Tam Quốc Tranh Phong

Chương 576

Thấy Dương Hoài quỳ xuống đất, mọi người đều thờ ơ lạnh nhạt, không có chút ý tứ muốn nói giúp cho y.
Sắc mặt Hoàng Quyền bình tĩnh nhìn tình huống trên đại điện, trong mắt không chút nào lo lắng, lúc này chính là lúc dùng người, hơn nữa Dương Hoài ở trong lòng Lưu Chương địa vị cũng không thấp, cho dù Lưu Chương có tức giận thì cũng không có khả năng phạt Dương Hoài.
Trịnh Độ thầm thu lại sắc mặt của mọi người cũng nhíu mày lại, mọi người dưới trướng Lưu Chương không đồng lòng. Hiện giờ Ích Châu đem hết toàn lực quyết chiến cùng Kinh Châu, bất luận thất bại cũng có thể tạo thành hậu quả trong nháy mắt, mà những người này vẫn còn vì ân oán mà lục đục với nhau.
… … … … … …. …. …. … … …. … …. … …. …. ….......................... … … … … … ….
Ngoài thành Thượng Dung, Nghiêm Nhan dẫn theo một vạn binh mã dưới trướng lặng lẽ đi vào trong khu rừng ngoài thành Thượng Dung, trên đường đi dưới sự dẫn dắt của Nghiêm Nhan, hành tung của đại quân phi thường thần bí.
Cho đến khi cách thành Thượng Dung cách đó không xa cũng không bị mật thám của Thượng Dung phát hiện.
Nghe thám báo bẩm báo xong, Nghiêm Nhan lâm vào trầm tư, Lý Khôi này y chưa hề nghe nói đến, tuy nhiên có thể được bổ nhiệm làm Thái Thú Thượng Dung hẳn cũng là người có tài, người như vậy ở Ích Châu chắc là phải có chút danh tiếng mới đúng, tại sao mình chưa từng nghe nói đến bao giờ?
Hơn nữa nghe tin tức mật báo truyền đến, vài ngày trước Lý Khôi đã hạ lệnh tập hợp binh mã nên trong thành Thượng Dung, hình như là phòng bị quân Ích Châu đánh lén, chẳng lẽ có người nhìn ra ý đồ Kinh Châu, Nghiêm Nhan không khỏi thầm suy đoán.
Y có lòng tin đánh lén được Thượng Dung, là dưới tình huống Kinh Châu không hề phòng bị, mới có thể đánh lén thành công, nhưng nếu Thượng Dung có phòng bị, kia về phía mình một vạn binh mã khó có thể thành công.
Thôi nếu đã tới nơi này, sao có thể tay không mà về, cho dù là phát hiện ra ý đồ của Kinh Châu cũng muốn thử một lần xem sao.
Trong lòng đã quyết, Nghiêm Nhan không do dự nữa, xoay người nhìn gã tiểu tướng bên cạnh nói:
- Lệnh cho đại quân nghỉ ngơi, canh năm là lúc bắt đầu tấn công.
Thời gian qua đi rất nhanh, không có ánh trăng nên trời cực kỳ tối, dưới lệnh của Nghiêm Nhan đại quân sử dụng hết lương khô, nhanh chóng tập kết hướng thànhThượng Dung mà đi.
Trong thành Thượng Dung, canh phòng so với bình thường tăng lên không chỉ mười lần, sau khi nhận được tin tức Kinh Châu truyền đến, Lý Khôi liền tùy lúc phòng bị quân Kinh Châu đánh lén.
Thượng Dung là nơi nằm giữa Ích Châu và Kinh Châu, chính là nơi quan trọng vận chuyển lương thảo, nhất định không thể xảy ra sơ suất.
Trên thành Thượng Dung vô số đuốc đang thắp sáng, đem trọn thành Thượng Dung chiếu sáng, thậm chí ngay cả một vài chỗ ngoài thành cũng có thể nhìn thấy, nếu là trước đây mượn ánh trăng có thể nhìn khá xa tình hình bên ngoài thành.
Trong đem đen như mực, Nghiêm Nhan dẫn theo một vạn binh mã lặng lẽ tiếp cận thành trì, tình hình bên trong thành Thượng Dung, khiến cho Nghiêm Nhan dị thường cẩn thận, không dám có chút sơ suất.
Đại quân dần tiếp cận thành trì đột nhiên trên công thành bỏ lại vài cây đuốc, theo đó có vài tên binh sĩ đang canh gác đánh giá tình hình bên ngoài thành.
- Đó là cái gì?
Ánh lửa chiếu xuống, vài tên binh sĩ đều lờ mờ có thể thấy vô số bóng người hướng nơi này vọt tới.
Ngay sau đó, trên cổng thành cũng loạn thành một đoàn, hơn mười tên binh sĩ kêu to lên lập tức đưa đến sự chú ý của tướng trấn thủ, tiếng kèn vang lên dồn dập, toàn bộ bên trong thành Thượng Dung đều có thể nghe thấy.
- Sao lại thế này? Tiếng kèn ở đâu?
Lý Khôi vừa mới nằm ngủ nghe thấy tiếng kèn không kịp mặc quần áo liền vội vàng đi ra.
- Khởi bẩm đại nhân, tiếng kèn vừa rồi đột nhiên vang lên, thuộc hạ cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
- Lệnh cho đại quân lập tức tập trung ở cửa thành.
Nghe thấy thuộc hạ bẩm báo, sắc mặt Lý Khôi khẽ biến đổi, chẳng lẽ thật sự là binh mã Ích Châu đánh lén. Gã không dám chậm trễ, vội vội vàng vàng cầm lấy quần áo đi ra ngoài phòng.
Thời điểm Lý Khô đuổi tới cửa thành, trên cổng thành đang vang lên những tiếng la hét chém giết.
Hành tung bị lộ, Nghiêm Nhan không chút nào lo lắng, ngược lại tăng cường thúc giục binh sĩ công thành, từng tên binh sĩ Ích Châu bắc thang leo lên thành, chém giết cùng binh sĩ Kinh Châu.
Mà trên cổng thành thời điểm binh sĩ Kinh Châu phát hiện binh sĩ Ích Châu, cũng đã chuẩn bị vũ khí thủ thành. Mấy ngày này dưới lệnh của Lý Khôi, tình hình phòng bị của Thượng Dung cực kỳ hoàn thiện, rất nhiều vũ khí thủ thành đã được vận chuyển đặt ở trên thành, chính là phòng bị binh sĩ Ích Châu đánh lén.
Thời điểm Lý Khôi đuổi tới thành, binh sĩ hai bên đang chiến đấu kịch liệt, thấy binh lính chiến đấu kịch liệt, một mặt Lý Khôi hạ lệnh điều binh mã trong thành đến thành lâu trợ giúp, một mặt tự mình chỉ huy đại quân trấn thủ thành.
Lấy đao từ trong tay một tên binh sĩ, tay cầm trường đao không ăn ý với nho bào trên người chút nào, Lý Khôi cầm trường đao bước đến bên tường thành, bắt đầu đánh giá tình huống dưới thành.
Đối với khôi giáp binh sĩ Ích Châu, Lý Khôi cực kỳ quen thuộc, bởi vậy liếc mắt một vài liền nhận ra đó đúng là binh mã Ích Châu.
- Là hắn!
Đột nhiên ánh mắt Lý Khôi tập trung trên người Nghiêm Nhan, sắc mặt ngưng trọng mà trước nay chưa từng có. Tên tuổi của Nghiêm Nhan mặc dù không có lớn như Dương Hoài, nhưng ở vùng Ba Tây uy vọng mơ hồ có thể vượt qua cả Dương Hoài.
Lý Khôi thấy, nếu không phải Nghiêm Nhan lớn tuổi, thanh danh của ông ta thậm chí có thể vượt qua cả Dương Hoài. Lúc này đánh lén Thượng Dung không ngờ là nghiêm Nhan, trong lòng Lý Khôi tràn đầy khiếp sợ.
Hít một hơi thật sâu, Lý Khôi bắt đầu lo lắng phải làm như thế nào mới có thể bảo vệ được Thượng Dung. Lúc này bên trong thành Thượng Dung binh mã có khoảng ba ngàn người, lại có vị đại tướng Ích Châu này tự mình cầm quân, Lý Khôi tự nhận dưới công kích của Nghiêm Nhan có thể bảo vệ thành trì, nhưng có thể kiên trì giữa chừng đã là cực hạn.
Hơn nữa binh mã Ích Châu có thật sự còn như vậy hay không còn chưa chắc chắn, vì vậy trong lòng Lý Khôi không dám có chút sơ suất nào.
- Người tới nhanh chóng đem tin tức truyền đến Uyển Thành, Tử Đồng và Tương Dương.
Hơi trầm ngâm một chút, Lý Khôi liền hạ lệnh nói, chính mình cần phải hết sức kéo dài thời gian, không cho binh mã Ích Châu công vào trong thành, về phần lựa chọn như thế nào còn cần xem tình hình Uyển Thành, Tương Dương thậm chí là Tử Đồng.
Theo gã biết, lúc này đại quân Kinh Châu ở Tử Đồng cũng không ổn, nếu Ích Châu có thể phái Nghiêm Nhan đánh lén Thượng Dung, vậy có phải cũng sẽ phái những người khác đánh lén Kinh Châu hay không?
… … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … … ….
Ngay tại thời điểm Nghiêm Nhan đánh lén Thượng Dung, trong quận Võ Lăng, Trương Nhậm đã mất tích từ lâu dẫn theo hai vạn binh mã Ích Châu lấy tốc độ rất nhanh mà đi. Mục đích của Trương Nhậm chính là đánh lén Võ Lăng, Nghiêm Nhan đánh chiếm Thượng Dung muốn chặt đứt gắn liền giữa Ích Châu và Kinh Châu, khiến cho đại quân Lưu Kỳ mất đi cung ứng lương thảo cùng đồ quân nhu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận