Tam Quốc Tranh Phong

Chương 520

Trên giáo trường, Hoàng Trung đứng hiên ngang, sau không đến hô hấp vài giây, ba vạn binh mã Kinh Châu cũng lập tức tập kết xong, mà mệnh lệnh của Hoàng Trung cũng theo đó được truyền đạt xuống, ba vạn binh mã chia làm hai đội chia nhau thủ doanh.
Khi binh mã Ích Châu vọt đến đại doanh Kinh Châu trong phạm vi tầm bắn của cung tiễn, binh mã Kinh Châu cũng hoàn thành bố trí, mắt thấy hai bên sẽ chém giết cùng một chỗ, nhưng vào lúc này tiếng kèn nặng nề vang lên, khiến binh mã Ích Châu nguyên bản đang nhằm về phía đại doanh Kinh Châu tất cả đều dừng lại, lập tức giống như thủy triều mà lui về.
Mà nhìn thấy binh mã Ích Châu rút đi, binh mã Kinh Châu cũng tùy theo phân tán đi, trong lúc này trật tự rõ ràng không có chút hỗn loạn nào.
- Tiến lui có trật tự, quả nhiên không hổ danh là đại tướng đẹ nhất của Ích Châu, chỉ điểm này có thể nhìn ra trình độ thống lĩnh binh mã của hắn không tầm thường.
Trong đại doanh Kinh Châu, Gia Cát Lượng tinh tế nhìn ra rõ ràng toàn bộ quá trình tiến công lần này của Ích Châu.
Ở phía sau Gia Cát Lượng, giám quân Lý Khôi đang nghi hoặc nhìn đại quân ÍCh Châu rút lui:
- Quân sư, Trương Nhậm này tại sao lại đột nhiên hạ lệnh lui binh.
- Đây chẳng qua là Trương Nhậm do thám mà thôi, nếu vừa rồi ta phản ứng không kịp thời, Trương Nhậm tất sẽ không hạ lệnh lui binh.
Gia Cát Lượng lắc đầu nói:
- Trương Nhậm này đang nhìn xem ta có phát hiện ra ý đồ của hắn hay không mà không phải tiến công chân chính, nếu nói không sai, đêm nay hắn sẽ hạ lệnh đại quân tiến công đại doanh.
- Vì sao phải đợi đến ban đêm?
Lý Khôi nhíu mi nói.
- Bởi vì ban đêm binh mã Ích Châu mới có thể chiếm hết ưu thế, ban ngày đại quân có thể ở trước binh mã ÍCh Châu chuẩn bị phòng ngự, như trong đêm thì không thể nắm chắc được thời gian binh mã Ích Châu tấn công, như thế sẽ có thể cho Ích Châu cơ hội, điểm này Trương Nhậm sẽ không thể không biết.
Gia Cát Lượng phe phẩy quạt lông. Khóe miệng mang theo nụ cười thản nhiên.
- A?
Lý Khôi kêu lên một tiếng.
Trở về trong đại doanh, Trương Nhậm nhìn qua rõ ràng thoải mái không ít, lúc này Trương Nhậm đã xác định được Gia Cát Lượng tuy rằng phát hiện ra ý đồ của mình, nhưng cũng không có bất kì biện pháp gì, lúc nãy Gia Cát Lượng đã làm lộ hắn chuẩn bị, Gia Cát Lượng này không hề giống ở mặt ngoài không có bất kì chuẩn bị gì như vậy, mà là hết thảy đều đã chuẩn bị xong, thấy được điểm này trong lòng Trương Nhậm nhẹ nhàng thở ra.
Hắn còn tưởng rằng Gia Cát Lượng này sở dĩ không có động tĩnh là đã có biện pháp đối phó với hắn, không nghĩ rằng hắn đã âm thầm chuẩn bị xong mà thôi. Hắn đứng ở trên sườn núi nhìn vô cùng rõ ràng, binh mã Kinh Châu đã ngắm chuản thời gian binh mã Ích Châu tiến công đến đại doanh Kinh Châu, có thể trước khi Ích Châu xông đến đại doanh, bố trí xong chuẩn bị.
Tuy nhiên, điểm này ở trong mắt Trương Nhậm cũng không coi vào đâu, cho dù binh mã Kinh Châu bố trí tốt thì ra sao? Đại doanh Kinh Châu đã bị chính mình bao vây, mình làm sao tấn công đại doanh Kinh Châu, người khác có thể nhìn ra được.
Vừa rồi sở dĩ mệnh lệnh đại quân đình chỉ tiến công chẳng qua là vì Gia Cát Lượng mà thôi, khiến Gia Cát Lượng cho rằng mình kinh ngạc tốc độ của binh mã Kinh Châu. Nhưng tuy rằng nghĩ như thế, nhưng trong lòng Trương Nhậm vẫn vô cùng kinh ngạc, binh mã Kinh Châu cư nhiên có thể trong thời gian ngắn như thế làm nhiều việc như vậy, trong đó không có bất cứ chút trì trệ nào, giống như trước đó đã an bài tốt trước vậy, tốc độ như thế dưới trướng chính mình thì tuyệt đối không làm được.
- Là vấn đề của tiếng trống sao?
Nghĩ một chút, Trương Nhậm liền suy nghĩ rõ ràng tiền nhân hậu quả trong đó, khi binh mã Kinh Châu trong tầm nhìn của đại quân, đại doanh Kinh Châu vang lên tiếng trống dồn dập, mà trong đại doanh Kinh Châu binh lính đúng là nghe thấy tiếng trống mới tập kết chung quanh nơi phòng bị, ngay cả Hoành Trung đại tướng Kinh Châu cũng là sau khi tiếng trống vang lên mới chạy ra giáo trường.
- Hừ, ta cũng không tin ở ban đêm ngươi còn có thể nhìn đến binh mã Ích Châu ta?
Trong lòng Trương Nhậm lạnh nhạt, ở ban đêm binh mã Kinh Châu căn bản là không thể nhìn rõ tình huống bốn phía, hơn nữa thời tiết lại lạnh, binh sĩ Kinh Châu khó tránh khỏi dấu hiệu buông thả.
---------------------------------------------
Các bác đọc xong nhớ nhấn nút thanks, là một cách đánh
Bóng đêm như nước, ánh trăng thanh lãnh mờ mịt, trong đại doanh Kinh Châu ngay cả binh lính canh cửa cũng chui đầu thật sâu trong khôi giáp, để ngăn cản gió lạnh thổi mạnh mẽ.
Đột nhiên, trong đại doanh yên tĩnh vang lên tiếng bước chân dồn dập, binh lính canh của đang ở ngoài đại môn cũng đột nhiên ngẩng đầu đánh giá tình hình bốn phía, đợi xác định là động tĩnh bên trong đại doanh mới lắc đầu, một lần nữa cúi đầu vào trong khôi giáp.
Trong đại doanh tuy thỉnh thoảng vang lên tiếng bước chân dồn dập, nhưng lại chỉ nghe thấy tiếng không thấy người, thỉnh thoảng có thể thấy thân ảnh từ trong bóng đêm lướt qua.
Ở một góc sườn đông đại doanh, ánh trăng vừa mới ở chỗ này tạo thành một bóng tối, mà trong bóng tối lờ mờ thấy được mấy trăm binh lính, người đứng đầu là lão tướng Hoàng Trung.
Mà giữa đại doanh Kinh Châu và đại doanh Ích Châu có vô số bóng tối, ở trong tất cả bóng tối đó đều là binh lính Kinh Châu mai phục, mấy chỗ cộng lại cũng ít nhất có hơn vạn người.
Trong đêm trên một quan đạo cách đại doanh Kinh châu chưa đến mười dặm, Triệu Vân đang dẫn theo hai ngàn Phi Long Vệ tiến về hướng đại doanh, hai ngàn người tuy ít, nhưng có lúc cũng đủ để thay đổi chiến cuộc, huống chi đây là Phi Long Vệ tinh nhuệ nhất Kinh Châu.
- Tướng quân, phía trước mười dặm chính là nơi đại quân ở, từ nơi này đi quá có thể sẽ đụng đến thám báo của Ích Châu. Những thám báo này khác với thám báo mà trước đó các huynh đệ lúc trước đụng phải, có mấy huynh đệ chính là chết trong tay bọn họ đấy, ngay cả thuộc hạ cũng suýt chút nữa đã bị bọn họ bắt được.
- Ồ, đi điều tra rõ ràng xem ai là người huấn luyện đám thám báo này?
Triệu Vân hiểu ra, chẳng trách tin tức đại quân bị bao vây không truyền ra được, hắn trước khi đi đã để lại một trăm cẩm y vệ chính là vì liên lạc với đại quân, không ngờ Ích Châu này cư nhiên có thám báo tạo thành uy hiếp với Phi Long Vệ.
- Hẳn là Trương Nhậm kia huấn luyện ra, chỉ là Trương Nhậm này tuy là đệ nhất đại tướng Ích Châu, nhưng không nghe đến tin tức hắn huấn luyện thám báo, vì thế không dám xác định.
- Chẳng phải vừa mới ngươi nói hắn hạ lệnh đem vây hãm đại quân quân sư ở nơi này sao? Xem ra người này không kém, chỉ là không ngờ hắn lại hành động ẩn mật như thế.
Triệu Vân trầm ngâm một chút liền nghĩ đến Trương Nhậm, Trương Nhậm này nếu có thể được xưng là đệ nhất đại tướng Ích Châu, thế lực của hắn là không thể nghi ngờ, nếu không quân sư sẽ không làm đến quả quyết như thế.
Gia Cát Lượng sai người đem tin tức nói với mình, chính là vì phòng ngừa vạn nhất, nếu như đại quân xuất hiện bất trắc gì, hắn có thể bảo vệ Kiếm Các chờ mệnh lệnh của chủ công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận