Tam Quốc Tranh Phong

Chương 634

Không biết là ai lên tiếng mà mọi người lập tức tản ra bốn phía muổn bỏ đi. Viên Đàm và Viên Thượng lúc này cũng bắt đầu phản ứng.
- Đi ra ngoài cho ta, ai cho các ngươi vào. Lập tức rút ra ngoài nếu không giết không tha.
Nhìn thấy mọi người bắt đầu lâm vào hỗn loạn, Viên Đàm đi về phía binh lính quát lớn.
Sau khi Viên Đàm quát lớn, thân vệ của Viên Đàm cũng tiến vào phủ đệ, rút đao tiến về bảo vệ trước mặt Viên Đàm.
- Làm càn, cút ra ngoài cho ta.
Sắc mặt Viên Thượng hung dữ, chớp mắt hơi thở bạo ngược, hiển nhiên là tức giận tới cực điểm.
- Công tử, chuyện này nay khả năng có biến, công tử mau chóng rời khỏi đây, nhanh chóng khống chế đại quân, nếu không hậu quả khó lường.
Thẩm Phối bên cạnh Viên Thượng nói nhỏ, lúc này hắn biết đã xảy ra vấn đề.
Bất kể là Viên Thượng hay là Viên Đàm, tuyệt đối không thể hạ lệnh cho binh lính xông vào.
- Đại công tử, binh mã đã mất đi khống chế, đại công tử nhanh chóng rời khỏi đây, chỉnh hợp đại quân, nếu không chỉ tăng thêm thương vong.
Tân Bình ở bên cạnh Viên Đàm cũng chắp tay nói với Viên Đàm.
Sau khi Viên Đàm và Viên Thượng quát lớn, binh lính đang xông tới đều sửng sốt, trong nhất thời không hiểu ra sao cả.
- Chúng ta là người của Đại công tử, đừng nghe lời của Viên Thượng nói bậy, giết Viên Thượng quan thăng ba cấp.
- Giết chết Viên Thượng quan thăng ba cấp.
Nhìn binh lính phía Viên Thượng, sửng sốt lập tức phóng về phía Viên Thượng.
- Những người này chính là tay sai của Viên Thượng, giết bọn họ!
Một gã tiểu tướng hung hăng nhìn chằm chằm những người bên cạnh Viên Thượng, không khách khí nâng đao chém, một gã đã chém chết một quan viên.
Cùng lúc đó, binh lính xung quanh Viên Đàm cũng bắt đầu phóng về phía Viên Đàm, nếu không có hộ vệ của Viên Đàm ngăn cản, chỉ sợ đã có người bị giết.
- Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Làm sao những binh lính này lại dám làm như vậy?
Mọi người ở xung quanh Viên Thượng và Viên Đàm đều phát run, sắc mặt trắng bệch, căng thẳng nhìn những binh lính không ngừng tấn công xung quanh.
…………………..
Bỗng nhiên vang lên tiếng vó ngựa ầm ầm, hai vạn binh lính mặc chiến giáp cưỡi chiến mã nhanh chóng đi tới, người cầm đầu chính là Tào Nhân dưới trướng Tào Tháo.
Vừa biết tin tức Diệp Thành đại loạn, Tào Tháo lập tức hạ lệnh Tào Nhân đang ẩn núp gần Nghiệp Thành bất ngờ tấn công Nghiệp Thành, hành động cùng Tào Nhân còn có Lý Điền và Vu Cấm.
Hai người này cũng dẫn theo mười ngàn kỵ binh phối hợp với Tào Nhân đột kích Nghiệp Thành.
Kỵ binh tinh nhuệ nhất dưới trướng Tào Tháo là Hổ báo kỵ cùng những kỵ binh khác uy lực cũng khong kém, bốn vạn kỵ binh làm hỗn loạn Nghiệp Thành.
- Mặc dù Viên Thiệu đã chết nhưng cả Ký Châu còn một số người trung thành với Viên Thiệu, để lại ba huynh đệ Viên Đàm sớm muộn gì cũng là mối họa, nếu có thể giết chết bọn họ thì toàn bộ Ký Châu sẽ không còn ai là đối thủ của chủ công nữa.
Trên đường đi, Tào Nhân sáng mắt nói.
Nếu có thể giết chết ba huynh đệ Viên Đàm thì cách ngày bình định Ký Châu cũng không xa, Tào Tháo cũng có thể rút ra binh lực để đối phó Kinh Châu.
Đưa mắt nhìn lên đã có thể mơ hồ nhìn thấy thành lâu Nghiệp Thành, Tào Nhân hít một hơi thật sâu nói:
- Tăng thêm tốc độ, nhất định phải vào trong thành trước khi Viên quân kịp phản ứng.
Tốc độ của Hổ báo kỵ tăng lên nhanh chóng tiến về của thành Nghiệp Thành, dọc theo đường đi không hề dấu diếm hành tung.
- Đó là cái gì?
Hai bên đang chém giết trên cổng thành, khi Hổ báo kỵ vọt tới gần mới phản ứng.
- Đó là binh mã của chúng ta, không biết là của đại công tử hay là của Viên Thượng đây.
Binh lính dưới trướng Viên Đàm nhìn chằm chằm kỵ binh kia, ánh mắt kiên nghị.
Nếu không phải là ở giữa đội kỵ binh có một chữ VIÊN viết lớn thì hắn không thể tin được Ký Châu còn có binh mã như vậy.
- Nhanh chóng bẩm báo đại công tử, để đại công tử sớm làm chuẩn bị.
- Tức tốc bẩm báo công tử để công tử sớm quyết định.
Binh lính hai bên đều không hạ lệnh đóng cửa thành, nếu đội kỵ binh này là người mình thì chiến cuộc hôm nay coi như đã định.Nhìn kỵ binh ngày càng gần, hai bên binh lính dều âm thầm cầu nguyện đội kỵ binh này là người mình.
Khi Hổ báo kỵ vọt tới dưới cổng thành thì chữ VIÊN lập tức đổ xuống và một thay vào đó là một chữ Tào lớn được dựng lên.
- Không hay, là Tào binh, mau đóng cửa thành!
Đến lúc này binh lính trên cổng thành mới phản ứng, một đám kinh hãi hô lên, tuy nhiên lúc này Hổ báo kỵ đã xông tới cửa thành, đóng cửa thành cũng không còn kịp nữa.
- Giết!
Hai vạn Hổ báo kỵ tấn công cửa thành, thế không thể đỡ, lập tức đánh tan binh lính hai bên cửa thành. Từng tên binh lính không thể chống cự thiết kỵ của Hổ báo kỵ.
Cùng lúc đó, bên ngoài của thành cũng bị kỵ binh Tào quân tấn công, Lý Điển, Vu Cấm chỉ huy kỵ binh dưới dưới xông vào cửa thành, toàn bộ Nghiệp Thành bị Tào quân dẹp xong một nửa chỉ trong thời gian ngắn.
- Không xong, không xong, Đại công tử, Tào binh đánh tới rồi.
Trong phủ đệ Viên Thiệu vẫn hỗn loạn như vậy, dưới sự tấn công của loạn quân, Viên Đàm và Viên Thượng không thể không liên hợp lại mới có thể tạm thời trấn áp được thế cục hỗn loạn.
- Cái gì? Tào Binh tới đâu?
Viên Đàm lên tiếng kinh hô, không phải Tào binh đã rút lui rồi sao, vì sao còn xuất hiện ở đây?
- Đúng vậy, Hổ báo kỵ của Tào Tháo đã vọt vào cửa thành, lập tức sẽ đánh tới đây, Đại công tử hay là trốn trước đi.
- Xông vào thành?
Nhất thời Viên Đàm cảm thấy đầu óc choáng vàng, không ngờ Hổ báo kỵ lại vọt vào thành, còn có ai có thể ngăn cản được.
- Đại công tử, chuyện hôm nay hẳn là do Tào Tháo gây ra, đám người chúng ta mau chóng chạy đi nếu không toàn bộ Ký Châu rơi vào trong tay Tào Tháo rồi.
Tân Bình lộ vẻ mặt cảm thán nói, không ngờ nhóm người mình giằng co ở Nghiệp Thành cho Tào Tháo chiếm lợi thế.
Lúc này binh mã trong Nhgiệp Thành không ít, lại là tinh nhuệ dưới trướng ba huynh đệ Viên Đàm, bị Hổ báo kỵ xông lên đương nhiên sẽ tổn thất thê thảm, muốn ngăn cản Tào Tháo càng khó khăn hơn.
Viên Đàm trừng mắt nhìn Viên Thượng, hừ lạnh một tiếng, trong mắt tràn đầy vẻ không cam lòng. Tuy nhiên lúc này không phải lúc so đo với Viên Thượng, hắn xoay người dẫn theo người dưới trướng bỏ đi.
Tốc độ tấn công của Hố báo kỵ rất nhanh, hắn không dám kéo dài thời gian.
Thấy Viên Đàm bỏ đi, Viên Thượng cũng tái xanh cả mặt, trong lòng tức giận vô cùng, tuy nhiên hắn cũng nhanh chóng rời khỏi.
- Đại công tử, cửa Đông, của Tây, của Nam đã bị Tào quân đánh hạ, ta chỉ có thể đi cửa bắc mà thôi.
Thống lĩnh mấy trăm hộ vệ cùng Viên Đàm đi về phía bắc, trên đường đi không ngừng thu nạp tàn binh, số lượng cũng đạt tới ba ngàn người.
Một bên khác Viên Thượng cũng cùng mấy trăm hộ vệ đi về phía bắc.
- Công tử, trong thành phát sinh đại loạn, Tào Binh nhân cơ hội công thành, hiện tại Đại công tử và Nhị công tử còn ở trong thành.
Tại một sườn núi cách Nghiệp Thành hơn mười dặm, Viên Hi tụ tập binh mã dưới trướng ở đây.
- Không ngờ toàn bộ đều là âm mưu của Tào Tháo, Tào Tháo thật không thể coi thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận