Tam Quốc Tranh Phong

Chương 277

Tuy hai người lo lắng nhưng lại che dấu rất tốt, cho dù mấy người gần đó cũng không phát giác được.
Đúng lúc này Kiều Công vẻ mặt xúc động đi tới, hai người Lưu Biểu đứng dậy mời Kiều Công ngồi xuống. Kiều Công khách khí một chút mới ngồi xuống bên cạnh Lưu Biểu. Lão không có thân phận nhạy cảm như Lưu Biểu và Tân Bì, luôn an ủi Đại Kiều và Tiểu Kiều, mãi đến khi Đại Kiều, Tiểu Kiều mặc lễ phục đỏ thẫm sau đó mới tới đây.
Ngoài cửa, có hai người thị nữ đang mặc lễ phục đỏ thẫm tay cầm đèn lồng màu đỏ chậm rãi đi tới, tuy nhiên lúc này ánh mặt mọi người toàn bộ nhìn về phía sau của hai nàng, phía sau hai nàng là Lưu Kỳ vẻ mặt mỉm cười đi lại thong dong, đi vào trong viện nhân cơ hội đánh giá tình hình trong viện, khi thấy giáo trường lúc này đã đầy ắp người, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó đưa mắt nhìn về phía đám người Gia Cát Lượng một vòng rồi thu hồi ánh mắt.
Bên cạnh Lưu Kỳ là ba nữ tử trang sức màu đỏ, đầu đội khăn voan đỏ thẫm, dáng vẻ thướt tha mềm mại, nữ tử nhắm mắt đi theo Lưu Kỳ vào trong viện, bên cạnh ba nữ tử đều có một thị tữ cầm tay của họ.
Mấy người vừa vào trong nội viện khiến cho mọi người hít lấy một hơi, tuy rằng không nhìn thấy mặt, nhưng nét tinh xảo đặc sắc, cùng dáng người ba nữ tử, hơn nữa nghe nói ba nữ tử không có chỗ nào không phải là tuyệt sắc, mọi người khó có thể tưởng tượng mỹ mạo của ba người bực nào.
Gần như tất cả mọi người đều hâm mộ nhìn Lưu Kỳ, tuy nhiên Thái Sử Từ ngồi ở phía trước vẻ mặt thâm trầm, mà ngay cả Trương Hoành ngồi bên cạnh cũng có chút khó coi. Vị hôn thê của Tôn Sách và Chu Du lúc này lại đại hôn cùng người khác, mà hai người lại không thể không xem, có thể nói tâm tình thật không dễ chịu. Đối diện với bốn phía thỉnh thoảng lại có người nhìn bên này vui sướng khi người khác gặp họa, hai người chỉ biết âm thầm cắn răng nhẫn nhịn.
Theo tiếng hô to của lễ quan, Lưu Kỳ cùng phu nhân sẽ đại lễ bái thiên địa, đúng lúc này một bên Trương Hoành cũng lạnh giọng quát:
- Khoan đã.
- Sao vậy?
Lưu Kỳ nghiêng đầu nhìn về phía Trương Hoành, biết Trương Hoành chủ yếu là tới quấy rối, tự nhiên sẽ không để ý tới, liếc qua Trương Hoành rồi quay đầu nhìn về phía lễ quan nói:
- Tiếp tục.
- Nghe nói Lưu Kinh Châu mấy vị sung bái lễ nghi, không nghĩ tới hôm nay quả thực làm cho ta thất vọng.
Nghe thấy Lưu Kỳ như thế Trương Hoành biến sắc, lập tức lắc đầu tỏ vẻ vô cùng đau đớn mà nói.
- Ồ …
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn sang Trương Hoành. Vừa rồi cho dù mọi người cười nhạo hai người, nhưng không ngờ hai người lại quấy rối hôn lễ. Lúc này phía dưới đều nghị luận, mọi người ngồi dưới phần lớn là xuất thân từ Kinh Châu, Trương Hoành làm như thế tự nhiên làm cho bọn họ tức giận, mà sứ giả các chư hầu khác vẻ mặt nghiền ngẫm nhìn Trương Hoành và Lưu Kỳ.
Thân phận của Đại Kiều và Tiểu Kiều cũng không phải là bí mật, tất cả mọi người đều biết bọn họ vốn là vị hôn thê của Tôn Sách và Chu Du, lúc này thấy Trương Hoành quấy rối, tuy cảm thấy bất ngờ nhưng cũng không quá mức kinh ngạc.
- Gia phụ thực ra vẫn lễ trọng lễ, nhưng các hạ chưa thấy có lễ nghi gì, nếu tới tham gia hôn lễ tự nhiên là hoan nghênh, nhưng nếu tới quấy rối thì từ chỗ nào tới thì về chỗ đó.
Lưu Kỳ nói xong đột nhiên quát:
- Người đâu? Nếu người này nói thêm câu nào nữa thì chém ngay tại chỗ.
- Vâng.
Vương Nghị thủ ở một bên khom người đáp, lập tức vài tên Phi Hổ Vệ giẫm chân tiến lên vẻ mặt lạnh như băng nhìn chằm chằm Trương Hoành, xem ra nếu Trương Hoành dám nói thêm câu nữa sẽ bị chém ngay tại chỗ.
