Tam Quốc Tranh Phong

Chương 458

Nhìn thời cơ đã đến, Vương Lan lập tức sai người lấy ra một tấm vải bố, trải trước mặt mọi người, nói:
- Chúng ta cùng dâng thư lên Đại công tử, vạch trần hành vi tiểu nhân của Y Tịch. Kinh Châu ta càn khôn lanh lảnh, chư vi có nguyện cùng ta thượng tấu việc này không?
- Chúng tôi nguyện nghe theo Vương tộc trưởng.
Mọi người vội chắp tay nói.
- Tốt, có các vị tương trợ, hại lớn Kinh châu ta được trừ rồi.
Nói xong Vương Lan cầm bút lông trên bàn lên múa bút thành văn, chỉ chốc lát đã viết xong mấy ngàn từ, ngôn ngử thẳng thắn khiển trách Y Tịch đạo đức bại hoại, tùy ý lộng quyền, khuyên bảo Lưu Kỳ bãi miễn người này.
- Khà khà, Vương tộc trưởng quả nhiên là tài chữ đẹp, ở Kinh Châu người có thể so với ngài chỉ e không có mấy.
Vương Lan vừa mới viết xong, một tộc trưởng thế gia nhỏ bèn nịnh nọt.
- Hà hà, chư vị cùng ký tên nào. Ta nghĩ Đại công tử ắt sẽ không ngồi yên nhìn tên Y Tịch này tác oai tác quái, gây hoạ Kinh Châu đâu.
Vương Lan cười to vài tiếng, chỉ vào gấm vải bố cười nói.
- Ta ký trước.
Mọi người chưa phản ứng, tộc trưởng gia tộc Tạ thị đã đứng lên cầm bút viết tên, sau đó gia tộc Triệu thị, Tôn thị và mọi người đều đứng lên ký tên của mình. Không đến một khắc thư thỉnh nguyện đã viết xong.
Đánh giá thư thỉnh nguyện vài lần, Vương Lan hết sức hài lòng. Có thư thỉnh nguyện này dù là Lưu Kỳ cũng không dám coi thường y. Mà chỉ cần lung lạc những thế gia này, ngày sau là ngày y có thể hoành hành Kinh Châu, thế lực gia tộc Vương thị cũng sẽ gia tăng lớn mạnh.
- Thư thỉnh nguyện đã viết xong, việc này còn cần Vương tộc trưởng đi tới quý phủ Đại công tử một chuyến, đem thư thỉnh nguyện này đưa tới tay Đại công tử.
Tộc trưởng gia tộc Tạ thị nói.
- Đúng vậy, hiện tại ở đây cũng chỉ có Vương tộc trưởng mới đảm trách được nhiệm vụ này.
Tộc trưởng gia tộc Triệu thị nói.
- Vậy tại hạ cố mà làm rồi.
Vương Lan hài lòng nói.
Sau đó, các vị tộc trưởng trên đại sảnh cũng rời khỏi, chỉ còn lại một mình Vương Lan. Cầm vải bố trong tay, Vương Lan liên tục cười lạnh. Có thư thỉnh nguyện này ta muốn xem Y Tịch ngươi có thể kiêu ngạo được bao lâu. Lần trước làm nhục gia tộc Vương thị ta chắc không ngờ báo ứng đến nhanh như vậy đúng không?
Nghĩ vậy Vương Lan cũng không chần chờ nữa, cất bước ra khỏi Tụ Phúc lầu. Bên ngoài Tụ Phúc lầu đã có xe ngựa chờ sẵn, gần trăm hộ vệ đề phòng bốn phía, phô trương cực lớn, khiến người đi đường đều phải tránh đường.
- Tộc trưởng, việc thế nào rồi?
Thấy Vương Lan đi ra, quản gia vội vàng khom mình thi lễ.
- Ừ, làm xong rồi, lần này nhất định phải xử đẹp tên Y Tịch này.
Sau đó trầm giọng nói:
- Đi phủ đệ Đại công tử.
Đợi Vương Lan lên ngựa, hộ vệ bốn phía mới mở đường, trùng điệp đi về hướng phủ của Lưu Kỳ.
Trên trà lầu cách Tụ Phúc lầu không xa, một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi ngồi nghiêm chỉnh, ánh mắt không nhìn về phía Tụ Phúc lầu. Người này chính là Thái thú Võ Lăng Vương Xán được Lưu Kỳ bổ nhiệm.
Bên cạnh Vương Xán là một tuỳ tùng hơn ba mươi tuổi. Tuỳ tùng này đưa mắt nhìn bốn phía tràn đầy vẻ đề phòng.
- Đại nhân, Vương Lan rời khỏi Tụ Phúc lầu rồi, hẳn là đi đến phủ của Đại công tử.
Người tuỳ tùng cúi xuống nói nhỏ bên tai Vương Xán.
- Ồ, xem ra Vương Lan này đã chuẩn bị xong, tuy nhiên chỉ e lần này đi dữ nhiều lành ít.
Vương Xán cười cười nói, không chút để ý.
- Nếu biết rõ dữ nhiều lành ít, vậy sao đại nhân không ngăn cản? Đại nhân cũng là người của gia tộc Vương thị mà?
Tùy tùng kinh ngạc hỏi Vương Xán.
- Ha hả, Vương Lan này dã tâm rất lớn mấy năm này Lưu Kinh Châu lãnh đạm với ta, Vương Lan từ lâu đã không coi ta ra gì rồi. Nếu không phải lần này ta đảm nhiệm Thái thú Võ Lăng, chỉ sợ vị tộc trưởng này đã quên ta là ai từ lâu rồi. Hừ, nhất tộc Vương thị là vì ông nội, phụ thân ta mới quật khởi đấy, nhưng hiện giờ còn có ai nhớ họ nữa. Vương Lan này mấy năm nay luôn đề phòng ta, sợ ta đoạt vị trí tộc trưởng của hắn, thì sao nghe lời ta chứ.
Vương Xán cười lạnh vài tiếng, nói tiếp:
- Hơn nữa ta cũng muốn mở mang kiến thức về thủ đoạn của Đại công tử. Mấy tháng này binh quyền trong tay Đại công tử dù không nhiều nhưng có thể chinh chiến, đủ toạ trấn trung tâm, có điều bản lĩnh chính vụ lại ít được thấy, không biết có làm cho ta thất vọng hay không?
Tùy tùng lắc đầu trong mắt tràn đầy kinh ngạc, người trước mặt lại có suy nghĩ như thế, không ngờ mượn tay gia tộc Vương thị để thử Châu Mục đại nhân, thật thiệt cho Châu Mục đại nhân bổ nhiệm y làm Thái thú Võ Lăng.
- Chủ công, tộc trưởng gia tộc Vương thị Vương Lan cầu kiến.
Trong thư phòng Lưu Kỳ đang cùng Gia Cát Lượng thảo luận việc thư viện thì Giả Hủ tiến vào bẩm báo.
- Ồ, xem ra Vương Lan này không kiên nhẫn rồi. Bên Tụ Phúc lầu có tin gì truyền đến không?
Lưu Kỳ lắc đầu, một tộc trưởng gia tộc Vương thị nhỏ bé hắn chẳng để trong lòng, tuy nhiên những thế gia kia hắn cũng không thể coi thường.
- Chủ công, Vương Lan liên kết với các thế gia Kinh Châu, liên danh ký tên một thư thỉnh nguyện, , hy vọng chủ công có thể bãi miễn Y Cơ Bá.
Giả Hủ nói.
- Bãi miễn Y Tịch? Dụng ý của Vương Lan này hẳn không đơn giản như thế đâu.
Lưu Kỳ cười nói.
- Đúng vậy, là hắn muốn thị uy với chủ công, để chủ công nhìn thấy sức ảnh hưởng của hắn, trong lòng sẽ có kiêng dè, không dám làm gì gia tộc Vương thị.
Giả Hủ nói. Cách thức của Vương Lan này đúng là cổ hủ, nếu Kinh Châu Mục vẫn là Lưu Biểu, hành động này nói không chừng sẽ có hiệu quả. Tuy nhiên lúc Lưu Biểu tại vị đã cân bằng thế lực giữa các đại thế gia, gia tộc Vương thị này căn bản không có chút cơ hội nào. Hiện giờ Lưu Kỳ vừa mới nắm giữ Kinh Châu, Vương Lan này nghĩ Lưu Kỳ sẽ vì ổn định mà không động thủ với gia tộc Vương thị, hắn ta đúng là quên mất tính cách và thủ đoạn của Lưu Kỳ rồi.
Đến Kinh Châu thời gian mấy tháng Giả Hủ đã nhìn ra, thủ đoạn của Lưu Biểu đối với thế gia Kinh Châu là lôi kéo nhằm ổn định toàn bộ Kinh Châu, nhưng Lưu Kỳ thì hoàn toàn ngược lại. Lưu Kỳ phần lớn chèn ép thế gia Kinh Châu, chỉ bồi dưỡng một bộ phận nhỏ, mà một bộ phận thế gia nhỏ bé này cũng là những thế gia có tiềm lực ở Kinh Châu.
Thế lực của bộ phận thế gia này có thể không lớn, nhưng họ hoặc là ủng hộ Lưu Kỳ, hoặc là hiểu được lùi tiến. Thế gia như vậy dễ nắm trong tay, chỉ cần Kinh Châu không đến bên bờ sụp đổ, thế gia này đều ủng hộ Lưu Kỳ.
- Các ngươi thấy nên xử lý như nào?
Lưu Kỳ như cười như không hỏi Gia Cát Lượng và Giả Hủ. Đối phó với một gia tộc Vương thị tép riu để hai người này bày mưu tính kế, thật sự là không đáng.
- Chủ công, thế gia này tuy rằng ủng hộ gia tộc Vương thị, nhưng họ cũng không đồng lòng, một khi xảy ra chuyện, họ sẽ chia năm bè bảy mảng ngay. Chủ công chỉ cần áp chế Gia tộc Vương thị này, thế gia này ắt sẽ tự sụp đổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận