Tam Quốc Tranh Phong

Chương 361

Mấy người ngẩng đầu nhìn về phía cửa, chỉ thấy Thái Sử Từ vẻ mặt khẩn trương đi đến.
- Chủ công, Sài Tang Lăng Thống bái kiến.
Thái Sử Từ khom người nói, y từ vẻ mặt của Lăng Thống đã nhìn ra Sài Tang có lẽ đã xảy ra đại sự gì.
- Sài Tang?
Trong đại trướng mấy người đều giật mình, Lăng Thống đi suốt đêm từ Sài Tang đến tất nhiên là có chuyện xảy ra rồi.
- Mau để hắn tiến vào.
Tôn Sách vội nói.
Không bao lâu sau Thái Sử Từ mang theo Lăng Thống vẻ mặt mệt mỏi đi đến. Trên đường đi Lăng Thống đi mệt chết ba con ngựa, gã tới cùng hơn mười tên thân vệ, nhưng trên đường gã cũng bỏ lại toàn bộ thân vệ đi trước, tự mình thay liên tiếp ngựa mới có thể tới đây.
- Chủ công, lương thảo đại quân đã bị đốt rồi.
Lăng Thống đi vào đại trướng nhìn thấy Tôn Sách liền tiến về phía trước hạ bái nói.
- Cái gì?
Trong đại trướng mấy người đều kinh hãi kêu lên. Lương thảo hơn mười vạn đại quân đều được lưu giữ trong thành Sài Tang, hiện tại bị đốt thì mười vạn đại quân ăn bằng cái gì, hơn nữa Sài Tang do đại tướng Hoàng Cái trấn thủ làm sao xuất hiện sai lầm lớn như vậy, nghe được Lăng Thống nói mấy người trong trướng vẻ mặt không thể tin.
- Chủ công, đây là Hoàng tướng quân tự viết.
Lăng Thống từ trong người lấy ra hai phần thẻ tre đưa cho Tôn Sách.
Tuy Tôn Sách không tin việc này, nhưng thấy Lăng Thống như thế cũng không khỏi áp chế khiếp sợ trong lòng tiếp nhận thẻ tre. Tôn Sách vội vàng mở ra, xem hết nội dung trong thẻ tre, nhưng sắc mặt Tôn Sách càng ngày càng âm trầm.
- Chủ công?
Chu Du bắt gặp Tôn Sách không nói lời nào mở miệng nhắc nhở.
- Các ngươi xem một chút đi.
Tôn Sách hít một hơi thật sâu.
Ba người tiếp nhận thẻ tre cần thận nhìn một chút mới hiểu được từ đầu đến cuối sự tình, Chu Du nghi ngờ nói:
- Ta chưa từng sai người đi Sài Tang áp tải xe bắn đá, xem ra Hoàng tướng quân bị gạt rồi.
- Việc này cũng không đơn giản, chữ của Công Cẩn Hoàng tướng quân không thể không biết, chuyện này thật kỳ lạ.
Trương Hoành lắc đầu nói.
- Còn cái này.
Lúc này Tôn Sách đưa thẻ tre kia.
- Sao?
Ba người Chu Du tiếp nhận thẻ tre đều là vẻ mặt kinh ngạc, ngay cả Chu Du cũng kinh ngạc, trên thẻ tre chính là bút tích của chính y đấy.
Đối với chữ của mình y không có khả năng nhận sai, trên thẻ tre đích xác là tự y viết, điểm này Chu Dụ vô cùng khẳng định, nhưng khiến y kinh ngạc nhất căn bản là y không nhớ mình đưa ra mệnh lệnh như vậy.
- Có chỗ không đúng.
Lỗ Túc đánh giả thẻ tre đột nhiên mở miệng nói.
- Hả?
Đám người Chu Du nhìn về phía Lỗ Túc.
Lỗ Túc chỉ vào thẻ tre nói:
- Phần thẻ tre này cũng không phải một thẻ tre đầy đủ, đây là bị người khác hợp lại.
Lỗ Túc vừa nói, ba người cẩn thận nhìn lại thẻ tre, quả nhiên thẻ tre được hơn mười miếng cây trúc hợp lại, mặt sau của thẻ tre viết tên y hiển nhiên là cũ, mà phía trước là thẻ tre mới.
Tôn Sách giật mình, nếu không phải vừa rồi y biết Chu Du sẽ không phản bội Giang Đông, y đã nghĩ phần thẻ tre này thật sự là phê duyệt của Chu Du rồi.
- Công Cẩn, ngươi nghĩ kỹ lại thẻ tre này là ngươi viết từ lúc nào?
Lỗ Túc chỉ trên thẻ tre nói.
- Ta nhớ ra rồi.
Chu Du đột nhiên kêu lên.
Thấy mọi người đổ dồn ánh mắt vào mình, Chu Du ảo não nói:
- Đây là hiệp nghị mấy tháng trước ta đã ký cùng Từ Thứ.
Ban đầu lúc ở quận Dự Chương, Từ Thứ từng phái người tiến đến cùng y ký một phần hiệp nghị, không ngờ lại bị dùng vào việc này.
- Thì ra là thế, ta nghĩ Triệu Vân kia đã đem hủy chữ Công Cẩn đi rồi lắp ráp lại, mà lúc sắc trời tối Hoàng tướng quân nhìn không ra sự khác thường của thẻ tre.
Lỗ Túc thở dài nói.
- Đến tột cùng là người nào lại có thể nghĩ tới cách dùng chữ Công Cẩn để đốt hủy lương thảo của mười vạn đại quân Giang Đông ta.
Tôn Sách sắc mặt khó coi, nếu lúc này y không có kế hoạch lui binh, tin tức này truyền trong quân, quân tâm nhất định sẽ tan rã, không có lòng dạ nào tái chiến. Đến lúc đó binh mã Giang Đông cũng không thể không lui binh, đến lúc đó Kinh Châu Phi Long Quân đánh lén phía sau tất sẽ khiến binh mã Giang Đông tổn thất thảm trọng.
- Ta nghĩ Giang Hạ có bản lĩnh này cũng chỉ có Gia Cát Lượng.
Lỗ Túc suy nghĩ một chút nói.
- Là hắn?
Đám người Chu Du đều kinh ngạc.
Tài năng của Gia Cát Lượng Lỗ Túc đã nói rồi, tuy Lỗ Túc đánh giá hắn rất cao, nhưng mấy người chưa được nhận thức, hiện giờ Gia Cát Lượng vừa ra tay đã đốt hủy lương thảo của hơn mười vạn đại quân, mấy người mới biết được Lỗ Túc không hề khoa trương chút nào, tài năng của Gia Cát Lượng đích xác không tầm thường.
Lương thảo là căn bản của Giang Đông, hiện giờ lương thảo của mười vạn đại quân xuất chinh luôn là chủ để nóng, Gia Cát Lượng lại bắt được nhược điểm này đem lương thảo của mười vạn đại quân đốt hủy, có thể nói binh mã Giang Đông không lui cũng không được.
Mọi người đều nghĩ cho dù Gia Cát Lượng có tài năng cũng không ra tay vào lúc này, chiếu theo sự đề phòng của Văn Sính đối với Gia Cát Lượng, chỉ đến lúc tình thế của Giang Hạ không thể xoay chuyển được, nói không chừng Văn Sính mới cần đến sự trợ giúp của Gia Cát Lượng, không ngờ tình hình Giang Hạ vẫn ổn mà Gia Cát Lượng lại xuất thủ, hơn nữa vừa ra tay đã long trời lở đất.
Lương thảo của mười vạn đại quân là do Giang Đông tích lũy suốt nửa năm, số lương thảo này có thể nói là gốc rễ của Giang Đông, Tôn Sách vì để đảm bảo số lương thảo này an toàn đã để đại tướng Hoàng Cái coi giữ, nhưng dù vậy vẫn bị đốt không còn.
Trên thẻ trúc đã nói rành mạch, hai ngàn kỵ binh Kinh Châu đốt hủy lương thảo sau đó lại bình yên thoát đi, tin tức này là tin dữ nhất kể từ lúc xuất binh đối với đám người Chu Du. Binh mã chưa động, lương thảo đã đi trước, lương thảo là căn bản của đại quân, hiện tại căn bản đã bị phá hủy, hơn nữa hai ngàn kỵ binh Kinh Châu phá hủy gần như là không tổn hao gì.
Mọi người khiếp sợ đồng thời cũng kinh ngạc tài năng của Gia Cát Lượng, im hơi lặng tiếng, đột nhiên tập kích, bình yên thoát đi, điều này làm cho tất cả mọi người rúng động vì thủ đoạn của Gia Cát Lượng.
Nếu kế sách này là một người nổi danh làm ra, tất cả mọi người sẽ không cảm thấy kinh ngạc, nhưng người đưa ra kế hoạch này lại không có chút thanh danh nào, một người như vậy vừa rat ay đã khiến cho Giang Đông tổn thất thảm trọng, mọi người thế nào lại không sợ hãi?
- Chủ công, hiện giờ lương thảo đại quân đã bị hủy, trong thời gian ngắn còn có thể vô sự, nhưng sau đó một khi lương thảo không cung ứng đủ, quân tâm của đại quân có thể không xong?
Trương Hoành vẻ mặt lo lắng nói, lúc này lương thảo trong đại quân còn có thể chống đỡ được mấy ngày, nhưng qua mấy ngày này đại quân không có lương thảo sử dụng, đến lúc đó khó tránh khỏi rối loạn.
- Không sai. Chủ công, trước mắt chuyện quan trọng nhất là giải quyết vấn đề lương thảo của đại quân, Gia Cát Lượng kia tạm thời bỏ qua mới phải.
Thái Sử Từ vẻ mặt lo lắng, y đã lĩnh giáo qua thủ đoạn của Từ Thứ, hiện tại lại xuất hiện một Gia Cát Lượng, điểm này làm cho y vừa kinh ngạc vừ cân nhắc tình cảnh trước mắt của Giang Đông, nếu binh mã Kinh Châu nhân cơ hội này phản kích thậm chí là tấn công Giang Đông, Giang Đông sẽ gặp nguy hiểm
Bạn cần đăng nhập để bình luận