- Chư vị, nếu có chuyện gì, hôn lễ qua đi nói tiếp, nếu ai dám quấy rối vậy thử xem thực lực của Phi Hổ Vệ.
Lưu Kỳ không đợi Trương Hoành nói chuyện liền cao giọng quát.
Lưu Kỳ đương nhiên biết Trương Hoành, ở Giang Đông cùng với Trương Chiêu rất nổi danh. Sau khi Tôn Sách lên ngôi y vẫn ở lại Hứa Đô giúp sức cho Tôn Sách, tài năng không tầm thường, hơn nữa ưu tú hợp thuật, nếu không nhân cơ hội bịt miệng của y, chỉ sợ nói không chừng y sẽ thao thao bất tuyệt không ngừng. Nếu những người khác nhân có hội thì cũng thật là mất mặt, hôn lễ mới bắt đầu đã bị trì hoãn đúng là mất mặt Lưu Biểu và hắn, làm như thế là biện pháp tốt nhất.
Quả nhiên thấy Lưu Kỳ như thế Trương Hoành hừ lạnh một tiếng không nói gì nữa, những người khác cũng đành chịu thở dài, tưởng được thấy trò hay không ngờ bị một câu Lưu Kỳ ngăn cản mất.
Trên đài cao Lưu Biểu cùng Tân Bì thấy Lưu Kỳ quả quyết như vậy cũng âm thầm gật đầu, đối với Lưu Kỳ cũng yên tâm không ít.
Có Phí Hổ Vệ trấn áp, hôn lễ tiến hành vô cùng thuận lợi, không có người nào tới quấy rầy, bốn người sau khi hành lễ rời khỏi giáo trường, hôn lễ chấm dứt, mãi đến lúc này trên giáo trường mọi người mới lớn tiếng nghị luận.
Mà trong hậu viện lúc này sau khi Lưu Kỳ đưa ba nương tử về phòng liền thay cẩm phục thản nhiên đi đến võ đài. Lưu Kỳ mới ra khỏi cửa liền gặp phải Tân Hiến Anh cũng đã thay xong quần áo chờ ở ngoài cửa.
- Hiến Anh, nàng thế này là…?
Lưu Kỳ nghi hoặc nhìn Tân Hiến Anh, muốn nói sau khi đưa tân nương vào phòng không có tân lang nhấc khăn voan là không đủ lễ đấy.
- Hôm nay tình hình không giống, Hiến Anh tự chủ trương kính xin phu quân tha tội.
Tân Hiến Anh nói nhỏ nhưng lại dị thường kiên định, hiển nhiên là muốn cùng Lưu Kỳ đến đó.
- Một khi đã như vậy thì cùng nhau đi.
Lưu Kỳ cười cười, cầm tay Tân Hiến Anh đi tới võ đài.
Trên giáo trường nhìn thấy Lưu Kỳ và Tân Hiến Anh cầm tay nhau đến, tất cả mọi người có chút kinh ngạc. Lưu Biểu cười cười cùng Tân Bì và Kiều Công đứng dậy rời khỏi, Lưu Kỳ cùng Tân Hiến Anh ngồi xuống.
- Chư vị, phụ thân có chuyện đi trước, chuyện kế tiếp liền giao cho ta.
Lưu Kỳ chắp tay nói:
- Vị Trương tiên sinh này vừa rồi có nghi vấn gì?
Lưu Kỳ cũng không khách khí trực tiếp nhìn về phía Trương Hoành, nếu đã quyết định hôm nay sẽ vọng động, vậy không cần lo lắng, lo ngại chuyện gì,. Giang Đông đã là tử địch của Kinh Châu, Lưu Kỳ cũng không cần khách khí với bọn họ.
Lời nói của Lưu Kỳ khiến mọi người có chút kinh ngạc, hôm nay nhìn qua thấy Lưu Kỳ bộc lộ tài năng cũng không cần che giấu, khiến cho người quen thuộc Lưu Kỳ có chút kinh ngạc.
- Hừ! Đại công tử có biết hai từ liêm sỉ không, tỷ muội Kiều thị kia vì sao lại ở chỗ này nghĩ tất cả mọi người đều biết, đại công tử giải thích như thế nào về việc này?
Trương Hoành sắc mặt âm trầm mở miệng liền mắng Lưu Kỳ không biết liêm sỉ.
- Ha ha, một nam nhân mà ngay cả nữ nhân của mình còn không bảo vệ được, hắn còn có tư cách gì phái người tới chỗ này ba hoa khoác lác, lại có tư cách gì đến chất vấn ta. Ta và hai vị phu nhân gặp nhau đều tình nguyện yêu thương, chưa từng có chút miễn cưỡng, việc này đã được Kiều Công đồng ý, mọi người đều biết.
- Nhưng lúc trước thật ra Tôn Sách ép buộc người khác gả cho hắn cũng biết hai chữ liêm sỉ, nếu người giảng liêm sỉ cho ta còn không bằng trở về Giang Đông nói cho hắn nghe còn tốt hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận