Tam Quốc Tranh Phong

Chương 543

- Đa tạ chủ công.
Tuy Tào Tháo không truy cứu sai lầm lần này nhưng mọi người lại không hề vui vẻ, chuyện này so với chuyện bị phát hiện hành tung chỉ là một chuyển nhỏ bé không đáng kể. Đánh lén Ô Sào chỉ có một cơ hội duy nhất, nếu bị Viên Thiệu phát hiện tất nhiên hắn ta sẽ phái binh tiếp viện, tăng thêm phòng bị ở Ô Sào, đến lúc đó muốn đánh lén càng khó khăn hơn.
- Chủ công, không bằng chúng ta trở về.
Tào Hồng suy nghĩ một lát nói.
Tào Tháo lắc đầu không nói, đây là cơ hội duy nhất, lúc này Ô Sào còn chưa nhận được tin tức, nếu để cho Ô Sào nhận được tin tức thì không thể đánh lén được nữa. Hơn nữa lúc này mà trở về thì hắn thật không cam lòng.
Đi hay là không đi, trong lòng Tào Tháo đang mâu thuẫn vô cùng, đi sẽ có khả năng phải đối mặt với nguy cơ rất lớn, không đi thì sẽ bỏ qua một thời cơ tốt.
Đột nhiên Tào Tháo mỉm cười, cười rất tươi. Từ lúc khởi binh tới này ông ta mấy lần ở giữa ranh giới sống chết, mỗi lần đều sống chết khó biết, bây giờ lại vì chuyện này mà do dự.
Nếu là lúc mới khởi binh thì ông sẽ không do dự như vậy, trước cơ hội lớn như vậy, đương nhiên ông sẽ không do dự mà lựa chọn đi tiếp.
Nhìn thấy Tào Tháo đột nhiên mỉm cười, mấy người đều cảm thấy lo lắng, mặc dù biết Tào Tháo hỉ nộ khó đoán nhưng lúc này mọi người đều lo tin tức này sẽ khiến Tào Tháo tức giận.
- Đi.
Tào Tháo không do dự nữa mà xoay người đi về phía Ô Sào đầu tiên, mấy người ở phía sau lúc đầu còn sửng sốt sau đó lập tức nhanh chóng đuổi kịp, hộ vệ cảnh giới xung quanh Tào Tháo.
Mười ngàn binh mã lại tiếp tục khởi hành, tuy nhiên tốc độ nhanh hơn vừa rồi gấp mấy lần, nếu đã bị phát hiện hành tung thì không cần e dè thám báo của Viên Thiệu nữa, về phần Ô Sào thì chưa bao giờ phát thám báo ra ngoài tìm hiểu tin tức.
…………………………..
Ngay lúc Tào Tháo dẫn binh mã chạy về phía Ô Sào thì trong đại doanh Viên Thiệu cũng đang tranh cãi ầm ĩ.
- Chủ công, hiện tại tất cả binh mã dưới trướng Tào Tháo đều tập trung ở đây, chủ công chỉ cần phát một thượng tướng dẫn năm ngàn binh mã đánh lén Hứa Đô, chỉ cần Hứa Đô gặp chuyện binh mã Tào Tháo sẽ bị sụp đổ, đến lúc đó tiện đà tiến lên thiên hạ còn có ai là đối thủ của chủ công?
Trong đại trướng, Tự Thụ có vẻ mệt mỏi khom người nói với Viên Thiệu.
- Đúng vậy, lúc này binh mã dưới trướng Tào Tháo đều không thể rút ra người để trấn thủ Hứa Đô, nếu chủ công phái người đánh lén Hứa Đô thì vừa có thể làm cho binh mã Tào Tháo lâm vào náo động, vừa có thể hấp dẫn lực chú ý của Tào Tháo, chuyện công phá đại doanh Tào Tháo ngay trong tầm tay.
Hứa Du đứng dậy nói.
- Hừ! Lời ấy sai ròi, Hứa Đô chính là căn cơ của Tà Tháo, điểm này thiên hạ đều biết chẳng lẽ Tào Tháo lại không biết chuyện này. Lần này Tào Tháo tự mình dẫn đại quân tiến đến giao chiến với chủ công, tất nhiên ông ta sẽ để lại trọng binh trấn thủ Hứa Đô, tùy tiện phái thượng tướng đến đó sẽ khiến đại quân rơi vào hoàn cảnh bất lợi. Còn nữa nếu đánh lén thất bại, khí thế binh lính dưới trướng của Tào Tháo đang bị tụt xuống sẽ tăng lên, khi đó muốn công phá đại doanh Tào Tháo thì khó càng thêm khó.
Hứa Du vừa nói xong, Quách Đồ đứng dậy phản bác.
- Thuộc hạ cũng cho rằng lúc này không thích hợp đánh lén Hứa Đô, hiện tại chủ công có mấy chục vạn đại quân mà binh mã của Tào Tháo còn chưa đến mười vạn người, Chủ công không tiến công chỉ cần lấy thịt đè lên mười vạn người này cũng có thể đè sập ý chí chiến đấu binh mã dưới trướng Tào Tháo rồi, công phá Tào doanh một cách dễ dàng mà lại không cần mạo hiểm.
Thẩm Phối cười lạnh đứng dậy nói, mặc dù biết Tự Thụ nói đúng nhưng nếu thật sự đánh lén Hứa Đô, đánh tan Tào Tháo thì công lao của Tự Thụ sẽ đứng trong hàng khai quốc của Viên Thiệu, đến lúc đó mấy người bọn họ đều vĩnh viễn bị Tự Thụ đè ép.
- Được rồi, các ngươi không cần tranh cãi ầm ĩ nữa. Các ngươi có ý kiến gì không?
Viên Thiệu quay đầu nhìn về phía Trương Cáp, Cao Lãm hỏi. Lúc này hắn cảm thấy đánh lén Hứa Đô không phải là kế sách vẹn toàn, từ sau khi hai người Nhan Lương, Văn Sú chết trận, mãnh tướng có thể xuất thủ dưới trướng hắn ngày càng ít, nếu đi đánh lén Hứa Đô, vạn nhất có chuyện gì xảy ra thì dưới trướng hắn sẽ thiếu đi một viên đại tướng.
Thấy Viên Thiệu hỏi, đám người Trương Cáp liếc mắt nhìn nhau rồi bất đắc dĩ thở dài, tất cả mọi người đều không muốn tham dự vào cuộc tranh đấu quyền lợi dưới trướng Viên Thiệu, nhưng lúc này Viên Thiệu hỏi lại không thể không tỏ thái độ.
Trầm ngâm một chút, Trương Cáp đứng dậy nói:
- Chủ công, giám quân nói đúng vào điểm mấu chốt, mấy chục vạn đại quân của ta đã đối nghịch với Tào tặc mấy tháng, nếu không sớm ngày đánh tan Tào tặc, mạt tướng sợ có biến cố.
- Mạt tướng đồng ý với ý kiến của giám quân.
Ngay sau đó Cao Lãm cũng đứng dậy nói.
- Mạt tướng đồng ý với ý kiến của giám quân.
Sau khi Cao Lãm, Trương Cáp tỏ thái độ, những tướng lĩnh khác cũng đứng dậy ủng hộ Tự Thụ.
Thấy mọi người đều đứng ra ủng hộ Tự Thụ, sắc mặt mấy người Quách Đồ đều cực kỳ âm trầm. Những người này đều là tướng lĩnh số một số hai dưới trướng Viên Thiệu, bọn họ đứng ra ủng hộ Tự Thụ, Viên Thiệu cũng không thể không suy nghĩ lại. Gã liếc trộm về phía Viên Thiệu, quả nhiên sắc mặt Viên Thiệu cũng đang âm trầm như nước.
Mình đã vài lần tỏ thái độ không đồng ý đánh lén Hứa Đô, nhưng những tướng lĩnh này vẫn đứng ra ủng hộ Tự Thụ, chẳng lẽ trong mắt bọn họ Tự Thụ đúng còn hắn sai hay sao?
Quả nhiên uy vọng của Tự Thụ ở Ký Châu rất cao, ngay cả hắn cũng cảm thấy mặc cảm.
Mặc dù là gã nói sai nhưng cũng không cho phép những võ tướng này có thể ảnh hưởng đến quyết định, nghi ngờ về quyết định của hắn.
- Chủ công không thể.
Đang lúc Viên Thiệu muốn mở miệng nói thì đại tướng Hàn Mãnh đứng dậy nói:
- Chủ công, đánh lén Hứa Đô không bằng đánh tan Tào quân ngay trước mặt, như vậy có thể làm tan rã ý chí chiến đấu của Tào quân, càng thuận lợi để thôn tính Tào Tháo. Chủ công có mấy chục vạn đại quân còn muốn đánh lén Hứa Đô, cho dù thắng người khác cũng sẽ nói chủ công thắng không vẻ vang gì.
Thấy có người đứng ra phản đối, Viên Thiệu do dự, xem ra ở Ký Châu vẫn có người xem trọng thái độ của hắn. Qủa nhiên sau khi Hàn Mãnh đứng dậy, theo sau còn có vài tướng lĩnh đứng dậy tỏ thái độ phản đối, điều này làm cho Viên Thiệu hạ hỏa, duy chỉ có điều là những người đứng ra phản đối Tự Thụ đều là những tướng lĩnh không có danh tiếng và uy vọng gì ở Ký Châu. So với mấy người Trương Cáp thì trọng lượng kém hơn rất nhiều.
- Nếu vậy…
Viên Thiệu trầm ngâm định mở miệng.
Đạp đạp đạp... ...
Viên Thiệu còn chưa kịp nói hết câu thì có tiếng bước chân dồn dập vang lên, làm cho tất cả mọi người trong đại trướng đều nhíu mày, trong đại trướng hội tụ tất cả những người có quyền thế nhất tại Ký Châu, mỗi một người đứng ra cũng có thể khiến cho người Ký Châu liên tưởng đến một sự việc, dưới tình hình như vậy ai dám tự tiện xông vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận