Tam Quốc Tranh Phong

Chương 407

Từ Thứ sau khi xem xong lắc đầu nói.
Ghi trên tấm vải chỉ là tính danh người trong nhà và tình huống đại khái của mấy chục người, về phần người kết giao và những thứ khác đều mơ hồ không rõ, cực kỳ mơ hồ. Từ Thứ muốn mời chào những người này cho Lưu Kỳ nhất định phải biết những người này cần gì, có nhược điểm gì, như vậy mới có thể đúng bệnh hốt thuốc.
- Quân sư yên tâm, không đến mười ngày chắc chắn có tin tức truyền đến.
Mã Trung chắp tay nói.
- Ừ, nhớ rõ phòng bị Quach Đồ, Phùng Kỷ, Thẩm Phối, mấy người này trong lòng có bất mãn với Tự Thụ, chúng ta đi lại với Tự Thụ quá gần những người này tất nhiên sẽ âm thầm phá rối.
Từ Thứ buông vải gấm nhìn về phía Mã Trung nói.
- Quân sư yên tâm, các quan viên có chút thân phận tại thành Ký Châu đã bị giám thị nghiêm mật, trong dịch trạm ngoại trừ Phi Hổ Vệ còn có Cẩm Y Vệ âm thầm tương hộ.
Mã Trung nói.
Đợi cho Mã Trung rời khỏi, Từ Thứ mới cầm lấy vải gấm xem kỹ lại.
Ngoại thành Tương Dương, Lưu Kỳ đứng cạnh sườn ngựa, mà ở trước mặt Lưu Kỳ đúng là sử giả Ích Châu lần trước tới dự hôn lễ của Lưu Kỳ Trương Tùng.
Từ sau biến động hôn lễ của Lưu Kỳ, suốt thời gian hai tháng gần đây, Trương Tùng đểu ở lại Kinh Châu, đối với biến động của Kinh Châu lần này hắn hiểu cực kỳ rõ ràng, cũng biết bản lĩnh và quá trình Lưu Kỳ xử lý biến động lần này, Trương Tùng vừa kinh ngạc bản lĩnh của Lưu Kỳ vừa kinh ngạc năng lực người dưới trướng của Lưu Kỳ.
Chưa nói tới Từ Thứ hiện đang ở Ký Châu, chỉ đám người Bàng Thống, Gia Cát Lượng đã làm cho Trương Tùng biết được thế lực dưới trướng của Lưu Kỳ kinh khủng cỡ nào, tuy rằng chỉ là hai gã áo vải thư sinh nhưng bên trong hai người này có dấu ngàn vạn binh mã, trí mưu siêu quần, cơ trí hơn người.
Hắn từng nghĩ nếu mình ở vị trí của hai người đó, nhưng mỗi lần đối mặt với tình thế nghiêm trọng đều không thể xử lý tình huống hoàn mỹ được như hai người Bàng Thống và Gia Cát Lượng, tức là có thể bình định nội loạn Kinh Châu nhưng cũng sẽ khiến Kinh Châu tổn thất thảm trọng.
Đi cùng hắn tới Kinh Châu lần này còn có Ngô Lan, Trương Tùng sớm đã để hắn trở về Ích Châu trước, còn bản thân hắn cả ngày đứng ở thành Tương Dương chú ý tới tình huống Kinh Châu.
- Đa tạ đại công tử đưa tiễn, tại hạ vô cùng cảm kích, hai tháng này tại hạ đã được mở rộng tầm mắt.
Trương Tùng nói với vẻ mặt kính nể, không có chút nào giả tạo, lần này đích xác là sự kính phục xuất phát từ tận đáy lòng.
- Vồn là muốn tiên sinh có thể ở lại Kinh Châu một thời gian, không ngờ Trương Tùng lại phải đi vào lúc này .
Nhìn Trương Tùng trong lòng Lưu Kỳ thở dài. Đối với Trương Tùng, lúc đầu là vì trong đầu Trương Tùng có bản đồ của Ích Châu, nhưng ở chung một thời gian lại phát hiện tài năng của Trương Tùng cũng không tầm thường.
- Ha ha, lần này ỏ Kinh Châu hai tháng, sau khi trở về còn phải giải thích với Châu Mục đại nhân, hiện giờ Kinh Châu vừa mới bình định nội loạn, tại hạ không còn lý do để ở lại nữa. Về sau nếu đại công tử có chuyện gì chỉ cần phái người đưa phong thư, nếu tại hạ đủ khả năng nhất định sẽ không chối từ.
Trương Tùng chắp tay nói, tuy rằng cảm thấy ngày quật khởi của Kinh Châu sắp tới nhưng Trương Tùng còn chưa quyết định chính thức đầu nhập vào Lưu Kỳ.
Lần này Trương Tùng đến đây chỉ là thuận đường quan sát một chút thôi, sau khi trở về còn muốn thảo luận cùng bằng hữu là Pháp Chính, Mạnh Đạt mới ra quyết định.
- Nếu tiên sinh đã nói như thế ta cũng không chối từ nữa, về sau có lẽ phải phiền đến tiên sinh .
Lưu Kỳ chắp tay nói.
- Ha ha, ta biết Đại công tử lòng mang thiên hạ, Kinh Châu có Đại công tử ít ngày nữa nhất định có thể chỉnh đốn xong, đến lúc đó nếu Đại công tử muốn mở rộng thế lực còn cần một cái cớ.
Mắt Trương Tùng lóe sáng nhìn Lưu Kỳ, tuy rằng chưa có quyết định góp sức cho Lưu Kỳ nhưng Lưu Kỳ đích thực là người mà trong lòng Trương Tùng lựa chọn.
- Kính xin tiên sinh chỉ điểm.
Nghe được Trương Tùng có biện pháp, Lưu Kỳ vui mừng vội hỏi.
- Ha ha, Đại công tử lần này bình định Kinh Châu, đánh bại sự xâm chiếm của Giang Đông, uy chấn thiên hạ, mà hiện tại Đại công tử còn chưa có tước vị, ta nghĩ chỉ sợ Lưu Kinh Châu đã quyết định đem chức quan Kinh Châu Mục nhường cho đại công tử, sao Đại công tử không mượn cơ hội lần này hướng lên thiên tử cầu một tước vị.
Lưu Kỳ có thể đồng thời điều động Phi Long Quân và Phi Hổ Quân, nếu Lưu Biểu không bày mưu đặt kế, hiển nhiên là không thể nào.
- Không biết nên cầu thiên tử tước vị gì?
Trong lòng Lưu Kỳ vừa động, truy vấn. ,một tước vị vừa có sức thuyết phục vừa ủng hộ sĩ khí.
- Nếu mục tiêu kế tiếp của Đại công tử là Hán Trung, sao Đại công tử không hướng lên thiên tử cầu lấy một tước vị tại Hán Trung, phải biết rằng lúc này Tào Tháo đang bận đối phó với Viên Thiệu, hắn ước gì lúc này Đại công tử và Hán Trung dánh nhau để hắn không phải chú ý.
Trương Tùng khóe miệng gợi lên ý cười nói.
- Hán Trung hầu?
Lưu Kỳ kinh ngạc nhìn Trương Tùng, lúc trước kế hoạch lấy Hán Trung thay vì Ích Châu là do Trương Tùng giúp hắn nghĩ ra, hiện giờ nếu có thể có tước vị Hán Trung hầu thì việc xuất binh Hán Trung không chỉ dánh chính ngôn thuận và còn hợp tình hợp lý, quang minh chính đại.
Đằng sau sự náo loạn của Kinh Châu lần này chính là Tào Tháo, điểm này Lưu Kỳ cực kỳ rõ ràng, vào lúc này lại đi đối phó Kinh Châu hiển nhiên trong mắt Tào Tháo Kinh Châu có sự uy hiếp lớn với hắn, Tào Tháo phái hai viên đại tướng trấn thủ Phàn Thành và Thượng Dung, không phải là phòng bị Kinh Châu hay sao?
Mà lúc này Viên Thiệu và Thào Táo có thể khai chiến tức thì, nếu lúc này Lưu Kỳ quấy rối sau lưng Tào Tháo, hậu phương của Tào Tháo nhất định không yên ổn. so với việc Kinh Châu uy hiếp sau lưng mình, còn không bằng để cho Kinh Châu và Hán Trung khai chiến, rời đi lực chú ý của Kinh Châu. Điểm này Tào Tháo không muốn cũng không được.
- Đúng vậy, đúng là Hán Trung hầu, lấy uy vọng của Đại công tử tại Kinh Châu và thiên hạ đủ để đảm nhiệm tước vị này, hơn nữa bộ tộc Lưu thị hùng mạnh, lại là hậu duệ của thiên tử.
Trương Tùng cười nói.
Thái thú Hán Trung là Trương Lỗ vẫn được coi là phản nghịch, Lưu Kỳ được phong tước vị Hán Trung hầu sẽ dễ dàng mượn cớ để thảo phạt Hán Trung.
- Đa tạ tiên sinh, tiên sinh không chỉ hiến kế cho Kinh Châu khuếch trương thế lực mà còn khiến cho Kinh Châu trở nên nổi danh, đúng là đại ân Kinh Châu mà không nghĩ đến báo đáp.
Lưu Kỳ thi lễ với Trương Tùng một cái nói.
Nếu không có đề nghị của Trương Tùng, đánh chiếm Ích Châu chỉ sợ là lựa chọn tốt nhất của hắn, nhưng như vậy không khỏi đi theo vết xe đổ của Thục –Hán xưa kia. Hiện giờ Lưu Kỳ đánh chiếm Hán Trung thay vì đánh chiếm Ích Châu, bất kể là thời gian hay là chiến lược đều chiếm ưu thế không ít.
Hai thế lực lớn của Tào Tháo va chạm nhau phải đến vài năm mới có thể phân thắng bại, nhưng đánh chiếm Ích Châu cũng hao thời hao lực, nếu trong thời gian ngắn không công được Ích Châu, đợi cho Tào Tháo kịp phản ứng lấy Hán Trung trước, đến lúc đó chẳng phải là Lưu Kỳ sẽ bị Tào Tháo ngăn ở Ích Châu hay sao,khả năng đi theo vết xe của Thục Hán ngày xưa là rất lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận