Tam Quốc Tranh Phong

Chương 570

… … … … … … … … … … …... … … … …... … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … ….
Ngoài thành Tương Dương, cờ bay phấp phới, quân trận uy nghiêm, năm vạn đại quân lúc này tụ tập cho thấy uy doanh hiển hách.
Từ khi nhận được tin tức Lưu Chương dẫn dắt hai mươi vạn đại quân Bắc tiến, toàn bộ Tương Dương liền cấp tốc vận chuyển, lấy tốc độ nhanh nhất để vận chuyển lương thảo cùng đồ quân nhu quân dụng lên tiền tuyến, năm vạn binh mã cũng vừa vặn là Huyền Vũ quân được huấn luyện ở Uyển Thành.
Vương Uy một thân khôi giáp nhưng vẫn uy phong như cũ, ngồi ngay ngắn trên lưng ngựa lạnh lùng nhìn năm vạn binh mã trước người, năm vạn binh mã này đều một tay y huấn luyện, mà trong quá trình huấn luyện, năm vạn binh mã này bất cứ lúc nào đều có thể bị loại bỏ.
Qua vô số lần lựa chọn, vô số lần thử nghiệm để trở thành năm vạn binh mã tinh nhuệ, trừ chưa từng giao đấu ở trên chiến trường ra thì năm vạn binh này cũng từng thấy qua cảnh chém giết cũng không ít, tất cả sơn tặc, thủy phỉ trong toàn bộ cảnh nội Kinh Châu đều bị bọn họ quét sạch.
Từ khi huấn luyện, năm vạn binh mã này đều lấy giết chóc để trưởng thành.
- Phu nhân, năm vạn đại quân đã tập kết xong, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất phát!
Trong phủ Lưu Kỳ, Y Tịch khom người nói với Tân Hiến Anh.
- Ừ.
Tân Hiến Anh gật đầu, nhưng cũng không hạ lệnh cho đại quân lập tức xuất phát, đôi mày đen hơi nhíu có chút bực bội.
Lúc này Lưu Chương mang theo hai mươi vạn đại quân Bắc thượng, căn cứ theo tin tức Ích Châu truyền về, đại tướng nổi danh Nghiêm Nhan, Trương Nhậm của Ích Châu lại không ở trong quân đội, điều này khiến Tân Hiến Anh cực kỳ hoang mang.
Mặc dù là lần trước Trương Nhậm binh bại, nhưng Trương Nhậm ở Ích Châu cũng không ai bằng, cho dù là bị Lưu Chương xử trí cũng không có khả năng lặng yên không một tiếng động biến mất.
Tuy rằng Nghiêm Nhan luôn ở quận Ba Tây không có chút động tĩnh gì, nhìn bè ngoài là bị đại quân Hoàng Trung kiềm chế, nhưng đại quân Hoàng Trung đột nhiên chuyển tới quận Âm Bình, điểm này Nghiêm Nhan không thể không biết.
Lưu Chương điều động hai mươi vạn đại quân, không có lý do gì không dùng đại tướng số một Ích Châu được.
- Lệnh cho đại quân khởi hành.
Nghĩ mãi mà không rõ mấu chốt trong đó, Tân Hiến Anh cũng không dám trì hoãn nhiều thời gian, tình thế Ích Châu rắc rối, phức tạp nên Tân Hiến Anh không dám có chút sơ suất.
- Vâng.
Y Tịch khom người thi lễ một cái, xoay người đi ra ngoài.
Ở trong phòng trầm ngâm hồi lâu, Tân Hiến Anh không dám khinh thường, hạ lệnh điều Chu Tước quân trở về Tương Dương, Văn Sính ở Giang Hạ chạy về trấn thủ Tương Dương. Hiện giờ Giang Hạ đã có đám người Bàng Thống, Mã Lương, Văn Sính đã đem cục diện Giang Hạ ổn định lại, hơn nữa bây giờ Giang Đông đang cùng Tào Tháo đại chiến, căn bản không thể xuất ra quá nhiều thực lực.
… … … … … … … … … … … … … … … … … … … … …. …. ….. … …… … … … … …. …. …. …. … …. … … … …. ….. …..
Quận Ba Tây.
Lệnh của Lưu Chương khiến Nghiêm Nhan thật sự bất ngờ, y thậm chí không kịp nghĩ tại sao Lưu Chương lại thay đổi lớn như thế, đã đem ánh mắt của mình đặt lên Thượng Dung rồi.
Quận Thượng Dung và Hán Trung, Ích Châu đều có đường thông hành, chỉ cần chiếm cứ Thượng Dung, như vậy, toàn bộ thế lực Kinh Châu cũng sẽ bị phân chia. Sườn đông chính là đất Kinh Châu, là địa phương mà toàn bộ thiên hạ đều thèm muốn.
Mà phía Tây còn lại là Hán Trung nơi Hán Cao Tổ long hưng, nơi này là nơi giàu có màu mỡ thiên hạ, chiếm cứ được Thượng Dung Ích Châu chẳng khác nào có một cái cầu, vừa có thể đông lấy Kinh Châu, vừa có năng lực đủ tấn công Hán Trung.
Hiện tại dường như một điều khiến Nghiêm Nhan rất thèm muốn, đó chính là kho thóc Uyển Thành. Bên trong kho thóc Uyển Thành có bao nhiêu lương thực Nghiêm Nhan không biết, nhưng lần trước tại thời điểm Mã Siêu từ Uyển Thành lấy năm vạn gánh lương thảo đi Lương Châu, đã để lại ở Uyển Thành mười lăm vạn gánh lương thảo.
Nói cách khác, Uyển Thành chứa ít nhất trên hai mươi vạn gánh lương thực, thậm chí có thể gần năm mươi vạn gánh lương thực như lời đồn. Chỉ cần lấy được năm mươi vạn gánh lương thảo, như vậy hai vạn đại quân Ích Châu không cần lo lắng rồi.
Cho dù đem mấy chục vạn gánh lương thảo thêu hủy, đối với Kinh Châu mà nói, là sự đả kích khó có thể tiếp nhận.
Không có lương thảo trong thời gian ngắn toàn bộ đại quân Kinh Châu sẽ lâm vào tán loạn, Kinh Châu giống như mặt trời ban trưa cũng theo đó mà sụp đổ.
Nhìn trên bản đồ, Nghiêm Nhan tâm thần lay động, nhưng không biết là ai hay Lưu Chương đã đưa ra chủ ý này, nhưng chủ ý to gan như vậy đích xác không phải Lưu Chương có thể nghĩ ra được.
Cho đến tận lúc này Nghiêm Nhan cũng không thể tin được, Lưu Chương dẫn dắt hai mươi vạn đại quân hoàn toàn là vì che giấu mắt người ngoài, hấp dẫn ánh mắt Kinh Châu, mà đòn sát thủ chân chính của Ích Châu là một vạn binh mã dưới trướng mình.
Tuy nhiên Nghiêm Nhan cũng không có bao nhiêu cảm thán, Thượng Dung vừa mới bị Kinh Châu thu hồi, khả năng Kinh Châu đóng quân tại Thượng Dung không lớn. Theo y biết Triệu Vân đã dẫn theo một vạn binh mã dưới trướng chạy tới Tử Đồng, như vậy binh mã Kinh Châu ở Thượng Dung sẽ không vượt quá ba ngàn.
Hơn nữa ba ngàn người này lại phân tán không đều bên trong các tòa thành trì ở Thượng Dung, lấy một vạn binh mã bên phía mình tập kích bất ngờ, theo Nghiêm Nhan không thể nghi ngờ là dễ như trở bàn tay.
………….. ………. …….. ……. … …. … …. … …. …. …. … … …. …. .. .. … … … … ….... ….. ….
Ngoài thành Giang Du, vốn là đại quân Kinh Châu bao vây thành Giang Du đột nhiên bỏ chạy, tất cả binh mã ở ngoài thành Giang Du tạm thời dựng doanh trại, nơi đóng trại cực kỳ rõ ràng, chính là con đường từ Giang Du đi thông tới Miên Trúc, cũng là nơi mà lần trước Dương Hoài dẫn dắt đại quân tiến đến Giang Du.
Đối với hành động của Lưu Kỳ, vài tên tiểu tướng nghi hoặc khó hiểu, tuy nhiên từ lúc Lưu Kỳ quật khởi cho tới nay dường như mệnh lệnh của Lưu Kỳ đều bất ngờ, bởi vậy cho dù là đối với mệnh lệnh của Lưu Kỳ có nhiều nghi hoặc, nhưng mọi người lại không chút do dự lập tức thi hành.
Trong đại trướng Lưu Kỳ không ngừng lau sạch trường kiếm trong tay, dưới ngọn đèn trường kiếm tản ra hào quang sâu kín, phía trên mũi kiếm phát ra hàn quang lạnh như băng, làm cho lòng người phát lạnh, ngay cả bản thân Lưu Kỳ cũng không ngờ mình lại có được Hiên Viên kiếm.
Từ khi có được Hiên Viên kiếm, thời gian Lưu Kỳ mang theo bên người cũng không ngắn, nhưng lại chưa từng dùng nó giết người, trong tiềm thức dường như Lưu Kỳ cũng không hy vọng kiếm này dính máu tanh.
Hơn nữa hắn là Kinh Châu Mục, Ngụy Diên, Triệu Vân đều là mãnh tướng, võ nghệ siêu quần luôn đi theo mình, người bình thường không thể đến gần hắn, chứ đừng nói chi là giết hắn.
Có điều hôm nay Lưu Kỳ muốn thanh Hiên Viên kiếm này dính máu tanh, hôm nay Ngụy Diên, Triệu Vân đều không bên cạnh hắn, thậm chí ngay cả Cẩm Y Vệ không bao giờ rời khỏi hắn cũng vẻn vẹn chưa đến trăm tên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận