Tam Quốc Tranh Phong

Chương 444

- Cái gì?
Thái Huân vỗ trán, hứn muốn Bảo Long và Trần Ứng chết nhưng không phải nhanh như vậy, hắn còn muốn lợi dụng hai người để nhanh chóng ổn định quân tâm, nhưng hai người đã nhanh chóng chết trận.
- Nổi trống tập hợp, tăng thêm người phòng bị đại doanh.
Thái Huân đi qua đi lại vài bước rồi nhìn tiểu tướng mới đi vào nói.
- Vâng.
Tiểu tướng khom người xác nhận rồi xoay người bỏ đi, một lát sau bên ngoài đã vang lên tiếng trống trận, toàn bộ đại doanh đều nghe thấy, binh lính đang nghỉ ngơi ngay lập tức chạy về phía đại trướng tập hợp.
Nghe tiếng trống trận ngày càng dồn dập, Thái Huân cũng không chờ thêm mà nhìn hai người tiểu tướng nói:
- Hai người các ngươi theo ta, cứ khống chế một vạn đại quân rồi tính sau.
Thái Huân nói xong đưa ấn tín đưa cho một gã tiểu tướng để hắn cầm trong tay.
Ngoại trừ binh lính phòng bị bốn phía thì toàn bộ binh lính trong đại doanh đã tập hợp dưới đài, lúc này mọi người đều nghi hoặc nhìn tụ tướng đài trống trơn.
Bỗng nhiên tất cả mọi người đều đổ dồn nhìn về một phía. Thái Huân thân mặc khôi giáp, thắt lưng khóa bảo kiếm đang đi đến , đi sau là một gã tiểu tướng tay cầm ấn tín, một gã tiểu tướng còn lại thì cũng giống Thái Huân, tay cầm trường kiếm lạnh lùng nhìn bốn phía, như là đang bảo vệ cho Thái Huân vậy.
Khi nhìn thấy Thái Huân mọi người lại càng thêm nghi hoặc, ai cũng biết Thái Huân là thống soái của đại quân, nhưng từ đầu tới cuối Thái Huân chưa từng ra mặt và cũng chưa ra một mệnh lệnh nào, vì vậy trên cơ bản đối với mọi người Thái Huân có cũng được không có cũng được, lúc này lại thấy dáng vẻ của Thái Huân như vậy, mọi người đều cảm thấy kinh ngạc.
Thái Huân vào đài tập hợp, đi lên tụ đài, lạnh lùng nhìn mọi người một hồi lâu mới mở miệng nói:
- Vừa rồi, Bảo tướng quân và Trần tướng quân mang binh đi đánh lén binh mã Kinh Châu, kết quả là bị trúng mai phục của binh mã Kinh Châu, toàn quân bị diệt, Trần tướng quân và Bảo tướng quân dốc sức chiến đấu mà chết. Hiện giờ đại quân Kinh Châu đang đi về phía này chuẩn bị công đánh chúng ta.
Thái Huân vừa nói xong, mọi người dưới đài liền hỗn loạn.
- Làm sao có thể như vậy, Bảo tướng quân và Trần tướng quân cùng nhau xuất quân, làm sao có thể cùng nhau chết trận?
- Nguy rồi, ta đã nói chúng ta không thể ngăn được đại quân Kinh Châu, chúng ta chỉ là một quận Quế Dương nho nhỏ làm sao có thể là đối thủ của toàn bộ Kinh Châu?
... ... ... ... ... ... ... ... ... ...
Thái Huân không hề phản ứng với tiếng nghị luận từ bốn phía mà đợi đến lúc tiếng mọi người nhỏ dần mới trầm giọng nói:
- Ta phụng mệnh Thái thú mang binh ngăn cản đại quân Kinh Châu, thật không ngờ tướng lĩnh Kinh Châu lại xảo trá, bày mưu hại chết hai vị tướng quân, hiện giờ đại quân Kinh Châu sẽ tiến đến tấn công đại doanh chúng ta, chẳng lẽ chúng ta ngồi chờ chết hay sao?
- Chuyện này…
Nghe thấy Thái Huân nói vậy tất cả mọi người đều sửng sốt, ngay cả Bảo Long và Trần Ứng còn không ngăn cản được đại quân Kinh Châu, bọn họ là cái gì mà đòi ngăn cản, chẳng lẽ lại đi theo người ở trước mặt không hề có chút danh tiếng này hay sao?
- Đây là ấn tín của đại quân, có ấn tín này có thể điều động đại quân, có quyền sinh quyền sát, hiện giờ ta sẽ tự mình chỉ huy đại quân, trong các ngươi có người nào không phục?
Thấy mọi người còn do dự Thái Huân xoay người giơ cao ấn tín lên, nhìn mọi người trầm giọng quát.
Cùng với tiếng quát của Thái Huân, một gã tiểu tướng rút trường kiếm ra, lạnh lùng nhìn phía dưới, trong mắt lộ sát khí bất cứ lúc nào cũng có thể chếm chết người không phục tùng quân mệnh.
- Nguyện ý nghe theo sự sắp đặt của tướng quân.
Đầu tiên dưới đài yên tĩnh không một tiếng động, mãi lâu sau mới có một người cao giọng truyền ra, mọi người nghiêng đầu tìm kiếm thì thấy một gã tiểu tướng tiến lên khom mình thi lễ.
Sau khi người tiểu tướng này tiến lên thi lễ tỏ thái độ thì có thêm hơn mười tên tiểu tướng phía sau cũng tiến lên khom mình thi lễ:
- Nguyện ý nghe theo sự sắp đặt của tướng quân.
Khi hơn mười tên tiểu tướng này gia nhập thì những tên tiểu tướng còn đang do dự cũng tiến lên khom mình thi lễ, binh lính bên dưới thấy nhiều tiểu tướng nghe theo Thái Huân như vậy cũng tiến lên trên thi lễ.
- Tốt lắm, hiện tại binh mã Kinh Châu đã ở bên ngoài, chuẩn bị tấn công đại doanh, các ngươi cứ ở đây chờ.
Nói xong Thái Huân chỉ về mấy chục tên tiểu tướng cao giọng nói:
- Mấy người các ngươi theo ta thương nghị kế sách phá địch.
- Vâng.
Mấy chục tên tiểu tướng đi theo sau rời khỏi tụ đài.
Tiến vào đại trướng, Thái Huân nhìn hơn mười tên tiểu tướng sắc mặt vui mừng nhìn mọi người nói:
- Hiện giờ địch mạnh ta yếu, mà sĩ khí quân ta đang hạ, chỉ có thể ở trong đại doanh mà thủ, hiện giờ ta phân phó chức trách thủ doanh trại.
- Thiên phu trưởng bước ra khỏi hàng.
Thái Huân nhìn mấy chục tên tiểu tướng, bao gồm Bách phu trưởng và Thiên Phu Trưởng, rất lộn xộn, trầm giọng quát.
- Có mạt tướng.
Hơn mười giọng nói vang lên, hơn mười tên tiểu tướng tiến lên chắp tay nói.
- Được rồi, từ ngày hôm nay trở đi chỉ có Thiên phu trưởng mới có thể tham gia thảo luận quân tình.
Thái Huân vừa nói xong, mấy chục tên Bách phu trưởng vẻ mặt oán hận. Nhìn vẻ mặt của mọi người, Thái Huân cười lạnh, những người này tuy bề ngoài phục tùng hắn nhưng trong lòng thì không hoàn toàn nghe theo lệnh, mỗi người đều có tâm tư riêng. Tuy vậy Thái Huân cũng không để tâm nhìn mọi người nói:
- Tuy nhiên vị trí của Thiên Phu Trưởng rất quan trọng, sau này nếu các ngươi không có công lao gì hoặc là không làm tròn bổn phận, bất cứ lúc nào ta cũng sẽ cắt chức của các ngươi.
Nói xong Thái Huân lại nhìn mấy chục tên Bách phu trưởng nói:
- Các ngươi cũng thế, nếu có ai lập nhiều chiến công, ta cũng sẽ đề bạt lên làm Thiên phu trưởng.
Nghe được Thái Huân nói như vậy, mấy chục tên Bách phu trưởng lúc đầu còn oán hận ngay lập tức trở nên vui mừng, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn, mà mười tên Thiên Phu trưởng mặt cũng biến sắc, nhìn về mấy chục tên Bách phu trưởng tràn đầy cảnh giác.
Chỉ một câu đã khiến mấy chục tên tiểu tướng nghi kỵ lẫn nhau, Thái Huân làm như không biết nhìn hơn mười tên Thiên Phu Trưởng nói:
- Tám người các ngươi mang theo sĩ tốt dưới trướng phân chia gác tại bốn phía Đông, Tây, Nam, Bắc. hai người còn lại mang theo sĩ tốt dưới trướng trấn thủ đại doanh, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị trợ giúp.
- Vâng.
Mấy chục tiểu tướng đều khom người xác nhận.
- Các ngươi đi chuẩn bị đi.
Thái Huân phất tay để mọi người lui ra.
Một lát sau trong đại trướng chỉ còn lại hơn mười tên tiểu tướng từ đầu đến cuối đều đi theo Thái Huân, nhìn Thái Huân với ánh mắt kính nể có, kinh ngạc có, nghi hoặc có, bất mãn có.
Tiếp nhận ánh mắt của mọi người, Thái Huân nhìn mọi người nói:
- Các ngươi không cần lo lắng, tuy mười vạn đại quân này đã được khống chế nhưng có ngăn cản được cuộc tiến công của đại quân Kinh Châu hay không mới là quan trọng, chuyện cần làm lúc này là lung lay quân tâm của tướng sĩ, đợi đến khi Quế Dương ổn định rồi an bài cho các ngươi cũng không muộn…
Bạn cần đăng nhập để bình luận