trong phủ của Dương Tu một thẻ tre trống, ngươi nói Dương Tu này có đáng để tin tưởng hay không, đây có phải là kế ly gián của Mã Tắc?
Tào Tháo cũng không để ý, hành tung của Mã Tắc ở Hứa Đô cũng không phải bí mật gì, dù sao thân phận ba người Mã Tắc đặc thù, những gia tộc có thực lực đều chú ý hành động của ba người.
- Lúc này chưa thể phán đoán, tuy nhiên Dương lang trung chưa bao giờ tiếp xúc với Kinh Châu, làm sao lại có chuyện cấu kết với Kinh Châu, chuyện này tám phần là kế ly gián của Kinh Châu, nhưng cũng không thể xác định Dương lang trung thật sự không có quan hệ trong việc này, chủ công có thể sai người giám thị cử động của hắn, cho hắn một chức quan nhàn tản tự nhiên không sai xót nhầm lẫn.
Mặc dù biết Dương Tu bị oan, Mã Tắc đích xác là dùng kế ly gián, nhưng một khi Tào Tháo đã sinh nghi, mặc kệ hắn biện giải cho Dương Tu như thế nào đều không bài trừ được sự hoài nghi trong lòng Tào Tháo, thậm chí còn có khả năng lợn lành chữa thành lợn què, ngay cả mình cũng trở thành đối tượng hoài nghi của Tào Tháo.
- Haizzz, ba người Tống Trọng Tử quả nhiên là khiến người ta lo lắng, không riêng gì Mã Tắc tiến tới bái phỏng Dương lang trung và ngươi, mà ngay cả Tân Sưởng cũng liên tục bái phỏng mấy người, những người Tân Sưởng thăm hỏi tuy rằng chức quan không lớn, nhưng một khi có chỗ sơ suất ảnh hưởng cũng rất lớn.
Nói xong Tào Tháo đem thẻ tre giao cho Tuấn Văn Nhược, trên thẻ tre ghi lại tình huống những người mà Tân Sưởng và Mã Tắc tới bái phỏng.
Tuân Văn Nhược tiếp nhận thẻ tre, nhìn thoáng qua sắc mặt liền trở nên ngưng trọng. Vài người trong này ngoại trừ hắn và Dương Tu ra, những người khác chức quan đều không lớn, nhưng trong tay lại có đặc quyền nhất định.
Giống như là người trông nom nhà lao, nếu hắn vào lúc Tào Tháo và Viên Thiệu giao ciến mở nhà lao thả phạm nhân ra sẽ tạo thành ảnh hưởng không nhỏ, thậm chí toàn Hứa Đô có thể lâm vào náo động trong một khoảng thời gian. Một người là thợ rèn binh khí, bình thường đều đến trong quân, nếu tất cả những binh khí này đều có vấn đề, trong lúc giao chiến bị đoạn, nhẹ thì lay động quân tâm, nặng thì thậm chí ảnh hướng tới thắng bại chiến cuộc.
Hơn nữa Tuân Văn Nhược còn phát hiện, dương như Tân Sưởng và Mã Tắc đã sớm thương lượng, Mã Tắc thăm hỏi người có chút địa vị quyền thế ở Hứa Đô, trên thẻ tre ghi lại sau khi rời khỏi phủ của hắn Mã Tắc còn tới phủ đệ phò mã Đô úy. Mà Tân Sương đều tới bái phỏng những chức quan không cao.
- Vài quan lại mà Tân Sưởng đã thăm hỏi ta đã sai người đi tìm hiểu, tuy nhiên Tân Sương và Mã Tắc này hiển nhiên là muốn gây rối ở Hứa Đô, nếu cứ để mặc cho bọn hắn gây rối, nói không chừng Hứa Đô thật đúng là bị bọn hắn làm cho rối tung, Văn Nhược có biện pháp gì không?
Tào Tháo lắc đầu nói.
Nghe được Tào Tháo đã sai người tìm hiểu lai mấy người ghi trên thẻ tre, trong lòng Tuân Văn Nhược trầm xuống, Tào Tháo làm như vậy là đúng như ý muốn của đám người Mã Tắc.
- Nếu chủ công đã quyết định phong hầu cho Lưu Kỳ tại Hán Trung, vì sao không sớm để cho đám người Tống Trọng Tử rời khỏi Hứa Đô trở về Kinh Châu, hiện giờ tình thế Hứa Đô tuy rằng bình ổn nhưng cũng âm thầm có mạch nước ngầm đang khởi động, nếu để mặc cho đám người Mã Tắc làm loạn, chẳng phải càng làm cho các quan viên Hứa Đô cùng thêm dị động?
Bên trong Hứa Đô có một số quan viên âm thầm câu kết với Viên Thiệu, Tuân Văn Nhược cũng có nghe nói, nếu Kinh Châu chọc gậy bánh xe, tình cảnh của Tào Tháo càng thêm nguy nan.
- Một khi đã như vậy, chuyện này giao cho Văn Nhược, để cho đám người Tống Trọng Tử rời khỏi Hứa Đô càng sớm càng tốt, bây giờ không dư lực đối phó Kinh Châu, đợi cho đánh bại Viên Thiệu đối phó với Kinh Châu cũng không muộn. Về phần đi tới Kinh Châu tuyên đọc chiếu thư thì giao cho Phò mã Đô úy Đỗ Tập đi.
Tào Tháo ngẫm nghĩ một chút, đây đúng là phương pháp tốt nhất để xử lý việc này.
Trước mắt chỉ một Viên Thiệu, Tào Tháo cũng không nắm chắc đối phó được, nếu không phải đám người Quách Gia cực lực khuyên hắn đánh Viên Thiệu, chỉ sợ lúc này hắn vẫn chỉ mệnh lệnh sĩ tốt cố thủ đợi mệnh mà không có ý tưởng quyết đánh một trận sinh tử với Viên Thiệu. Nhưng cho dù có ý tưởng này, cũng không có nghĩa là hắn có thể đồng thời ứng đối Viên Thiệu và Kinh Châu Lưu Kỳ, trước mắt hắn cần tập trung tinh lực đối phó với Viên Thiệu, về phần Kinh Châu hắn thật sự là không nắm chắc.
Hắn đã phái hai huynh đệ Tào Nhân trấn thủ Thượng Dung và những nơi khác, hiện tại cộng thêm Ích Châu hấp dẫn sự chú ý của binh mã Kinh Châu, hắn đã tính toán Kinh Châu không có uy hiếp gì với hắn, lúc này hắn tự nhiên không muốn chủ động trở mặt với Kinh Châu.
Về phần phò mã Đô úy Đỗ Tập, thật ra Tào Tháo cũng tín nhiệm ông ta, người này lần trước đi tới Giang Đông khuyên Giang Đông Tôn Sách xuất binh tấn công Kinh Châu, thiếu chút nữa khiến cho Kinh Châu vạn kiếp bất phục, hơn nữa hắn hiểu rõ Đỗ Tập, người này có thể tín nhiệm.
- Vâng.
Tuân Văn Nhược khom người thi lễ một cái sau đó xoay người rút đi.
Không bao lâu trong phủ Tư Không có một người cầm trong tay chiếu thư sắc phong Lưu Kỳ đi tới hoàng cung, để cho thiên tử Lưu Hiệp chấp thuận.
………………………….
Trong dịch quán, đám người Mã Tắc đã bị Tống Trọng Tử phái người mời về, đối với hành động của đám người Mã Tắc, Tống Trọng Tử hiểu rất rõ, sở dĩ không ngăn cản là vì hiểu rõ những việc hai người làm cũng không động chạm đến điểm giới hạn của Tào Tháo, mà một khi những việc Mã Tắc làm chạm đến giới hạn của Tào Tháo, vậy thì đoàn người bọn họ cũng không dễ dàng rời khỏi Hứa Đô như vậy, mà đến lúc đó Kinh Châu Lưu Kỳ cũng không thể vì ba người bọn họ khai chiến với Tào Tháo vào lúc này.
Trở lại trong dịch quán, Mã Tắc và Tân Sưởng liếc nhau, đều thấy được ý cười trong mắt đối phương, Hai người làm như vậy chỉ cho Tào Tháo thêm một chút phiền toái, cũng chỉ là thêm một chút phiền toái mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận