Tam Quốc Tranh Phong

Chương 414

Lúc này Lưu Hiệp rơi vào thế lưỡng nan. Đây không còn là vấn đề xử trí hay không xử trí Trình Dục nữa, mà là vấn đề mâu thuẫn giữa hắn và Tào Tháo. Tống Trọng Tử chỉ nói mấy câu, đã khiến hăn và Tào Tháo rơi vào chỗ mâu thuẫn, đặt vào bàn tiệc phía trên.
- Tống Trọng Tử này vừa tới nơi đã châm ngòi mâu thuẫn giữa Thiên tử và Chủ công, lần này hắn đến Hứa Đô ắt hắn là toan tính không nhỏ.
Quách Gia thờ ơ lạnh nhạt, ánh mắt chợt lóe, nhìn về phía Tống Trọng Tử nghĩ thầm.
- Xem ra Kinh Châu lần này là tình thế bắt buộc, thái độ Tống Trọng Tử này khác thường, vừa ra tay liền khiến khắp nơi tranh phong đối lập nhau, lời nói không chút khách khí như vậy, rõ ràng muốn cho mâu thuẫn giữa Thiên tử và Tào Tư Không trở nên gay gắt, còn mình ở giữa ngư ông đắc lợi.
Tuân Du bên cạnh Quách Gia cũng thoáng suy nghĩ, nhìn Tống Trọng Tử.
- Ha ha, sứ giả nói quá lời, bất quá Trọng Đứa chỉ là lời nói quá mức kích động, không có ý muốn đụng chạm đến Thiên tử, kính xin Thiên tử xem xét Trọng Đức là người cần cù, thật thà lại biết vì nước, mong bỏ qua cho hắn.
Đột nhiên Quách Gia đứng lên, hạ bái với Thiên tử nói.
- Hạ quan lỗ mãng, kính xin Thiên tử chuộc tội!
Lúc này Trình Dục cũng ý thức được mình đã trúng bẫy của Tống Trọng Tử, tuy rằng không muốn chút nào, nhưng vẫn phải hạ bái Lưu Hiệp thỉnh tội.
- Đã như thế rồi, vậy lần sau không được viện dẫn lẽ nữa, hay vọng Trung Lang Tướng không tái phạm lần nữa, nếu không sẽ phạt cả hai tội.
Lưu Hiệp thở phào, nhìn Trình Dục nói, nhưng trong lòng cũng thoải mái hơn chút, Trình Dục này trước kia nói chuyện với hắn vẻ mặt không chút biểu tình gì, nhìn qua khiến hắn cực kỳ không thoài mái, hôm nay thấy Trình Dục phải cúi đầu trước mặt hắn, phẫn nỗ trong lòng cũng thoáng giảm bớt.
- Đa tạ bệ hạ!
Quách Gia và Trình Dục vội khom mình thi lễ, lui xuống.
- Thiên tử anh mình!
Không đợi Thiên tử nói chuyện, Tống Trọng Tử vội vàng tiến lên, khom người nói.
Lưu Hiệp nhìn về phía Tống Trọng Tử, trong lòng biết Tống Trọng Tử không yên lòng, cũng không nhắc đến việc vừa rồi Tống Trọng Tử thi lễ với Tào Tháo, mặt không biểu tình mà hỏi:
- Khanh gia lần này đến Hứa Đô là vì chuyện gì?
- Lần này vi thần đến Hứa Đô là phung chỉ Châu Mục đại nhân đến vấn an Thiên Tử, chúc Thiên tử trường thọ vô cương, sớm ngàu nắm trong tay quyền lực trừ bỏ gian tà, bình định thiên hạ, khiến Đại Hán vang dội đất trời.
Tống Trọng Tử giật mình, bào phục đặc biệt, cung kính nói.
Nghe được lời này, sắc mặt Lưu Hiệp chợt lóe vui mừng rồi biến mất, Lưu Biểu nói mấy lời này ý chẳng phải là muốn giúp hắn cướp lấy quyền lực, bình định thiên hạ, Lưu Hiệp vui sướng đang muốn nói lời ngợi khen Lưu Biểu, không ngờ Tống Trọng Tử lại đứng lên nói tiếp.
- Lần này vi thần đến Hứa Đô còn vì một chuyện nữa, Châu Mục đại nhân đã hạ lệnh, sự tình ở Kinh Chau đã giao cho Đại công tử xử lý, lần này thượng tấu, hy vọng Thiên tử có thể nhường chức Kinh Châu Mục cho Đại công tử tiếp nhận.
Thanh âm Tống Trọng Tử bình thản, vậy cũng khiến cho mọi người trên đại điện cả kinh, tính cách Lưu Biểu như thế nào mọi người đều biết, nhưng theo lời Tống Trọng Tử, tính cách của Đại công tử Lưu Kỳ và Lưu Biểu lại tương phản nhau, tuy vừa mới nắm quyền trong mấy tháng liền liên tiếp phát động mấy trận đại chiến, liên tiếp chiến thắng khiến các chư hầu thiên hạ đều bị chấn động, thời điểm trước đo còn chém giết đại tướng Hứa Chử dưới trướng Tào Tháo, càng làm mọi người đang ngồi ở đâu trong lòng kinh sợ, run rẩu, nhớ ngày đó Hứa Chử ở Hứa Đô uy thế mức nào, không ngờ chỉ mới đi sứ Kinh Châu một lần, đã rơi nào kết cục bị chết.
- Không thể để cho Lưu Kỳ tiếp nhận Kinh Châu Mục, nếu không Kinh Châu quật khởi sẽ rất bất lợi với Chủ công.
Ánh mắt Quách Gia kiên quyết, đối với việc Lưu Kỳ tiếp nhận Kinh Châu Mục hiển nhiên là cực lực ngăn cản.
- Hiện tại Kinh Châu đã vượt qua cửa ải khó khắn, bất cứ lúc này cũng có thể uy hiếp được đại hậu phương của Tư Không, hiện giờ yên tâm có chỗ dựa chắc, muốn ngăn cản chỉ sợ có chút khó khăn.
Trong lòng Tuân Văn Nhược âm thầm lắc đầu, đối với tình cảnh của Tào Tháo hiển nhiên thấy rõ. Hiện tại Kinh Châu nắm quyền chủ động, đối với Tào Tháo cực kì bất lợi.
- Bệ hạ, từ lúc Lưu Kinh Châu trấn thủ Kinh Châu tới nay, tram họ an khang, văn phong hung thịnh, trấn áp man di, công lao hiển hách, tuy hiện giờ Lưu Kinh Châu sắp gần sáu mươi, nhưng sơn thể an khang, hiện giờ đã suy xét việc sau này, e rằng có hơi sớm rồi? Vi thần nghĩ việc này không nên quá gấp gáp, bệ hạ có thể hạ chiếu ca ngợi Lưu Kinh Châu dĩ kỳ vinh sủng.
Không đợi Thiên tử lên tiếng, Lưu Diệp liền tiến lên, khom người nói.
- Đùng vậy, hiện giờ Kinh Châu vạn thế thái bình, lúc này tùy tiện bãi nhiệm Lưu Kinh Châu thực sự có chút không ổn.
Vương Lãng theo sát sau, tiến lên, khom mình thi lễ nói.
- Lời này của hai vị sai rồi, Châu Mục đại nhân tuổi tác đã cao, việc Kinh Châu đã giao cho Đại công tử xử lý, kính xin bệ hạ xem xét công lao của Châu Mục đại nhân mấy năm nay, đã đến lúc nên cho Châu Mục đại nhân an hưởng tuổi già.
Tống Trọng Tử khom người nói.
- Một lời nói bậy bạ, thân thể Lưu Kinh Châu xưa nay đều an khang, hiện giờ ngươi vội vã muốn Lưu Kỳ tiếp nhận chức vụ Kinh Châu Mục, có phải trong lòng thầm tính điều ác. Ta nghe nói Lưu Kỳ ở Kinh Châu ngang ngược, bài trừ dị kỷ, thời điểm trước kia còn ngang nhiên cường đoạt vợ người khác, đức hạnh bại hoại, không theo cấp bậc lễ nghĩa. Hiện giờ hắn nắm bình mã Kinh Châu trong tay, xung quanh chinh chiến, khiến cho dân chúng Kinh Châu oán thán, đem chính em trai ruột của mình giam lỏng, hiện giờ lại ngang nhiên đoạt quyền, khiến cho Lưu Kinh Châu phải nhượng lại chức Kinh Châu Mục, thật là đồ bất trung bất hiếu, người như vậy sao có thể làm Kinh Châu Mục được!
Đột nhiên Trình Dục đứng dậy, lớn tiếng quát.
Nghe lời nói của Trình Dục, đầu tiên Tống Trọng Tử sửng sốt, sau đó lập tức cười ha hả:
- Ngang ngược, bài trừ dị kỷ? Thật đáng cười, ban đầu là ai bí mật phái người tới Kinh Châu, khuyến khích Châu Mục đại nhân mưu phản, là ai phái sứ giat tới Giang Đông, khiến bộ tộc Giang Đông Tôn thị khởi hơn mười vạn binh tấn công Kinh Châu, là ai liên hợp man di làm đảo điên triều cuong, khiến Kinh Châu ta rơi vào thế nguy nan. Nếu Đại công là người tử bất trung bất hiếu, là người chỉ biết khoa tay múa chân sau lưng, có phải dạng người này hay không mọi người ở đây đều rõ. Đỗ Nghị Lang, không biết ta nói đúng không?
Tống Trọng Tử quay đầu nhìn về phía Đỗ Tập, lúc trước người này có đi tới Giang Đông thuyết phục Tôn Sách tấn công Kinh Châu, tuy rằng Đỗ Tập ẩn giấu hành tung của mình, nhưng lại không dấu giếm được Cẩm Y Vệ của Lưu Kỳ. Từ lúc Lưu Kỳ hãm lại Giang Đông, cũng là lúc Lưu Kỳ đã bí mật lưu lại người ở Giang Đông phát triển Cẩm Y Vệ, tuy nói lúc đó quy mô Cẩm Y Vệ ở Giang Đông kém hơn sơ với Kinh Châu, nhưng cũng không phải là yếu.
- Cường cướp vợ người khác, sao ta lại chưa nghe qua vậy, rõ ràng Tôn Sách kia ép buộc người khác gả cho hắn, Đại công tử nhà ta cứu hai vị phu nhân, hiện giờ Đại công tử và hai vị phu nhân phu xướng phụ tùy, ân ái không ngừng, tới miệng Trung Lang Tướng lại thành cường cướp vợ người khác. Không biết Uyển Thành Trâu thị hiện giờ ở đâu? Trung Lang Tướng đại nhân, ngược lại vẫn nên cho mọi người biết xem, rốt cuộc ai mới là cường cướp vợ người khác?
Bạn cần đăng nhập để bình luận