Tam Quốc Tranh Phong

Chương 430

Dương Linh khom người nói.
- Ử, thế nào, có điều tra ra những thích khách này là do ai phái tới hay không?
Lưu Kỳ mặt không chút cảm xúc hỏi.
- Khởi bẩm chủ công, những thích khách đó đều là dư nghiệt của bộ tộc Thái thị, trước bị chủ công giết trừ gia nhân, bởi vậy mà bất mãn chủ công chém giết gia tộc của bọn họ mới nghĩ cách ám sát Uyển phu nhân để trả thù chủ công.
Dương Linh khom người, thật cẩn thận mà nói.
- Ồ, là bọn họ, ta nhớ làn trước các thế gia đó đều đã bị giết trừ sạch sẽ rồi mà, những người này sao lại trốn thoát được?
Lưu Kỳ cau mày hỏi, hắn nhớ rõ lần trước dã bắt hết các thế gia có câu kết với Tào Tháo rồi, những người này làm sao trốn thoát được.
- Chủ công, những người này đều là Kinh Châu thủy quân của bộ tộc Thái thị, lần trước Vương tướng quân dẫn dắt Phi Hổ Vệ đột nhập quân doanh của thủy quân khống chê thủy quân, những người này cảm thấy tình hình không ổn nên dưới sự dẫn dắt của Thái Huân đã đoạt lấy thuyền rồi xuôi dòng đi trốn, sau đó vẫn ở vùng phụ cần Tương Dương…
Dương Linh thấp giọng nói.
- Ồ, là bọn họ..
Lưu Kỳ kinh ngạc nói, lần trước sau khi Vương Uy tiếp quản thủy quân Kinh Châu còn nghe hắn nói qua việc này, hắn nghĩ những người này trốn khỏi Kinh Châu, không ngờ lại ở vùng phụ cận Tương Dương.
- Ngươi có tìm hiểu ra chỗ ẩn thân của Thái Huân?
Lưu Kfy nhìn Dương Linh hỏi.
- ở môt khe núi cách thành đông Tương Dương năm mươi dặm.
Dương Linh khom người nói.
- Chỉ sợ hiện tại đã người đi nhà trống rồi, ngươi lập tức dẫn người đi xem có phải Thái Huân đã chạy trốn hay không.
Tuy biết khả năng là Thái Huân đã chạy trốn, nhưng để phòng ngừa vạn nhất, Lưu Kỳ cảm thấy nên để Dương Linh đi xem mới được.
- Vâng.
Gặp Lưu Kỳ cũng không có ý xử phạt hắn, Dương Linh thở phào nhẹ nhõm, cao giọng xác nhận.
Dương Linh vừa rời khỏi thì thấy Cổ Hủ đi tới.
- Chủ công, đã mô phỏng lại quan viên các quận, kính xin chủ công xem qua.
Giả Hủ đem thẻ tre trong tay đưa cho Lưu Kỳ nói.
- Ngươi nói bộ tộc Thái thị ở Kinh Châu một thời cực thịnh, ngoại trừ thế lực ở Tương Dương, bên trong các quận có thế lực của hắn hay không, nếu mời các Thái thú này tới Tương Dương, bọn họ có nhân cơ hội này tác loạn không?
Lưu Kỳ không xem thẻ tre mà nhìn Giả Hủ hỏi.
- Cái này…
Cổ Hủ có chút nghi hoặc tại sao Lưu Kỳ lại đột nhiên nhắc tới bộ tộc Thái thị, phải biết rằng lần trước các thế gia liên quan đến bộ tộc Thái thị đều bị giết trừ hầu như không còn, bên trong các quận mặc dù là có thế lực của bộ tộc Thái thị nhưng cũng không dám manh động. Hắn cũng không biết chuyện hôm nay Uyển phu nhân ra khỏi thành bị đánh lén, chuyện này đã bị Lưu Kỳ phong tỏa.
Thế lực bộ tộc Thái thị còn xót lại, Lưu Kỳ không nói toạc ra, tuy hiện tại Tương Dương đã bị hắn nắm trong tay, nhưng các thế gia có âm thầm cấu kết với thế lực bộ tộc Thái thị còn xót lại hay không thì khó nói, hơn nữa Lưu Tông cũng được cho là trưởng tôn ủa Lưu Biểu, Thái thị bộ tộc nếu muốn đứng lên một lần nữa tất nhiên sẽ liên hệ với Lưu Tông, mà trong thành Tương Dương vì quyền lực ích lợi nói không chừng sẽ có thế gia bí quá hóa liều mà cấu kết với thế lực của bộ tộc Thái thị còn sót lại.
- Chủ công, các thế gia quan tâm nhất là ích lợi, nếu không đủ ích lợi, bọn họ tuyệt đối sẽ không mạo hiểm. Hiện giờ bộ tộc Thái thị đã là hoa đã héo. Kinh Châu này các thế gia không nhận được lợi ích tuyệt đối sẽ không câu kết với bọn họ.
Giả Hủ suy nghĩ nói, nghe ý tứ của Lưu Kỳ là bộ tộc Thái thị còn lưu lại, hơn nữa đã xảy ra chuyện gì.
- Ồ, ngươi đã quên còn có nhị đệ của ta, nếu Nhị đệ ta đưa ra lợi ích gì đó, các thế gia có thế bí quá hóa liều hay không, phải biết rằng vị trí đệ nhất thế gia Kinh Châu có rất nhiều người thèm đỏ mắt đấy.
Lưu Kỳ trầm giọng nói, lúc này hắn khẳng định bộ tộc Thái thị đằng sau có người ủng hộ, lúc này bộ tộc Thái thị gần như cái gì cũng không có, có thể làm cho các thế gia và bộ tộc Thái thị hợp tác cũng chỉ có Lưu Tông và Thái phu nhân mà thôi.
Nhưng chỗ Lưu Tông và Thái phu nhân hắn đã phái Cẩm Y Vệ theo dõi sát sao, tuy hắn không tin Lưu Tông và Thái phu nhân dễ dàng buông tay như thế, nhưng mấy ngày này Cẩm Y Vệ truyền về Lưu Tông và Thái phu nhân không tiếp xúc với người lạ. Những người này làm sao liên hệ được với nhau.
Nghe được lời Lưu Kỳ nói trong lòng Giả Hủ chấn động, biết tất nhiên là đã xảy ra chuyện gì nếu không Lưu Kỳ tuyệt đối sẽ không nghĩ đến Lưu Tông và bộ tộc Thái thị.
Mở thẻ tre ra, sau khi nhìn qua một lượt, Lưu Kỳ mới đưa thẻ tre cho Giả Hủ nói:
- Cứ như vậy đi.
Thái thú từng quận trên thẻ tre đều đã tiến đến Tương Dương, nhưng từng quận đều để lại một hai tướng lĩnh có thể xuất thủ được trấn thủ thành, như vậy mới không dễ dàng xuất hiện nhiễu loạn gì.
- Vâng.
Thấy Lưu Kỳ không hề nói tới sự tình bộ tộc Thái thị, Giả Hủ tiếp nhận thẻ tre lui ra ngoài.
Thấy Giả Hủ rời khỏi, Lưu Kỳ đứng dậy đi vào trong thư phòng rồi ở bên ngoài có một gã Cẩm Y Vệ tới, sau khi tiến vào trong thư phòng, Lưu Kỳ thấp giọng nói:
- Âm thầm gia tăng người giám thị Lưu Tông và Thái phu nhân, hơn nữa phủ các quận cũng phải người đi tìm hiểu, xem bọn họ gần đây có người lạ lui tới hay không.
- Vâng.
Cẩm Y Vệ tiểu tướng khom người thi lễ rồi đi nhanh ra ngoài.
- Hi vọng không phải là ngươi.
Trong lòng Lưu Kỳ thở dài, điều hắn không muốn thấy nhất chính là Lưu Tông cùng Thái phu nhân câu kết với bộ tộc Thái thị, Lưu Tông dù sao cũng là đệ đệ của hắn, nếu thật sự là Lưu Tông ở sau lưng giở trò, nên xử lý Lưu Tông như thế nào cũng là mọt chuyện phiền toái.
- Khởi bẩm đại công tử, Uyển phu nhân đã tỉnh, phu nhân để nô tì tới bẩm báo đại công tử.
Ngay tại lúc Lưu Kỳ đang ngẩn ngơ thì một thị nữ đi tới thấp giọng nói.
Lúc này Lưu Kỳ tỉnh lại, liếc mắt nhìn thị nữ biết người này là thị nữ theo bên người Tân Hiến Anh liền đứng dậy đi về phía hậu viện, lúc đầu hắn nghĩ hôm nay cùng Uyển Nhi ra khỏi thành tế bái không ngờ Uyển Nhi sống chết không đồng ý, hắn mới không đi. Kết quả là xảy ra chuyện như vậy.
- Phu quân.
Thấy Lưu Kỳ lại đây, Tân Hiến Anh liền thi lễ.
- Ử, Uyển nhi thế nào?
Nâng Tân Hiến Anh dậy, Lưu Kỳ nhẹ giọng hỏi.
- Uyển Nhi muội muội đã tỉnh lại, tuy nhiên tinh thần còn chưa ổn định.
Tân Hiến Anh nhỏ giọng nói.
Lưu Kỳ gật đầu nói:
- Ta biết rồi, mấy ngày này phải phiền nàng chăm sóc cho Uyển Nhi.
- Phu quân yên tâm, thần thiếp tất nhiên muốn Uyển Nhi muội muội sớm ngày khô phục.
Tân Hiến Anh gật đầu nói.
Đi vào trong phòng, Lưu Kỳ nhìn thấy Uyển Nhi nằm trên giường, lúc này sắc mặt Uyển Nhi tái nhợt, cả người nhìn qua uể oải dị thường, không có một chút tinh thần nào, làm cho người ta vừa thấy thương xót không thôi.
Nhìn thấy Lưu Kỳ tiến vào, hai mắt mờ mịt của Uyển Nhi rốt cuộc cũng có tiêu cự, nhìn Lưu Kỳ vẻ mặt xấu hổ, giống như một đứa bé làm chuyện gì sai trái vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận