Tam Quốc Tranh Phong

Chương 535

Bất kể suy xét từ phương diện nào, Tào Tháo đều khó mà để mặc Kinh Châu quật khởi. Binh mã Lương Châu tại sao đến Thượng Dung, điểm này không phải là bí mật gì. Mã Siêu tấn công Thượng Dung trên mức độ nhất định đã coi như là Kinh Châu tấn công Thượng Dung, điểm này Tào Tháo không thể không nhìn ra. Tào Tháo không có bất cứ lý do gì chủ động buông tha Thượng Dung để mặc Kinh Châu quật khởi.
- Chủ công, hành động này của Tào Tháo hẳn là quyết chiến với Viên Thiệu rồi.
Gia Cát Lương suy nghĩ một chút rồi đáp. Chỉ có thời điểm quan trọng nhất vây trong cuộc quyết chiến giữa Tào Tháo và Viên Thiệu, Tào Tháo sẽ không cho phép có bất kỳ điều gì ngoài ý muốn xảy ra. Tuy nói như vậy, nhưng Gia Cát Lượng vẫn nhíu chặt mày. Cho dù là Tào Tháo đối với việc Tào Nhân bảo vệ Thượng Dung mà không có lòng tin, nhưng cũng không cần thiết phải nhanh chóng rút khỏi Thượng Dung như thế, cùng lắm là đợi lúc ngăn không được mới rút là được, vì sao lại vội vàng rút lui.
- Quyết chiến?
Lưu Kỳ ngây ra sau đó gật gật đầu, nhớ rõ lúc trước thời điểm Từ Thứ rời khỏi Kinh Châu, hắ đã căn dặn đợi cho sau khi đánh hạ được Hán Trung thì nghĩ kế để Tào Tháo và Viên Thiệu giao chiến. Trong lịch sử trận chiến Quan Độ mấu chốt nằm ở việc Tào Tháo thiêu hủy lương thảo của Viên Thiệu tại Ô Sào. Tuy nhiên từ khi hắn đến thì lịch sử đã có nhiều thay đổi, không biết lương thảo của đại quân Viên Thiệu có thật sự đặt ở Ô Sào hay không, Viên Thiệu kia có thật sự không có phòng bị như trong lịch sử hay không?
- Chủ công, hiện giờ Thượng Dung đã rơi vào tay Mã Siêu, có phái người đến tiếp nhận không?
Lý Khôi cũng hết sức bất ngờ lúc này mới phản ứng, hỏi.
- Tiếp nhận?
Lưu Kỳ nhíu mày. Hiện tại Thượng Dung đã rơi vào tay binh mã Lương Châu, không biết Mã Siêu đó sẽ chiếu theo ước định đem Thượng Dung giao cho Kinh Châu hay không.
Ngẫm nghĩ một chút Lưu Kỳ quay đầu nhìn Lý Khôi nói:
- Việc này giao cho Lý tướng quân đi tới Thượng Dung hỏi Mã Siêu khi nào thì đem lương thảo chở về Lương Châu?
- À…vâng.
Lý Khôi ngây ra sau đó bừng tỉnh, vội vàng khom người đáp lời.
Kinh Châu không tin Lương Châu, Lương Châu cũng sẽ không tin tưởng Kinh Châu, Lưu Kỳ làm như vậy chẳng khác gì là đem quyền lựa chọn giao cho Mã Siêu. Thượng Dung và Lương Châu chỉ cách chư quận Hán Trung, Mã Siêu cho dù chiếm lĩnh Thượng Dung cũng không có tác dụng gì. Ngược lại Kinh Châu hiện tại cần gấp Thượng Dung và những nơi khác, Mã Siêu hiểu rất rõ điều này. Cùng với chiếm một Thượng Dung không có tác dụng, còn không bằng đem Thượng Dung đổi lấy lợi ích gì đó từ trong tay Kinh Châu còn tốt hơn.
Đợi cho Lý Khôi đi rồi Gia Cát Lượng mới tiến lên trước nói:
- Chủ công, hiện tại Ích Châu Lưu Chương đã quyết định muốn khai chiến với chủ công, hai lộ binh mã của Hoàng Tướng quân và Cam tướng quân đều bị binh mã Ích Châu ngoan cường chống cự, hiện tại đại quân đang gặp khó khăn tại Ích Châu.
Lưu Kỳ gật gật đầu, mệnh lệnh của Lưu Chương đã truyền khắp toàn bộ Ích Châu. Lưu Chương này đã là bất kể giá nào cũng muốn đuổi binh mã Kinh Châu ra khỏi Ích Châu.
Ích Châu vốn là địa thế hiểm yếu dễ thủ khó công, sau khi nhận được mệnh lệnh tử thủ của Lưu Chương, binh mã các nơi đã bảo vệ chặt chẽ các nơi hiểm yếu, Cam Ninh và Hoàng Trung dù có bản đồ Ích Châu trong tay nhưng trong thời gian ngắn cũng khó có thể công hạ được thành lũy.
Bản đồ mà Trương Tùng đưa đến tuy rằng nói rõ vài vị trí pháo đài của các nơi Ích Châu, nhưng toàn bộ Ích Châu cũng không phải chỉ có mấy chỗ hiểm yếu đó, gần như từng quận từng huyện đều có vài chỗ có thể thủ vững, đại quân Kinh Châu nếu muốn tiếp tục đẩy mạnh thì nhất định phải phá được toàn bộ pháo đài thành lũy đó mới được.
Điểm này không có bất kỳ người nào có thể trợ giúp được Kinh Châu, trừ phi Kinh Châu nghĩ đến phương pháp của nó làm tan rã thế lực của Lưu Chương ở Ích Châu, nếu không muốn đánh chiếm Ích Châu nhất định phải đánh bại quân coi giữ các nơi trước. Trong lịch sử Lưu Bị thu phục Ích Châu nói vậy, Lưu Kỳ phải gian nan hơn nhiều. Lúc này uy vọng của Lưu Kỳ còn xa mới đến mức khiến cho người trong thiên hạ dè chừng.
- Chủ công, đây là tình hình thế gia Ích Châu mà sĩ tốt Cẩm Y Vệ thu thập được.
Gia Cát Lượng nói xong lấy từ trong người ra một thẻ tre giao cho Lưu Kỳ.
Muốn đánh chiếm được Ích Châu, phương pháp đơn giản chính là làm tan rã thế lực nội bộ Ích Châu. Phương pháp này đơn giản nhất nhưng cũng trực tiếp nhất, cha con Lưu Chương ở Ích Châu hơn mười năm, nhưng từ sau khi Lưu Chương kế vị thì nội bộ Ích Châu mâu thuẫn đã càng ngày càng rõ ràng, chỉ thấy các đại thế gia tranh đấu lẫn nhau, đây là đối tượng để Kinh Châu lợi dụng.
- Ngô tướng quân, mời.
Ngoài lều lớn, hai gã sĩ tốt Cẩm Y Vệ chắp tay nói với Ngô Ý.
- Việc này…
Ngô Ý nghi hoặc nhìn hai người. Từ sau khi Kiếm Các bị Kinh Châu khống chế, y bị Kinh Châu giam lỏng, hơn mười ngày không được tiếp xúc với ai, lúc này đột nhiên bị mang tới dây khiến y có chút ngỡ ngàng.
- Chủ công đang ở trong này chờ, Ngô tướng quân mời vào.
Bắt gặp vẻ nghi hoặc của Ngô Ý, một sĩ tốt Cẩm Y Vệ nhắc nhở.
- Lưu Kỳ?
Ngô Ý nhíu mày, trong mắt đầy vẻ khó hiểu. Lưu Kỳ này vì sao lại muốn gặp mình?
Vén rèm trướng lên Ngô Ý đi vào lều lớn, tuy rằng nghi hoặc nhưng cũng sẽ không vì vậy mà bó tay bó chân. Lưu Kỳ này muốn giết mình thì đã ra tay từ lâu rồi, cần gì phải đợi đến hôm nay.
Vừa đi vào lều lớn Ngô Ý lập tức nhìn thấy một thanh niên hơn hai mươi tuổi đang mỉm cười nhìn mình, như đang thật sự chờ mình.
Người này là Lưu Kỳ ư? Nhìn trong lều lớn không có ai ngoài thanh niên này, vậy chắc hẳn đó chính là Lưu Kỳ Kinh Châu mục rồi. Có điều vì sao Lưu Kỳ lại làm như thế?
- Bái kiến Châu mục đại nhân.
Ngô Ý khom mình thi lễ.
- Ngô tướng quân xin đứng lên.
Lưu Kỳ hơi đưa tay ra, cười nói.
- Ngô tướng quân hẳn biết tình huống hiện tại của Ích Châu đúng không?
Lưu Kỳ ra hiệu Ngô Ý ngồi xuống, sau đó hỏi.
- Mạt tướng không biết.
Ngô Ý lắc đầu đáp.
Lưu Kỳ gật gật đầu, đem đẩy mấy thẻ tre trên bàn đến trước mặt Ngô Ý, ra hiệu Ngô Ý xem.
- Ồ?
Hơi có chút bất ngờ, Ngô Ý cầm thẻ tre trên bàn lên mở ra xem, nhìn thoáng qua lập tức nhíu mày, sắc mặt trở nên âm trầm.
Không ngờ Lưu Chương lại bởi vì mình mà trách tội gia tộc Ngô thị. Tuy rằng sớm biết Lưu Chương rất có thể sẽ giận lấy sang gia tộc Ngô thị, nhưng khi nhìn thấy mệnh lệnh này, lửa giận trong lòng y không thể áp chế nổi.
Gia tộc Ngô thị từ lúc Lưu Yên đến Ích Châu đã toàn lực ủng hộ Lưu Yên. Sau khi Lưu Chương kế vị, gia tộc Ngô thị lại trợ giúp Lưu Chương ổn định các đại thế gia Ích Châu, khiến cho Lưu Chương có thể ngồi vững vị trí Ích Châu mục. HIện tại không ngờ Lưu Chương lại bởi vì việc Kiếm Các mà giận chó đánh mèo với gia tộc Ngô thị, không ghi nhớ tình cảm xưa chút nào.
Gia tộc Ngô thị dù là đại tộc Ích Châu, nhưng mấy năm nay quan hệ với cha con Lưu Chương quá thân cận, bởi vậy cũng không bị thế gia Ích Châu tiếp nhận, thường thường là người phát ngôn cho cha con Lưu Chương trong thế gia, trợ giúp Lưu Chương trấn an các đại thế gia, phối hợp với các quan hệ đại thế gia, có thể nói cha con Lưu Chương có ngày hôm nay toàn bộ là nhờ công lao của Gia tộc Ngô thị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận