Tam Quốc Tranh Phong

Chương 329

Việc độc sĩ Giả Hủ mấy ngày nay đã đến quý phủ Lưu Kỳ xử lý một vài việc, dù Lưu Kỳ tạm thời không nhìn ra y có tâm tư khác, nhưng mấy hôm nay Giả Hủ hết sức tận tâm làm việc, Lưu Kỳ cũng rất hài lòng.
Tin chiến thắng đưa đến Mục Châu phủ, Lưu Biểu nhìn một lượt, cũng không nói gì lập tức gọi người đưa đến phủ của Lưu Kỳ. Mà Lưu Kỳ đang ở trong thư phòng nghĩ kế làm thế nào để đánh chiếm Hán Trung thì nhận được tin chiến thắng của Bàng Thống thì mừng như điên, dù sao Hứa Chử bị chết chính là một đả kích lớn nhất đối với thế lực của Tào Tháo.
Nhưng sau khi tỉnh táo lại Lưu Kỳ lại có chút lo lắng. Hôm nay đám người Bàng Thống có thể nói là đứng vững gót chân tại Uyển Thành, nhưng chém chết Hứa Chử liệ có chọc giận Tào Tháo không, khiến cho Tào Tháo phái binh đánh Uyển Thành không? Lưu Kỳ không thể khẳng định.
Lưu Kỳ cầm tin chiến thắng đứng lên đi đến căn phòng bên cạnh thư phòng. Căn phòng này là hắn đặc biệt chuẩn bị cho Giả Hủ, để thuận tiện cho Giả Hủ xử lý công việc lại thuận tiên cho hắn có thể bất cứ lúc nào cũng đến thăm hỏi Giả Hủ được.
Cửa phòng không khoá, Lưu Kỳ đẩy cửa đi vào, vừa hay thấy Giả Hủ đang cắm cúi viết. Bắt gặp Lưu Kỳ đến Giả Hủ vội đứng lên hành lễ:
- Tham kiến chủ công.
Từ sau ngày đó trở lại phủ đệ thị nữ trong phủ đã được rút hết, Giả Hủ cũng chính thức xưng Lưu Kỳ là chủ công.
- Ừ. Lần này ta đến có việc cần thương nghị với Văn Hoà.
Lưu Kỳ phất tay áo ý bảo Giả Hủ ngồi xuống, mình thì ngồi xuống đối diện. Trong phủ Lưu Kỳ tất cả đều là bàn ghế, chỉ có khi hội khoá trên đại diện thì Lưu Kỳ mới ngồi quỳ trò chuyện cùng mọi người.
Thói quen này của Lưu Kỳ cũng ảnh hưởng đến những người khác, bởi vậy toàn bộ Tương Dương cũng đã bắt đầu lưu hành loại bàn này, trong những trường hợp công cộng thì lại quay về ngồi quỳ.
- Ồ, chẳng lẽ là Uyển Thành đã có tin tức?
Giả Hủ có chút kinh ngạc nhìn Lưu Kỳ. Lưu Kỳ chợt tìm đến ông ta thì ông ta đã lờ mờ đoán được việc liên quan đến Uyển Thành, nhưng nhìn biểu lộ của Lưu Kỳ lại không giống như là Uyển Thành xuất hiện biến cố gì.
- Không sai, Văn Hoà cứ xem đi rồi hẵng nói.
Lưu Kỳ đem thẻ tre trong tay đưa cho Giả Hủ, sau đó cầm chén trà trên bàn lên nhấp.
Giả Hủ nhận thẻ tre nhìn thoáng qua tin báo chiến thắng trên đó, ngay sau đó thì sững sờ. Hứa Chử đã chết rồi, hơn nữa còn chết trong tay một người mà ông ta chưa từng nghe nói tới. Tám ngàn binh mã của Tuân Văn Nhược trong vòng một đêm đã tổn binh hao tướng đại bại mà quay về. Điều này làm cho ông ta không dám tin đó là sự thật. Nhưng ông ta biết rõ Tuân Văn Nhược, nhân vật như vậy làm sao có thể không có chút đánh trả mà đã bị đánh bại rồi, mà ngay cả Tang Bá và Hứa Chử đều bị chém chết.
Giả Hủ không khỏi ngẩng lên nhìn Lưu Kỳ. Bắt gặp vẻ khó tin của Giả Hủ, Lưu Kỳ cười cười cũng không giấu diếm:
- Bàng Sĩ vốn được xưng là Phượng Sồ, nổi danh như Khổng Minh Ngoạ Long.
Chẳng qua Khổng Minh làm việc cẩn thận có cục mưu đồ có thể khống chế toàn cục, tương lai có thể sánh với Trương Lương. Mà Sĩ Nguyên chỉ có thể đủ để làm tướng mở rộng bản đồ. Nhưng Nguỵ Diên lại là một viên tướng tài, ta mới để hắn dưới trướng Sĩ Nguyên để tôi luyện.
- Ngoạ Long, Phượng Sồ, tướng tài?
Giả Hủ lại ngây ra. Mưu đồ tương lai, mở rộng bản đồ, chỉ nghe được hai câu này cũng đủ biết Lưu Kỳ có dã tâm rất lớn. Dù hiện tại những người này vẫn chưa phải là nhân vật danh chấn thiên hạ gì, nhưng ông ta biết Lưu Kỳ là người rất tinh thường, có thể được Lưu Kỳ tán thưởng hai người này tất có điểm bất phàm.
Những người này hiện tại thống binh ở bên ngoài chính là Lưu Kỳ muốn tôi luyện bọn họ, một khi bọn họ thành thục cũng chính là lúc Lưu Kỳ kiếm chỉ thiên hạ. Giả Hủ cười khổ một tiếng, trong lòng có chút bất đắc dĩ, nhân vật như Lưu Kỳ chỉ có tụ tập hai người có chút danh tiếng như Từ Thứ, ông ta lại không phát hiện dưới trướng Lưu Kỳ lại tụ tập nhiều người như thế.
- Mưu chủ công thật sự làm Giả mỗ bội phục.
Giả Hủ khom mình thi lễ. Có thể tưởng tượng được những người này sau khi được Lưu Kỳ tôi luyện đã muốn thi triển bản lĩnh thiên hạ, thật sự là tài giỏi.
- Khà khà, Văn Hoà quá khen rồi. Nếu được Văn Hoà có thể chuyên tâm phụ tá, Kinh Châu tất có thể thắng lớn.
Lưu Kỳ cười cười nhìn Giả Hủ. Hắn biết rõ nếu muốn hoàn toàn thu phục Giả Hủ cũng không phải là chuyện đơn giản.
- Không biết chủ công muốn hỏi chuyện gì?
Giả Hủ cũng không đáp mà hỏi ngược lại.
- Ta muốn hỏi Tào Tháo sẽ vì Hứa Chử mà tấn công Uyển Thành hay không?
Lưu Kỳ trịnh trọng nói. Lúc này liều mạng với Tào Tháo cũng không phải là điều hắn muốn.
Giả Hủ trầm tư một chút nói:
- Chuyện này còn phải xem địa vị của Hứa Chử trong lòng Tào Tháo. Chính xác là vị trí Kinh Châu trong lòng Tào Tháo. Nếu Tào Tháo thấy Kinh Châu thật sự uy hiếp mình, ông ta tất sẽ đánh lui Kinh Châu trước. Chính xác là đánh Kinh Châu đại bại trước mới có thể chính diện giao chiến với Viên Thiệu. Nếu Tào Tháo đạt được Kinh Châu thì sẽ không gặp phải uy hiếp nhiều, ông ta sẽ tạm thời ẩn nhẫn không tiếp tục quyết chiến với Viên Thiệu, đợi sau này báo thù cũng không muộn.
Kỳ gật gật đầu không nói gì, tâm tư Tào Tháo khó nắm bắt, hiện tại cũng chỉ yêu cầu đám người Bàng Thống gia tăng đề phòng mà thôi.
Hứa Đô, trừ khử Phục Hoàn, Đổng Thừa xong, Tào Tháo vẫn là Tư Không, nhưng quyền lực trong tay lại tăng lên cao, trong Hứa Đô không một người nào dám phản đối quyết định của Tào Tháo, thiên tử cũng trở thành bù nhìn, quyền lên tiếng cũng bị đánh mất.
Lúc này trong thư phòng của Tư Không phủ, Tào Tháo đang cùng Quách Gia, Tuân Du và Trình Dục thương nghị việc quyết chiến với Viên Thiệu. Bất luận là phân tích thế cục như nào thì đều bất lợi cho Tào Tháo, bởi vậy trong lòng Tào Tháo bực bội vô cùng.
- Hài, nếu tận sức khởi binh quyết chiến cùng Viên Thiệu, vậy Kinh Châu Lưu Biểu cùng Giang Đông Tôn Sách sao có thể bỏ qua
Tào Tháo nhìn bản đồ, bất đắc dĩ nói.
- Chủ công không cần lo lắng, thế cục hôm nay cũng chưa đến tình trạng không có thuốc chữa. Kinh Châu Lưu Biểu chủ yếu tự thủ, chủ công không cần đề phòng hắn sẽ nhân cơ hội làm loạn, đến lúc đó chủ công cử một viên đại tướng đóng ở Phàn Thành, nhất định sẽ khiến Lưu Biểu khiếp sợ không dám có hành động gì. Giang Đông Tôn Sách giỏi dũng vô mưu háo sát thành tính, đã chém chết vô số nghĩa sĩ tại Giang Đông rồi, dù có được hơn mười vạn quân thì cũng không đủ.
Một thanh niên tầm hai mươi ba tuổi đối diện với Tào Tháo thong dong nói.
Thanh niên này ăn mặc đơn giản, nhìn giống như một tên lưu manh, nhưng mặt mũi lại hết sức nghiêm nghị, đôi mắt thong dong khiến cho người khác không dám nhìn thẳng. Thanh niên này chính là Quách Gia, một trong những mưu sĩ quan trọng dưới trướng Tào Tháo. Quách Gia dù tuổi còn trẻ, nhưng lại kỳ công mưu trí dưới trướng Tào Tháo, rất được Tào Tháo tín nhiệm.
Bên cạnh Quách Gia là một người đàn ông trung niên tầm bốn mươi năm mươi tuổi, trên mặt mang chòm râu, mặt như đao vót, thần sắc cực kỳ nghiêm nghị, nhìn như một khối điêu khắc làm người ta không dám tiếp cận. Người này là mưu sĩ Trình Dục tính tình cương chính dưới trướng Tào Tháo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận