Tam Quốc Tranh Phong

Chương 268

Thanh niên đã đi tới trước người Mã Trung, xem ra nếu Mã Trung không nói rõ ràng chắc là không cho bọn họ vào thôn được.
- Tại hạ đến đây tìm Triệu Vân, không biết tráng có nghe nói đến không.
Mã Trung không giấu diếm, người trước mặt nói không chừng có nghe nói đến Triệu Vân.
- AH.
Thanh niên ánh mắt ngưng tụ, lôi kéo muội muội sau lưng nói:
- Không biết các ngươi tìm hắn có chuyện gì?
- Xem ra tráng sĩ có nghe nói qua, chúng ta là phụng mệnh chủ công nhà ta tiến dến mời hắn đến Tương Dương.
Mã Trung vui mừng mà nói.
- Không biết chủ công ngươi là ai?
Thanh niên hỏi.
- Ồ? Tên chủ công nhà ta không tiện bẩm báo, xin hãy lượng thứ.
Mã Trung nghi hoặc nhìn thanh niên trước mặt.
- Hừ, ngươi tìm ca ca ta lại không nói ra chủ nhân phía sau là ai, còn muốn anh ta đối đãi các ngươi?
Thanh niên không nói gì, thiếu nữ bên cạnh tức giận nói.
- Các hạ chính là Triệu Vân Triệu Tử Long.
Mã Trung sửng sốt cùng với niềm vui bất ngờ nhìn thanh niên trước mặt. Thanh niên này tuổi trẻ đã có thực lực như vậy, đích thị là Triệu Vân mà chủ công muốn tìm.
- Muội.
Triệu Vân vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn muội muội, y còn chưa hỏi rõ ràng những người này rốt cuộc đến đây làm gì, đã bị nàng làm cho rối loạn, đối với sự tức giận của Triệu Vân thiếu nữ quay lại vẻ mặt cao hứng.
- Ha ha, tại hạ là Mã Trung, vừa rồi không biết thân phận Triệu huynh, mạo phạm.
Mã Trung gặp hai huynh muội như vậy cười ha hả nói.
- Mã huynh nói đùa, mời.
Gặp Mã Trung như thế Triệu Vân cũng chỉ có thể khách khí nói. Nói xong Triệu Vân mời Mã Trùng và mọi người vào trong viện lạc.
Chỗ này là viện nhỏ nhất, tổng cộng có ba gian phòng ốc, Mã Trung để Cẩm Y Vệ ở bên ngoài còn mình và hai huynh muội Triệu Vân vào trong phòng.
Ba người lần lượt ngồi vào chỗ của mình, Triệu Vân chỉ vào thiếu nữ bên cạnh nói:
- Đây là muội muội ta Triệu Vũ.
- Ha ha, bái kiến Triệu cô nương.
Mã Trung chắp tay nói.
- Hừ.
Triệu Vũ cũng hừ một tiếng không thèm để ý tới.
- Hiện tai Mã huynh nên nói chủ công nhà ngươi là ai được rồi chứ?
Trong lòng Triệu Vân có chút nghi hoặc, chính mình ở nơi này không ai biết, người phía sau Mã Trung lại biết. Từ sau khi Công Tôn Toàn diệt vong, y cự tuyệt lời mời của Lưu Bị trở về một mặt là lo lắng cho muội muội, một mặt là muốn hạ quyết tâm nghiên cứu thương pháp, không nghĩ tới hôm nay vẫn bị tìm tới cửa.
- Chủ công nhà ta có một đội kỵ binh tinh nhuệ đến nay chưa có người thích hợp thống lĩnh, chủ công mệnh ta tiến đến chính là hi vọng Triệu huynh có thể dẫn dắt đội Kỵ binh này.
Mã Trung suy nghĩ một chút nói:
- Chủ công nhà ta chính là trưởng tử của Lưu Biểu Kinh Châu Mục Lưu Kỳ.
- Là hắn.
Triệu Vân có chút kinh ngạc, thời gian gần đây tên tuổi của Lưu Kỳ truyền khắp Đại Giang Nam Bắc, y cũng đã nghe nói đến Lưu Kỳ ở Kinh Châu phát triển nhanh chóng mơ hồ có thể trở thành chư hầu một phương.
Cái này không phải là điều khiến y quan tâm, điều y quan tâm chính là kỵ binh theo như lời Mã Trung nói, y lúc trước tìm nơi nương tựa Công Tôn Toàn, liền gia nhập Bạch Mã Nghĩa Tùng dưới trướng Công Tôn Toàn. Bạch Mã Nghĩa Tùng chính là kỵ binh tinh nhuệ, so với kỵ binh của Hung Nô cũng không yếu hơn chút nào, bởi vậy Triệu Vân đối với kỵ binh yêu thích dị thường. Lúc trước Lưu Bị mời chào y, y sở dĩ cự tuyệt, một trong những nguyên nhân cũng bởi vì dưới trướng Lưu Bị không có kỵ binh nào.
- Triệu huynh có nghe nói qua Phi Long Quân của Kinh Châu không?
Mã Trung hỏi Triệu Vân. Trước khi phái gã đến Lưu Kỳ đã nói, muốn mời được Triệu Vân đến Kinh Châu, tiền tài người này không mảy may động lòng, chỉ có kỵ binh là y yêu thích nhất.
- Ngươi nói là Phi Long Vệ?
Trong mắt Triệu Vân hưng phấn dị thường, Phi Long Quân, Phi Hổ Quân, hai đại quân binh mã tinh nhuệ của Kinh Châu, y dĩ nhiên có nghe nói qua. Mà Phi Hổ Quân và Phi Long Vệ đúng là tinh nhuệ từ trong đại quân chọn ra, phối hợp hoàn mỹ giữa khôi giáp, ngựa và binh khí, hợp thành Phi Hổ Vệ và Phi Long Vệ.
Phi Hổ Vệ và Phi Long Vệ có sẽ so ra kém với Bạch Mã Nghĩa Tùng nhưng tuyệt đối là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, làm sao y lại không động tâm.
- Đúng vậy, hiện tại chủ công có ba đội kỵ binh, Phi Hổ Vệ có Vương Nghị tương quân dẫn dắt, Cẩm phàm tặc có Cam Ninh thống lĩnh, hai người bọn họ đều đi theo chủ công chinh chiến Giang Đông, ở Giang Đông chém giết qua lại. Hiện tại chỉ có Phi Long Vệ chưa có ai thống lĩnh. Ý tứ của chủ công chính là hi vọng Triệu huynh có thể thống lĩnh Phi Long Vệ.
Mã Trung cười cười nói, gã biết Triệu Vân đã động tâm. Đồng thời cũng cảm thấy ngạc nhiên vì sự thần cơ diệu toán của Lưu Kỳ, người thanh niên này căn bản chưa từng nghe nói đến, không ngờ lại có được thủ đoạn lợi hại như vậy.
- Chủ công nhà ngươi làm sao tin tưởng ta sẽ thống lĩnh tốt Phi Long Vệ?
Triệu Vân tuy rằng khát vọng thống lĩnh kỵ binh, nhưng y không phải là thằng ngốc, vô duyên vô cớ có ai lại cho y thống lĩnh kỵ binh tinh nhuệ như vậy, y lúc này chỉ là một vô danh tiểu tốt mà thôi.
- Chủ công nhà ta là tin tưởng Bạch Mã Nghĩa Tùng, tin tưởng tiền bối Đồng Uyên.
Mã Trung lắc đầu nói. Bạch Mã Nghĩa Tùng là một đội quân mà trong đó không người nào là không tinh nhuệ, Bạch Mã Nghĩa Tùng so với Phi Long Vệ còn tinh nhuệ hơn, là do lúc trước Công Tôn Toản vì để đối phó với kỵ binh của Hung Nô mà tổ chức và thành lập đội kỵ binh này để có thể giao chiến tương xứng với kỵ binh Hung Nô. Chưa nói đến những thứ khác, chỉ riêng việc Triệu Vân là đệ tử của Đồng Uyên đại sư cũng nói lên được y không hề kém.
- Ra vậy.
Triệu Vân gật đầu. Tên tuổi Bạch Mã Nghĩa Tùng hiếm người không biết. Lưu Kỳ này nếu có bản lĩnh biết được chỗ ở của mình dĩ nhiên biết lai lịch của mình. Tuy nhiên Triệu Vân đối với việc Lưu Kỳ biết được sư phụ mình thì y có chút kinh ngạc, điều này y chưa từng nhắc tới chuyện này với bất cứ ai.
- Ca ca ta dựa vào cái gì mà phải dốc sức phụ tá Lưu Kỳ, hắn có năng lực cho đại ca ta chỗ tốt gì?
Triệu Vũ cao hứng nói, ca ca vừa trở về không bao lâu những người này đã tiến đến mời rồi.
- Ha ha, nếu Triệu cô nương muốn đi cũng có thể được.
Mã Trung nhìn ra tâm ý của Triệu Vũ.
- Thật ư? Ta đây cũng có thể mang binh đánh giặc hay không?
Triệu Vũ đột nhiên nhảy tới trước người Mã Trung nói.
- Cái này … Không phải do ta quyết định rồi.
Mã Trung vẻ mặt khó xử nói.
- Ca, chúng ta đi xem đi.
Triệu Vũ quay đầu nhìn Triệu Vân nói.
- Chuyện này …
Triệu Vân có chút do dự nói.
- Cuối tháng này chủ công nhà ta đại hôn, đây là thiệp mời, đến lúc đó hi vọng Triệu huynh tới tham gia.
Mã Trung nói xong rút từ trong người ra một tấm thiếp mời đỏ thẫm đưa cho Triệu Vân.
- Triệu huynh có thể đi cùng chúng ta tới Tương Dương, cũng có thể một mình đi tới, nếu có gì cần trợ giúp thì Triệu huynh cứ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận